... Paradise School
_ Chết tiệt. - Linh Anh vò nát bức ảnh trên tay ném về phía gốc cây đối diện ... Nét mặt lộ rõ sự tức giận của cô ...
Bức ảnh là hình của Hải Yến đang ôm chầm lấy Ken trong cửa ra vào nhà ma ở khu vui chơi ...
_ Thể loại gì nữa đây. - Tiểu Vi đứng đối diện Linh Anh không nén tức giận mà ném các bức ảnh xuống đất rồi lấy chân đạp lên phần ảnh của Hải Yến ...
_ Cả trường này có cho tiền họ cũng không dám đến gần Ken trừ Tiểu An và chúng ta.
_ Hôm nay cô ta ăn gan trời. - Linh Anh giận dữ vò chặt hai tay lại ...
_ Phải dằn mặt cho cô ta biết ... Đâu phải muốn lại gần Ken là dễ. - Tiểu Vi kéo tay Linh Anh ra ngoài sau đó cả hai đi mất ...
~^
~ 10A10 ...
Cái lớp vốn là lớp dành cho các học sinh giỏi nhất nhì trường và dành cho các tầng lớp giàu có ...
Tuy cá biệt không thua kém gì các lớp khác ... Nhưng lớp vẫn đặt việc học lên hàng đầu ... Giờ học nào cũng tập trung và hầu như kết quả năm nào cũng luôn luôn đạt hạng nhất ... Và dẫn đầu bảng luôn luôn là cái tên HOT nhất trường "Nguyễn Gia Bảo" ... Một Hotboy và cũng là một thiếu gia ăn chơi nhất trường ...
Ken rất ít khi chăm chú vào bài giảng của giáo viên ... Biết cách học và học đúng cách nên lực học của Ken luôn là thành tích đáng tự hào của Paradise School ... Ken vinh dự được nằm trong TOP "Nam thần - Nữ thần" Thông minh và xuất sắc nhất trường mà ai cũng mong muốn có được ...
Tiết học Toán của Hải Yến luôn là tâm điểm của các học sinh A10 ... Hải Yến vừa xinh đẹp lại giảng bài rất dễ hiểu nên cô luôn lọt vào tầm ngấm trong mắt các thầy giáo và nam sinh ở trường ...
Cả lớp ai cũng chăm chú ngước lên bảng nghe bài giảng của Hải Yến nhưng chỉ có duy nhất một người là đang say sưa trong giấc ngủ ngàn vàng của mình trên cái bàn học quen thuộc ... Hai cái tai nghe cùng chiếc Mp3 với âm lượng lớn ... Ken dường như không thèm quan tâm gì đến bên ngoài ...
Tiểu An thì vừa nghe giảng lại vừa ngắm gương mặt đẹp như nam thần của Ken ... Chóp mũi cao cao ... Đôi môi hơi mỏng thật muốn cắn quá đi ...
Ngắm đi ngắm lại mãi không chán ... Tiểu An liền lấy điện thoại thân quen mà sefie vài tấm với Ken ...
Lướt lên lướt xuống thì kho ảnh của Tiểu An toàn là hình Ken không thôi ... Nào là các tấm hình anh đang ngủ ... Rồi cả những tấm như anh đang chú tâm vào bài giảng cũng được Tiểu An lấy bằng mọi cách ... Nhiều lúc phát hiện ra Tiểu An đang dùng điện thoại lấy hình ... Ken vừa ngạc nhiên vừa ngơ ngác trông thật buồn cười ... Cả những tấm hình Ken nhăn mặt nhìn về hướng điện thoại ... Rồi những tấm anh ngã người ra ghế gần vườn hoa ngủ ... Lúc nào buồn cũng có thể lấy ra ngắm nhìn ...
_ Mặt tôi không phải muốn nhìn là nhìn ... Muốn lấy bao nhiêu hình thì lấy đâu nha. - Ken nói nhưng hai mắt vẫn nhắm ...
_ Xin lỗi. - Tiểu An lè lưỡi cười cười sau đó nói thầm chỉ có hai người nghe ...
Ken chỉ khẽ mỉm cười ... Nụ cười của anh thật biết làm người khác mê mẩn mà nhìn ngắm ... Tuy chỉ là một lát ... Nhưng đối với Tiểu An đã là rất lâu và hạnh phúc rồi ...
******************************************
Thoáng chốc đã gần hết tiết ... Linh Anh cùng Tiểu Vi đầy toan tính nhìn Hải Yến ...
_ Các em có ai chưa hiểu bài không. - Hải Yến nhìn xuống dưới lớp ... Mắt đảo quanh sơ một vòng mỉm cười hỏi ...
_ Không ạ. - Tiếng học sinh đồng thanh ...
_ Tốt ... Vậy hôm nay chúng ta nghỉ sớm 5phút nha ... Chào cả lớp. - Hải Yến cười hài lòng sau đó ra khỏi lớp ...
Linh Anh và Tiểu Vi lập tức đi theo ... Trên tay còn cầm hai quyển vở ...
_ Cô ơi. - Tiểu Vi chạy đến bên cạnh Hải Yến thở dốc cười xòa ...
_ Có bài này em chưa hiểu lắm ạ. - Tiểu Vi liền mở vở ra ... Hải Yến gật đầu cười hiền rồi sau đó giảng lại cho Vi ...
Được một lúc thì có tiếng chuông ra chơi ... Hải Yến giảng xong thì đưa quyển vở cho Vi ... Nhưng không may Vi quay lại ... Cái chân của Vi vô tình đạp lên phía trước làm Hải Yến nhào về phía mình đè lên Vi ... May là có học sinh gần đó đỡ hai người dậy ... Tiểu Vi nhận lấy quyển vở rồi cúi đầu lễ phép chào Hải Yến về lớp
******************************************
Demonwhite ...
_ Anh ta còn sống. - My chống cằm hơi nhíu mày nhìn về phía Nó ...
_ Quan trọng là anh ta đã đi đâu. - Trang day day hai huyệt thái dương ngã người lên sofa mệt mỏi ...
_ Tao nghĩ anh ta chính là người đã cứu Khánh Thư. - Nó xoay bút ... Gương mặt không một chút cảm xúc ...
_ Cũng có khả năng ... Bởi vì chỉ có một mình anh ta và lão già kia biết mật mã và đường lối trong tổ chức nên việc này không có gì là không thể xảy ra. - Trang vuốt cằm suy tư ...
Nó và Nhi gật đầu tán thành ý kiến của Trang ... Duy chỉ có My là đang còn nằm trong mớ hồi ức hổn độn kia thôi ... Lần này nếu đúng là Phong cứu Thư thì mọi chuyện đã rối nay còn rối hơn ...
Nó thì đang vừa lo chuyện của Waitail vừa lo chuyện USB kia ... Cảm giác như muốn nổ tung cái đầu ...
******************************************
Moter ...
Minh lúc nào bận rộn với công việc ... Phải xem hết đống hồ sơ trên bàn cùng hàng trăm cái hợp đồng ở tổ chức ... Sau đó còn đi họp liên tục ... Vừa đặt chân vào phòng là ngồi ngay vào bàn làm việc sử lí tiếp tục công việc ...
Tuy vậy nhưng Minh luôn biết sắp xếp chuyện công việc và gia đình ... Khánh Thư nhìn Minh nãy giờ thấy rất khâm phục ba của mình ...
_ Mẹ chọn ba thay vì chọn chú Phong là vì điều này sao. - Thư hai tay chống cằm nhìn Minh nghĩ thầm ...
_ Xong. - Minh thả bút xuống ngã người ra sau khẽ vươn vai ...
Nhìn xuống Thư đang chống cằm nhìn mình cười thì Minh lại nhíu mày ngạc nhiên,hai tay sờ lên mặc : " Mặc ba dính gì sao. "
_ Không ... Không ạ ... Tự dưng hôm nay con cứ thấy ba đẹp trai lạ thường ý. - Khánh Thư chạy vội lắc đầu xua tay nở nụ cười rạng rỡ chạy đến phía sau Minh ... Hai tay xoa bóp vai cho Minh nịnh nọt ...
_ Thôi được rồi. - Minh giữ lấy tay Thư kéo cô ra phía trước mặt mình ... _ Lại bày trò hay muốn cái gì nữa đây hả. - Minh lườm ...
Trúng tim đen ... Thư lè lưỡi cười xòa sau đó ngồi vào lòng Minh nũng nịu ... _ Dạ ... Con muốn hỏi ba một chuyện.
Minh cốc yêu vào đầu Thư một cái rồi khẽ gật đầu ý bảo cứ nói ...
_ Ba không thắc mắc người đã cứu con sao ... Cứu con vì lý do gì ... Tại sao lại biết con ở đó mà cứu. - Thư vuốt cằm suy tư y hệt bà cụ non nhìn thẳng vào mắt Minh ...
" Cốc " ... " A... "
Sau khi nói xong ... Thư nhận được cái cốc nữa vào đầu ... Đang ôm đầu vì lúc nãy Minh đã không nương tay ...
_ Con lại chơi trò mèo vờn chuột với ba sao ... Bây giờ vào luôn vấn đề chính ... Muốn gì ... - Minh để Thư ngồi hẳn lên bàn làm việc bắt đầu mất kiên nhẫn mà nhìn vào Thư ...
_ Thật ra ... Con chỉ muốn hỏi ... Lúc ba quen mẹ ... Thì mẹ đã có bao nhiêu người đi theo cản trở hai người thôi mà.
_ Con biết để làm gì. - Minh đã bắt đầu chuyển sang tức giận khi nhắc về người cũ của My ...
_ Thì là để .... Ơ ... Là để .... Ưmmm ... - Thư dồn hết công suất ... Cố vặn não để tìm ra một lý do nào đủ để thuyết phục Minh vì đơn giản ... Người đàn ông ngồi trước mặt cô không phải là người dễ qua mặt ... Nhưng rất tiếc .... Không có một lý do nào trừ khi Thư mang tấm hình kia đưa cho Minh xem ....
Biết là nếu nói nữa thì Minh sẽ gắt ... Thư đành im lặng xua tay cho qua chuyện ...
******************************************
Paradise School ...
_ Thư không sao chứ. - Ken cất sách vở vào cặp rồi hỏi ...
_ Thư đang ở Moter ... Bọn chị sẽ đến đó ... Ken đi không. - Bảo Ngọc
_ Em hơi mệt ... - Ken bóc vỏ kẹo ra sai đó đưa vào miệng rồi xách cặp ra ngoài ...
_ Kenn. - Tiểu An vừa kéo khóa cặp vừa chạy theo gọi Ken ...
_ Ờ. - Ken quay lại ... Tiểu An cũng vừa chạy đến ... Cả hai xém chút đã chạm môi ...
_ À ... Hôm nay ... Ờ ... Còn sớm ... Ken ... Ờ ... Cậu đi chơi ... Với mình. - Tiểu An ngượng đỏ mặt ... Nhưng khi nói xong mặt còn nóng ran và đỏ hơn lúc nãy ...
_ Đi chơi sao ... Ý kiến hay đó ... Đang chán đây ... - Ken không nhận ra cái đỏ mặt kia của Tiểu An mà vui vẻ gật đầu đồng ý ... Tay Ken nắm lấy tay Tiểu An kéo đi ...
Từ đằng sau ... Thầy Quang bước ra với nét mặt giận dữ. : " Phan Ngọc các người ... Nghĩ sẽ yên ổn với tôi sao. - Hai tay vò chặt lại ... Thầy Quang bực tức bỏ đi ...
_ Tôi nhất định không để anh làm hại Ken và Khánh Huy. - Hải Yến vò chặt tay lại ... Nhìn bóng dáng của Tiểu An và Thầy Quang đi khuất thì bước ra ... _ Nhất định sẽ không để các người thực hiện ý định này đâu.
*******************************************
Demonwhite ...
" Cạch "
Nó mở cửa đi vào phòng làm việc của My ...
My thì tay cầm bút ... Mặt cúi gầm xuống bàn mệt mỏi ...
_ My. - Nó vừa vào đã gọi tên cô ... Nhưng đáp lại là sự im lặng ...
_ Mày đang lo hả. - Nó kéo ghế ngồi xuống đối diện My ...
_ Nếu Phong trở lại thì phải làm sao. - My ngước mặt lên ... Nước mắt đã giàn giụa ... Trông My lúc này ... Nó biết cô đang rối lắm ...
_ Sao anh ta không buông tha cho tao chứ. - My ôm đầu gục mặt xuống bàn.
_ Anh ta yêu mày ... Chắc chắn sẽ không làm gì hại đến chúng ta. - Nó an ủi My ...
******************************************
Trung Tâm Thương Mại ...
Tiểu An và Ken chơi được một lúc thì cả hai ghé vào khu ăn uống gọi 2 phần KFC ... Cả hai vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ ... Đơn giản vì hai người này rất hợp tính ... Trẻ con và đôi lúc cũng sáng nắng chiều mưa như nhau ...
Ăn xong thì trời cũng đã gần tối ... Ken và Tiểu An gửi xe ở trường nên phải tản bộ về ...
Đoạn đường gần trường khá vắng ... Gió lại rít không ngừng ... Tiểu An không mang áo khoát nên có vẻ khá lạnh ... Ken nhìn sang hiểu ý liền cởi áo khoát của mình khoát lên cho cô ...
_ Ken ... Cậu xem tớ là gì? - Tiểu An bất chợt hỏi ...
_ À ... Là bạn ... - Ken quay sang cười tươi với Tiểu An ...
_ Vậy thôi sao. - Tiểu An cười gượng
_ Cậu là người con gái thứ hai mà tớ cảm thấy rất vui vẻ khi đi cùng đó ...
_ Còn ai nữa sao.
_ Là mẹ tớ. - Ken gãi đầu ...
_ Còn cậu ... Thấy tớ thế nào. - Ken hỏi ngược lại ...
_ Là tình cảm đặc biệt. - Tiểu An đỏ mặt nói nhỏ ... Nhưng đủ để Ken đi bên cạnh nghe thấy ... Nhưng anh vẫn phớt lờ như chưa nghe thấy gì.
_ A ... Gần đến trường rồi ... - Ken bỗng lên tiếng làm Tiểu An hơi khựng người ... May là vẫn chưa nghe ... Ashiii nếu không bây giờ chắc đào hố mà chui xuống quá đi.
_ À ... Cậu về trước nha ... Mình quên đồ ở trên lớp rồi. - Tiểu An tìm trong cặp chìa khóa xe nhưng không thấy ... Chắc là lúc chiều cô để quên trong ngăn bàn ...
_ Tớ đi với cậu. - Ken ngán ngẫm nhìn lên dãy hành lang tối om vắng tanh không một bóng người ...
_ Cảm ơn. - Tiểu An lòng đầy hạnh phúc cùng Ken đi lên lớp ...
Cầu thang chỉ có duy nhất một bóng đèn ... Gió đêm lùa vào làm Tiểu An lạnh gáy ... Sợ hãi đến nổi mất kiềm chế mà ôm lấy cánh tay Ken ... Mồ hôi ướt đẫm áo ...
Ken đi bên cạnh thì thấy quá là bình thường ... Tuy đây là lần đầu đi như vậy ... Nhưng vẫn không có một chút gì mà sợ ...
Tiếng giày của Ken và Tiểu An va chạm trên nền cầu thang phát ra tiếng động cộp cộp ... Tiểu An trong đầu thầm liên tưởng đến cảnh ma quái trong các bộ phim ma mà cô đã xem qua lòng không khỏi sợ sệt ... Nhưng khi nhìn Ken ... Nổi sợ cũng lắng xuống phần nào ...