2 tuần sau ...
Sức khỏe Nó đã dần hồi phục trở lại ... Ngọc Hạ và Bảo Thiên hằng ngày đều đến chăm sóc Nó ...
Về phần My ... Nhi và Trang thì đang chịu sự bao vây của Waitail nên muốn thoát khỏi cái nước Nhật này chẳng khác gì mang giày cao gót mà nhảy qua hàng rào ... Không chết thì cũng thương tích đầy mình ...
_ Chết tiệt ... Chúng ta từ bao giờ lại bị giam lỏng như thế này. - My đập bàn bực bội ... Cô sang Nhật là để tìm Waitail để nói rõ mọi chuyện ... Nhưng bọn người đó không những không nghe còn giở trò đánh lén giam lỏng cô thế này ...
_ Jersey không biết nó thế nào ... Chúng ta trước hết phải liên lạc với nó. - Trang vỗ vai My
_ Việc này để tao lo. - Nhi nhếch mép cười khẩy
***************
Sau khi Thiên và Ngọc Hạ về thì Nó lấy trong túi xách ra một bộ đồ rồi nhanh chóng vào thay ...
Một chiếc áo cộc tay đen cùng chiếc quần short đen bó sát làm tôn lên nước da trắng ngần của Nó ... Cái áo khoát da màu đen cùng chiếc mũ lưỡi trai màu đen được kéo sụp xuống ... Mái tóc hung hung đỏ búi cao gọn gàng ... Nó soi gương một chút rồi nhanh chóng ra ngoài ...
Nhìn Nó bây giờ chẳng khác gì một cô gái năng động chứ không phải là bà mẹ một con ...
Bắt một chiếc taxi ... Nó đi đến chỗ của Uyên và Gin ...
* ... King ... Coong ... *
Tiếng chuông cửa vang lên ... Gin nhanh chóng ra mở cửa ...
Nhìn người con gái trước mặt ... Gin nghiêng đầu cố nhìn thật kỹ gương mặt dưới cái mũ đen kia ... Nhưng chỉ kịp nhìn thấy nụ cười khẩy kia thì đã bị Nó bịt miệng ...
_ Gin ... Là tôi ... Chúng ta mau vào trong ... - Nó cười rồi nhanh chóng cùng Gin vào trong tránh sự truy lùng của bọn người Waitail ...
Nó đi vào trong với nét mặt không mấy là vui vẻ ... Nhìn Uyên nằm trên giường với cái chân bị thương ... Gương mặt xanh xao hẳn ...
_ Xin lỗi. - Nước mắt giàn giụa ... Nó sờ lên gò má xanh xao của Uyên mà đau lòng ... Nó luôn xem Uyên là em gái ... Là người thân của mình ... Lần này là vì Nó mà Uyên bị thương ... Nó làm sao ăn nói với My đây ...
_ Chị không có lỗi. - Uyên cười nhẹ ...
_ Tôi nhất định bảo vệ cô và Demonwhite đến cùng.
⭐⭐⭐
Paradise School ... Tiết thể dục ...
Tất cả các học sinh A10 đều đang ở phòng chuẩn bị ...
Ken và mọi người mặc xong đồng phục thì rủ nhau đi xuống căn tin vì giờ vào tiết còn sớm ...
_ An. - Ngọc Hân thấy Tiểu An ngồi buồn bã ở một góc căn tin liền kéo tay cả bọn đi đến - Sao buồn vậy.
Nghe tiếng Hân,Tiểu An nhanh chóng cất điện thoại vào túi rồi mỉm cười nhìn bọn họ. _ Có gì đâu,ngồi một mình nên buồn vậy thôi.
_ Vậy mà cứ tưởng. - Ngọc kéo ghế ngồi xuống rồi gọi nước uống. Cả bọn nói chuyện một lúc thì trở lại sân học thể dục ...
Thầy thể dục bước đến ... Cho cả lớp khởi động sau đó nói : _ Tiết hôm nay chúng ta sẽ kiểm tra 1tiết bóng rổ ... Các em luyện tập 15phút sau đó tiến hành kiểm tra. - Thầy bắt đầu đẩy xe bóng rổ ra cho học sinh tập ...
Ken do nóng chân nên đã tháo giày ra để lên cái ghế đá ngay sân tập ... Chọn 3 quả bóng sau đó đi đến chỗ cả bọn ...
_ Ken ... Sao cậu lại tháo giày ra. - Tiểu An chau mày.
_ Nóng. - Ken đáp gọn sau đó đi đến chỗ mọi người chờ sẵn. Cả bọn nhanh chóng nhận bóng rồi bắt đầu tập luyện.
Thầy thể dục ngồi xuống cái ghế đá chỗ Ken để giày ... Nhìn lên đôi giày thể thao của Ken thì nhếch mép cười khẫy ... Cầm đôi giày lên ... Chơi đùa một chút rồi bỏ xuống.
_ Thầy Quang. - Hải Yến từ phía sau đi đến làm thầy Quang bất ngờ.
_ Chào cô. - Thầy Quang vội bỏ đôi giày xuống ... Nhích sang một bên cho Hải Yến ngồi ...
_ Anh đang dạy sao ... Thật ngại quá. - Hải Yến cười khẽ ... Tay đưa ra phía sau.
_ Không sao ... Cô tìm tôi có việc gì. - Thầy Quang nhìn Hải Yến không rời ... Vui mừng khi cô đến tìm anh.
_ À ... Có vài chuyện ... Nếu anh không bận ... Sau giờ học có thể lên văn phòng một chút không. - Hải Yên nhẹ nhàng.
_ Được được. - Thầy Quang hứng khởi vui mừng ... Sau đó Hải Yến cũng đứng dậy đi về lớp.
15phút sau ...
Tiếng còi của thầy vang lên ... Các học sinh lập tức tập trung bắt đầu kiểm tra ...
Từng học sinh được gọi tên và bắt đầu phần kiểm tra của mình ... Dẫn bóng qua chướng ngại vật và ném bóng ...
Tiểu An sau khi hoàn thành xong phần kiếm tra thì lập tức lôi điện thoại ra nhắn tin ột người nào đó.
_ Anh ấy có mệnh hệ gì ... Tôi nhất định không tha cho anh. - Nội dung ngắn ngủi của tin nhắn ... Tiểu An bắt đầu đưa ánh mắt lo lắng về phía Ken.
_ Nguyễn Gia Bảo. -Thầy thể dục bắt đầu đọc tên Ken ...
Ken thản nhiên cầm bóng ra vị trí xuất phát ... Tiểu An như ngừng thở hướng mắt về phía Ken ... Từng giây từng phút nhìn về bước chân của Ken không rời ...
Ken dẫn bóng đi thẳng ... Đến chướng ngại vật ... Thầy Quang thì cười đắc ý ... Còn Tiểu An thì nhắm tịt mắt lại ... Hai tay báu vào nhau ...
_ AAAAA ... - Ken bỗng trượt chân ... Ngã xuống sàn ... Chai nước bị chân Ken đạp lên làm vỡ chai bắn nước tung tóe ...
_ Kennnnn. - Ngọc Hân cùng mọi người vội vàng chạy về phía Ken đang ôm chân vật dưới sàn ... Thầy Quang cùng Tiểu An cũng chạy đến.
Ken nhanh chóng được đưa vào cấp cứu vì chấn thương quá nặng ... Hắn cũng bỏ hết công việc mà vào bệnh viện.
_ Ken. - Hắn lo lắng ... Hai mắt không rời khỏi Ken ... Cậu con trai quý tử của Hắn không được xảy ra chuyện.
_ Anh đừng quá lo lắng ... Tuy chấn thương nặng ... Nhưng cậu ấy vẫn có thể đi lại được bình thường ... Chỉ là cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn thôi ... Tránh hoạt động mạnh sẽ mau chóng khỏe lại. - Mẫn Mẫn nhẹ nhàng nói sau đó đưa cho Hắn một gói thuốc rồi kiểm tra lại cái chân của Ken.
_ Ổn rồi. - Mẫn Mẫn nhìn người đàn ông trước mặt mà siêu lòng ... Dù biết người đó đã có vợ ... Cô thì làm sao có thể so sánh với Nó chứ ... Tự nhìn rồi tự cười mình sau đó dọn đồ ...
_ Cảm ơn. - Mặt cô đỏ lên khi Hắn cười với cô ... Chỉ khẽ gật đầu rồi ra ngoài ...
_ Mẫn à ... Mày đang có ý định phá hạnh phúc nhà người ta đó ư. - Tát nước vào mặt mình rồi tự ngước nhìn mình trong gương ...
_ Mày còn không bằng 1/10 người ta cơ mà. - Hừ nhẹ ... Mẫn Mẫn ra ngoài tiếp tục công việc của mình ...
⭐⭐⭐
Tokyo ...
" Phập " ... Con dao nằm yên vị trên vai hai tên áo đen đang lãng vãng trước khu biệt thự ...
_ Có quá mạo hiểm không. - Ngọc Hạ cùng Thiên đi theo sau Nó lo lắng.
_ Đó là một yếu tố đã làm nên hai chữ "Sát Thủ". - Nhếch môi ... Mọi chuyện diễn ra đúng như Nó đã tính trước ...
_ Nằm xuống. - Nó hét ...
" Đoàng ... Đoàng ... Đoàng " ... Từng làn súng bắn liên tiếp vào bụi cây ... Nơi hai tên áo đen vừa gục xuống ...
_ Lên xe. - Người của tổ chức lái xe từ phía sau ... Do đèn xe không bật nên bọn kia không để ý ... Nhưng cũng không thể xem thường ... Vì tiếng động cơ cùng làn khói xe sẽ để lại dấu vết.
Chẳng còn thời gian nói nhiều ... Chiếc xe lăn bánh trong màn đêm u tối ... Không một ánh đèn ... Bầu trời hôm nay không có sao ... Đi được một đoạn dài ... Đèn xe được bật lên ... Mọi thứ như đang xảy ra đúng dự định của Nó ...
Uyên và Gin thì đang ở sân bay ... Nó đỡ lo hơn ...
_ Cô cũng liều thật. - Ngọc Hạ lướt trên bản đồ ... Căn biệt thự thân yêu duy nhất của cô đang dần trở thành tấm bia đỡ đạn cho lũ Waitail kia ...
_ Tôi hứa sẽ đền cho cô cái mới. - Nó cười
_ Chủ tịch. - Người của Demonwhite đang lái xe thì khẽ lên tiếng.
Nó không trả lời ... Chỉ nhướn mày ... Ý hỏi chuyện gì ... :" Ken ... Con trai của người vừa bị thương ... "
_ Chuyện gì. - Nó ngồi phắt dậy ...
_ Bị chấn thương ở chân.
_ Tìm ra người làm chưa. - Nó vò chặt hai tay lại với nhau ... Đôi mày dán chặt vào nhau ... Dám động đến đứa con trai duy nhất của Nó ư.
_ Dạ rồi ... Bên tổ chức sẽ gửi thông tin người đó cho cô.
_ Mau lên. - Nó hét ... chẳng còn kiên nhẫn mà ở lại cái nước Nhật này nữa ...
Waitail ...
_ Cô muốn về sao ... Tôi nhất định khiến Demonwhite sống không bằng chết. - Mộc Trà nghiến răng ... Tay vò chặt đến nổi móng tay đâm sâu vào da thịt bật máu ...
Nhưng đau đớn nhất đối với cô chính là người con trai nằm trên giường kia ... Vì cô đã đến trễ ... Lỗi là tại cô
_ Anh sao lại ngốc đến vậy hả ... Anh là tên ngốc ... Tên ngốc ... - Nước mắt một lần nữa lại tuôn ra ... Mộc Trà đau đớn khi thấy Phong nằm bất động trên giường ... Ngày qua ngày chỉ biết bất động trên giường ...