Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ

Bản chất trong sáng, đôi mắt trong veo không chút tạp niệm, lúc diễn xuất và quay phim thì cực kỳ nghiêm túc.

Thỉnh thoảng đạt được thành tựu nhỏ trong phim ảnh, Giang Nguyệt cũng sẽ giống như một cô bé mới lớn, mong muốn được công bố điều đó với cả thế giới đều biết.

Nhất là lúc nhìn anh, đôi mắt nhu thuận ướt át kia sẽ ở nên khẩn trương, có chút ngượng ngùng vụng trộm. Luôn khiến người ta muốn hôn cô.

Sau khi suy nghĩ trở về với hiện tại, Tiêu Kỳ Nhiên mới nhận ra rằng mình đã vô thức rút ra một điếu thuốc.

“A Nhiên, tâm tình anh không tốt sao?” Giọng nói của Tần Di Di rốt cuộc cũng lọt vào tai Tiêu Kỳ Nhiên:

“Sao đột nhiên lại muốn hút thuốc?”

Tần Di Di cảm giác được Tiêu Kỳ Nhiên vừa rồi rõ ràng là lơ đãng.

“Tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện.” Anh đột nhiên đứng dậy, đem hộp thuốc bỏ lại trong túi, cúi đầu nhìn đồng hồ: “Ngủ sớm một chút.”

“Còn nữa, sinh nhật vui vẻ.”

Anh nói rất nhanh, càng giống như là làm cho có lệ từng bước một.

Nói xong liền đứng dậy chuẩn bị rời đi, một chút cũng không dừng lại, dứt khoát lưu loát.

“A Nhiên…”

Tần Di Di không ngờ Tiêu Kỳ Nhiên lại rời đi gấp như vậy, trong mắt có chút bối rối:

“Anh muốn đi đâu? Tối nay anh không thể ở cùng em sao?”

Bước chân Tiêu Kỳ Nhiên vẫn không ngừng lại: “Còn có chút công việc chưa xong, phải giải quyết trong đêm nay.”

Anh nói không chớp mắt: “Đã muộn rồi, Di Di đi ngủ sớm đi.”

Rõ ràng là lời quan tâm, nhưng lại có cảm giác áp bức mạnh mẽ.

Rõ ràng là biểu cảm của anh không thay đổi, nhưng khí chất từ người anh tỏa ra vẫn khiến người ta im bặt.

Ý đi của anh đã quyết, không cho phép cô giữ lại.

Trong biệt thự xa hoa chỉ còn lại một mình Tần Di Di, cô cúi đầu nhìn chiếc bánh còn lại hơn một nửa, cái nĩa gỗ trong tay bị bóp gãy kêu răng rắc.

Anh ta lại đi rồi?

Tần Di Di giống như sắp phát điên.

Cô liên tục nhớ lại những gì vừa xảy ra trong đầu, bất thình lình chú ý tới, sau khi cô nhắc tới Giang Nguyệt, thái độ của người đàn ông bắt đầu có chút thay đổi.

Nghĩ đến đây, Tần Di Di nuốt một ngụm nước miếng, hai tay siết chặt khay bánh kem, hương vị ngọt ngào béo ngậy vừa rồi trong miệng lập tức biến mất. Trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ.



Ra khỏi biệt thự, Tiêu Kỳ Nhiên nới lỏng cà vạt,

Ngồi ở trong xe, Tiêu Kỳ Nhiên trầm ngâm một hồi mới gọi cho Tiết An, giọng nói trầm thấp:

“Gửi cho tôi địa chỉ cửa hàng bánh kem đóng cửa muộn nhất ở Bắc Thành!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui