Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần


Sau khi hoàn tất thủ tục, Lôi Mạn Mạn đáp chuyến bay trễ quay về Đài Bắc.
Trải qua mấy ngày bận rộn sửa sang tư liệu cùng ảnh chụp, nàng rút cuộc cũng vào kỳ hạn cuối đem bài phỏng vấn giao lên.
Bài vừa được đăng liền lập tức thu hút được nhiều sự chú ý, ban biên tập mỗi ngày đều phải tiếp mấy trăm cuộc điện thoại, đều hỏi về tính chân thật của hành trình tuần trăng mật lãng mạn. Cũng rất nhiều cặp vợ chồng mới cưới bởi vì nhìn thấy bài báo này mà tò mò muốn tự mình trải qua cảm giác đó.
Tạp chí kì này bán được một lượng rất lớn, lão tổng thật vui vẻ, còn đặc biệt mở một cái tiệc chiêu đãi nho nhỏ để khen ngợi năng lực công tác của Lôi Mạn Mạn.
Ngay tại thời điểm nàng nghĩ mình có thể nhờ vậy mà được thăng chức, tăng lương lão tổng lại đột nhiên đưa một người cháu ở Canada vào làm ở công ty, cũng trực tiếp tuyên bố trong tương lai vị trí phó tổng biên tập của tạp chí cũng chính sẽ do người thân này của hắn đảm nhận.
Mất hi vọng thăng chức, tim của Lôi Mạn Mạn lại phải tiếp tục một đả kích lớn, cư nhiên đó là một tin không may, lão bản đã phân phó tài vụ chỉ chi trả một nửa tài phí cho chuyến đi Thượng Hải của nàng lần này.
Nguyên nhân là Lí Thụy Đức không có đi theo, cho nên công ty chỉ có thể phụ trách cho nàng một nửa. Về cái phần chi phí phát sinh từ “ lão công lâm thời” của nàng thì công ty không muốn gánh trách nhiệm.
Biết được tin tức này nàng hổn hển chạy đến văn phòng của lão bản để lý luận.
“ Lão đại, làm người sao lại có thể không nguyên tắc như vậy, ngươi có biết hay không trong chuyến đi Thượng Hải lần này ta đã tiêu tốn bao nhiêu tâm tư mới có thể hoàn thành bài phỏng vấn ?”
Hai tay nàng không khách khí vỗ lên bàn làm việc xa hoa của lão bản, hầm hầm trừng mắt “ Cho dù Lí Thụy Đức không có cùng ta đi Thượng Hải, thế nhưng bài phỏng vấn không phải rất thành công sao ? Theo ta được biết, tạp chí kì này bán được một lượng lớn, ta không dám nói tất cả đều là công lao của ta, nhưng cũng không thể Lí Thụy Đức không đi, mà ngươi chỉ đồng ý chi trả cho ta một nửa chi phí ?”
Phải biết rằng, bình thường nàng không dám ăn, không dám uống cho dù là áo quần xinh đẹp nàng cũng chỉ dám dung hai mắt để nhìn, tiền kiếm được đều nhanh chóng gửi cho đệ đệ đang theo học tại Anh Quốc, nếu lão tổng không chịu đáp ứng chi trả cho nàng toàn bộ chi phí kia, thì…thì chẳng phải nàng sắp gặp phải nguy cơ phá sản hay sao ?
Ngồi ở bàn làm việc là lão bản đã năm mươi tuổi của nàng, sau năm năm cung chung công tác , lão thường ngày đối với nhân viên luôn luôn cười hì hì, bộ dáng thật hiền lành, duy chỉ có Lôi Mạn Mạn là hiểu rõ lão cáo già này thật sự rất giảo hoạt, trong mọi hành động đều đối với nhân viên của mình tính kế.
Đối phương tao nhã nắm lấy mười ngón tay nhẹ giọng cười cười, “ Mạn Mạn a, tuy nói lần này ngươi đi Thượng Hải đã vì công ty lập công lớn, nhưng công ty cũng có quy định của công ty, ta biết ngươi trước khi đi Thượng Hải đã đặt trước là phòng tiêu chuẩn của tuần trăng mật lãng mạn, thế nhưng trên giấy đi đường lại ghi là phòng thượng hạng của tuần trăng mật lãng mạn, làm cho người ta thật sự kinh hãi, vượt ngoài dự đoán của ta.”
“ Chuyện này đúng là không có hướng công ty bẩm báo chính là sai lầm của ta, nhưng mà lão đại, tốt xấu gì ta cũng vì công ty bán mạng lâu như vậy, ngươi không nể mặt cũng nể mũi đừng làm cho ta phải xuất tiền túi được không ? Ngài rõ ràng biết, ta thực sự cố gắng kiếm tiền là muốn đệ đệ được tiếp tục đi học…”
“ Cho nên đối với ngươi, bình thường vụng trộm trong thời gian làm việc lại giúp cho nhà xuất bản khác dịch sách, viết tiểu thuyết tình yêu, hoặc là dùng máy tính của công ty để đánh bản thảo cá nhân, còn có thừa dịp công ty không có việc gấp liền xin ra ngoài làm thêm công việc, ta cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ cùng người so đo qua.”
Lão bản không lời nào không đúng, vừa nói vừa đem tất cả những hành vi không đúng của Lôi Mạn Mạn lôi ra từ đầu đến cuối.
Sắc mặt của nàng trong nháy mắt thay đổi liên tục, nàng…nàng rõ ràng đã đem tất cả những việc này che giấu rất khá a.
“ Tốt lắm, xem ngươi ở lần phỏng vấn này trên người đã là chịu không ít vất vả, ta sẽ phân phó tài vụ tháng này thưởng cho ngươi nhiều hơn một chút, nhưng đây cũng chính là việc mà ta đã có thể cố găng hết sức để làm cho ngươi.”
Lão hồ lí đáng ghét, Lôi Mạn Mạn trong lòng đầy ngập tức khí nhưng lại không có chỗ phát tiết. Nhịn không được khi nghĩ tới lúc ở Thượng Hải vì muốn hoàn thành bài phỏng vấn đã phải ăn bao nhiêu, lại tội bao nhiêu, đã không được kí cái lệnh thăng thức cũng không được tăng lương, còn tiêu hết tài sản của mình, cũng chỉ là vì một gian phòng thượng hạng cho tuần trăng mật thế nhưng lại phải ngủ nửa tháng trên ghế sô pha . Thảm hơn, rõ ràng là hành trình của tuần trăng mật lãng mạn, nàng lại vì tên nam nhân Tương Thừa Lăng kia mà trở thành nữ giúp việc.
Nói đi nói lại cũng đều là vì cái gã họ Tương kia làm cho nàng trở nên thảm hại như vậy !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui