Tiểu Tổ Tông Của Anh


" Trì ca, Tô Vãn Khanh là nữ sinh gì a, sau này em chính là fan số 1 của cô ấy, pick pick!"
Phương Chính sau khi xem song một mực ở bên cạnh Cố Trì lải nhải nói không ngừng.

" Im lặng một chút!" Cố Trì đạp vào ghế Phương Chính lấy tay sờ sờ mũi mình: "Móa"
Đỏ, cam, vàng, xanh, xanh lam, tím!
Mặt Cao Tiểu Huyên hiện tại phân thật đẹp mắt, Tô Vãn Khanh thế nhưng nhảy ổn định như vậy, hơn nữa nhảy xong không có thở dốc, đối với cô từ nhỏ luyện nhảy mà nói đều có chút cố hết sức.

Nhưng cô ấy!
Nắm đấm trong tay càng nắm chặt!
Kết quả bỏ phiếu rõ ràng, Tô Vãn Khanh trở thành nữ sinh được đề cử của lớp 1 khoa học.

Cô không có ngạc nhiên lắm, nếu không phải cả lớp ồn ào cùng với Cao Tiểu Huyên khiêu khích, còn việc cầm bảng hiệu đối với cô không có chút hứng thú.

" Mẹ kiếp, bạn học Tô giấu tài a, bộ dạng này của cậu đi tham gia thi đấu, tôi nghĩ cậu có thể ra mắt ở vị trí c, tôi sẽ là fan hâm mộ hàng đầu của cậu.

"
Phương Chính đã hoàn toàn chuyển thành fanboy của Tô Vãn Khanh.


Tô Vãn Khanh rất nhức đầu, không hiểu sao lại có thêm một chuyện, phiền toái.

" Đúng vậy, Vãn Khanh, cậu nhảy rất có mị lực a, sao lại đẹp như vậy!!"
Tô Vãn Khanh nhảy đến có chút khát nước, mở ly nước uống một ngụm nước liền nghe được bên tai có một thanh âm: "Tiểu mỹ nhân còn có cái gì không! "
" Khụ khụ khụ.

"
Đôi mắt tròn trịa của cô trừng mắt nhìn nam sinh đang cười bên cạnh, sau đó chặm dãi phun ra: "Cút"
Khóe môi Cố Trì nhếch lên, cười càng xấu xa.

Phương Chính ngược lại không nghĩ ra được, hai người này náo thành cái gì?
Đầu năm Trì ca nói " Cút" bây giờ lại đến bạn học Tô nói với Trì ca.

Chẳng lẽ là quân tử báo thù mười năm chưa muộn, có qua có lại?
" Mọi người im lặng.

" Diêu Từ cầm sách vỗ vỗ bàn.

Tiếng ồn ào lập tức dừng lại.

" Bởi vì vừa mới phân lớp, sau đó ban giám hiệu lại tiến hành bầu cử tôi cảm thấy không cần thiết, tôi sẽ kết hợp chức vụ năm nhất của mọi người và thành tích để tha khảo.

"
" Tôi tạm thời chỉ định mấy bạn học này ủy ban lớp, nếu có nghi vấn gì thì giơ tay phát biểu ý kiến.

"
" Lớp trưởng Cố Trì, lớp phó cùng bí thư Cao Tiểu Huyên, ủy viên học tập Tô Vãn Khanh, ủy viên văn hóa Từ Tử Nhiên, ủy viên thể thao Lưu Dương, kỷ luật và sinh hoạt trực tiếp cho Trịnh Nguyên Minh đi, mọi người có ý kiến gì không?"
Cố Trì lười biếng giơ tay lên: "Lớp trưởng có quá nhiều chuyện, phiền toái.

"
Diêu Từ coi như là nghe ra tâm tư của hắn, cười cười: "Biết đại thiếu gia của em, em cứ treo chức, có chuyện gì Cao Tiểu Huyên sẽ ra mặt hoặc là ủy viên cũng có thể.


"
Cố Trì bỏ tay xuống, cái này còn được.

" Ủy viên thể thao nhớ cho các thành viên đăng ký tham gia đại hội, buổi học tiết theo là tự học, ủy viên kỷ luật nhớ quản, cứ như vậy trước đi, tan học đi.

"
" Oh yo!!"
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhỏm, trong phòng học cũng lập tức ồn ào.

" Bạn học Tô, bạn học Tô, mình muốn xin wechat của cậu.

Phương Chính ở phía trước quay đầu lại, vẻ mặt chờ mong.

Từ Tử Nhiên nghe được nhìn Phương Chính một cái: " Tôi và Vãn Khanh xem như người quen thuộc nhất trong lớp, tôi thêm trước.

"
" Đã có quan hệ tốt nhất mà còn chưa thêm wechat.

"
Ngữ khí Phương Chính âm dương quái khí quả thực khiến Từ Tử Nhiên tức giận không nhẹ.

Tô Vãn Khanh "phi" bật cười, hai bảo bối ngồi phía trước phỏng chừng sau này rất náo nhiệt.


Cô lấy điện thoại di động ra khỏi túi của mình và mở mã QR wechat: " Tất cả đều thêm"
" Ư ư ư" Từ Từ Nhiên quay đầu lấy điện thoại di động quét mã.

Phương Chính trực tiếp móc ra quét mã: "Không nghĩ bạn học Tô cũng mang điện thoại di động.

"
" Không phải mang theo sao?" Tô Vãn Khanh vừa chuẩn bị thu hồi điện thoại thì bị Cố Trì đè lại.

Hắn không chút hoang mang cũng quét mã: " Thuận tiện.

"
Tô Vãn Khanh vừa định nói, thì bị chặn ở cửa.

Khuôn mặt ngây ra.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận