Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ

Tần Di Di vừa nói xong, sắc mặt đạo diễn hình ảnh có chút xấu hổ, lúng túng một lúc rồi nói:

“Chuyện này...”

Anh ta cũng không thể nói thẳng rằng vì cảm giác ống kính của Tần Di Di không đủ, cho nên hiệu quả chụp rất kém, đến lúc đó khi chỉnh sửa sẽ rất phiền phức đúng không?

Lúc này, Giang Nguyệt nhướng mắt, dịu dàng mở miệng: “Di Di, tạp chí luôn chú ý đến việc bổ sung cho nhau, quan trọng nhất là làm nổi bật quần áo, chứ không phải tỷ lệ xuất hiện của người mẫu đâu.”

“Nếu là chụp ảnh thông thường, kỳ thực có thể chụp cho cô mấy trăm bức cũng không sao, nhưng đây là ảnh thương mại, tất cả mọi thứ phải nghe theo hướng dẫn của đạo diễn hình ảnh.”

Giang Nguyệt kiên nhẫn giải thích cho Tần Di Di, không có chút sốt ruột nào trong lời nói.

Nhưng Tần Di Di không nghe, nghĩ đến việc vừa rồi bị nhân viên lạnh nhạt, cô ta buồn bực, hận không thể đổ hết lên đầu Giang Nguyệt, cũng không hề nhận thấy cách xưng hô của Giang Nguyệt với cô ta đã thay đổi.

“Chị Giang Nguyệt đương nhiên không ngại, dù sao vừa rồi ống kính đều quay quanh chị.” Tần Di Di không chút khách khí:

“Nhưng hiện tại nghệ sĩ mà Giang San muốn nâng đỡ là em, cũng yêu cầu nhãn hàng cân nhắc trọng lượng trước khi đưa ra lựa chọn.”

Khi Tần Di Di nói những lời này, tư thế của cô ta vô cùng kiêu ngạo, giống như một lời uy hiếp.

Giang Nguyệt mỉm cười: “Nếu đã như vậy, vậy thì nhờ đạo diễn hình ảnh vất vả chụp thêm vài tấm ảnh đơn cho Di Di nhé.”

Nghe vậy, đạo diễn hình ảnh thở dài trong lòng, vẻ mặt khách khí: “Vất vả rồi, cô Tần đứng về phía trước một bước, chúng ta chụp vài bức ảnh cận cảnh chi tiết.”

Lúc này Tần Di Di mới cảm thấy mỹ mãn.

Không phải chụp nữa, Giang Nguyệt thong thả đi xuống sân khấu, trở về phòng hóa trang thay quần áo, cũng không lựa chọn rời đi ngay.

Giang Nguyệt kiên nhẫn chờ đợi.

Đến khi Tần Di Di chụp xong bộ ảnh cá nhân cuối cùng, tâm trạng cô ta mới vui vẻ đi tới cửa phòng thay đồ.

Khoảnh khắc hai người đi ngang qua nhau, Giang Nguyệt đột nhiên cười gọi cô ta lại: . Truyện Hài Hước

“Tần Di Di, hôm nay tôi muốn dạy cô một đạo lý trong giới giải trí.”

Tần Di Di dừng bước, nhíu mày nhìn chằm chằm Giang Nguyệt: “Chị đang nói gì cơ?”

“Ăn miếng trả miếng.” Giang Nguyệt đáp một cách lười biếng, giơ tay lên tùy ý, nhấc chân muốn rời đi:

“Chúc cô đêm nay, mọi chuyện đều vui vẻ nhé.”

Tần Di Di không hiểu chuyện gì, không rõ rốt cuộc Giang Nguyệt đang muốn nói gì.

Tuy nhiên, cô ta không thèm phỏng đoán ý của Giang Nguyệt. Dù sao bây giờ cô ta còn có chuyện quan trọng hơn.

Nghĩ đến đây khiến lòng Tần Di Di vui sướng không thôi.

Cô ta sẽ sớm gặp Tô Gia Lan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui