Edit by J
Đc: wattpad "tiemcanhnhadodo"
***
Quản lí đi theo đằng sau liền phân phó xuống dưới, kịp thời thực thi mệnh lệnh của Hoắc Đình.
Tô Tô lập tức chạy qua cửa hàng quần áo trẻ em.
Hoắc Đình không chịu từ bỏ, lại chạy theo cùng.
Hôm nay hắn phải đấu với Tô Tô.
Cứ như vậy, Tô Tô vào một cửa hàng, Hoắc Đình liền mua hết đồ của cửa hàng đó.
"Không" có nhân tính.*
Vì vậy khu thương mại liền xảy ra tình cảnh, một bé gái chạy ở phía trước, một bé trai chạy theo sau, còn có tốp người trưởng thành đuổi theo ở đằng sau.
Nhân viên các cửa hàng khác thèm muốn, chỉ hận cửa hàng nhà mình không bán đồ trẻ em.
Tần Dư Trạch thấy tình hình không đúng, kéo anh trai nói: "Anh, hôm nay không thể tiếp tục mua sắm nữa, lại tiếp tục làm như vậy thì sẽ loạn lên hết."
Cứ tiếp tục như vậy, không quá một tiếng đồng hồ, khu thương mại này đều sẽ bị tiểu thiếu gia của Hoắc gia mua hết.
Tần Dư Hoài không rõ đang nghĩ gì, nghiêm mặt nói: "Đưa Tô Tô về nhà."
Hắn cũng biết lời em trai nói là đúng.
Chẳng qua hắn nghĩ còn phức tạp hơn em trai hắn nhiều.
Mặc dù Hoắc Đình chỉ là một đứa trẻ, nhưng lại có thể ảnh hưởng đến cả Hoắc gia.
Mà Tần gia không thể đắc tội được với thế lực của Hoắc gia ở thủ đô."Vâng." Tần Dư Trạch bế Tô Tô lên: "Tô Tô, hôm nay chúng ta tạm thời không mua sắm nữa, chúng ta về nhà, anh dạy mày mua đồ trên mạng! Chúng ta lên mạng mua sách mày thích!"
"Mua sắm trên mạng? Là cái gì?" Trong đôi mắt long lanh của Tô Tô tràn đầy sự tò mò.*
"Ừ, chính là mua đồ trên điện thoại, em xem hình ảnh. nếu thấy thích thì có thể mua về, sau đó sẽ có người ở mọi nơi trên thế giới ship qua cho em."
"A?" Tô Tô chưa từng mua sắm trên mạng, trên mặt lộ ra vẻ mặt tò mò: "Vậy bây giờ chúng ta về nhà thôi! Mua sắm trên mạng!"
Điều Tần Dư Trạch muốn chính là hiệu quả này*
Đã thuyết phục được Tô Tô, hai anh em liền ôm Tô Tô đi.
Hoắc Đình thấy vậy, giận tím người: "Tôi muốn biết họ sống ở đâu! Tôi muốn đi tìm bọn họ!"
"Tiểu thiếu gia cậu đừng gấp, chỉ cần họ là người Hoa thành, chúng tôi nhất định có thể tìm được họ." Vệ sĩ vội vàng trả lời.
###
Ra người nửa tiếng đồng hồ, Tần Dư Trạch và Tần Dư Hoài đã dẫn Tô Tô về.
"Làm sao vậy? Nhanh như vậy đã về rồi?" Tần lão phu nhân thấy ba người trở về, vừa mừng vừa nghi hoặc.
"Gặp chút chuyện ngoài ý muốn." Tần Dư Hoài trả lời, vẻ mặt có chút nghiêm trọng.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Tần lão phu nhân thấy được sự lo lắng của cháu trai lớn.
"Ở khu thương mại chúng con gặp được hỗn thế tiểu ma vương*, chính là tiểu thiếu gia của Hoắc gia ở thủ đô..."
Tần Dư Hoài còn chưa nói xong, ngoài cổng đã có tiếng chuông cửa kêu.
Qua camera trên cửa nhìn thấy một đám vệ sĩ ngoài cổng Tần gia mặc âu phục màu đen, xép ngay ngắn thành một hàng.
Mà cậu bé đứng giữa đám vệ sĩ chính là Hoắc Đình mà Tô Tô bọn họ gặp phải ở khu thương mại.
Bên cạnh Hoắc Đình còn có một người đàn ông trung niên hơi có thân hình hơi phúc hậu.
Sau khi thấy được cảnh này qua camera, Tần lão phu nhân nghi hoặc nhìn Tần Dư Trạch: "Dư Trạch, có phải con lại gây chuyện không?"
"Chuyện không liên quan đến con." Tần Dư Trạch phủ nhận, lần này thật sự không phải tội của hắn.
Không phải Dư Trạch vậy là ai?
Dư Hoài chín chắn, Tô Tô thì ngoan nhất.
Hai người này đều không có khả năng gây rắc rối!
Lúc này người hầu chạy vào, vẻ mặt luống cuống nói với Tần lão phu nhân: "Lão phu nhân, người ngoài kia nói là người Hoắc gia đến từ thủ đô... nói là tiểu thiếu gia bọn họ đến tìm tiểu thư chúng ta chơi, vậy... có cần mở cửa không ạ?"
(Hết chương)