Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ

“Có duyên qua lại?” Tiêu Kỳ Nhiên đặt tay lên đùi gật đầu, lặp lại bốn chữ này, sau đó nhếch môi:

“Rất có bản lĩnh.”

Giang Nguyệt nhíu mày, không biết hắn đang nói đến bản lĩnh gì, bình tĩnh trả lời: “Tôi không có bản lĩnh gì cả, chỉ có thể bước đi từng bước một.”

“Nghe có vẻ như cô không hài lòng với công việc này lắm.” Tiêu Kỳ Nhiên vẫn nhắm mắt lại, thuận miệng nói: “Nếu đã thấy vất vả như thế, sao không trở về?”

“Tôi không thấy vất vả.” Giang Nguyệt nhướng mắt lên, ánh mắt nghiêm túc và trịnh trọng: “Ngược lại, tôi rất thích cuộc sống ở đây.”

Ở Hoa Thành, mỗi ngày cô đều rất vui vẻ, chị Trần và Tiểu Diệp, cả Tĩnh Nghi nữa, bọn họ cũng đều rất thích nơi này.

Tất cả chỉ mới là khởi đầu, mọi người đều rất mong đợi.

“Thật vậy sao?” Tiêu Kỳ Nhiên cuối cùng cũng mở mắt ra, quay đầu sang nhìn cô, thấp giọng nói:

“Vậy nếu tôi nói, nhất định phải đưa cô trở về thì sao?”

Giang Nguyệt mím môi: “Tiêu tổng, anh không có lý do gì để điều tôi trở về cả.” Cô dừng lại một chút:

“Ít nhất, không phải trong tháng này.”

Trong lời nói của cô có chút tức giận, khiến Tiêu Kỳ Nhiên không khỏi nở nụ cười:

“Trong lòng cô biết rõ, Vitaly sẽ không chọn cô làm người đại diện mà.”

Phong cách của cô ấy khác với hướng đi của bọn họ, cho dù cô có giỏi hơn đi chăng nữa, cũng khó có thể chung đường.

Giang Nguyệt cúi đầu, liên tục mân mê ngón tay: “Nếu Tiêu tổng đã cho tôi một tháng, vậy anh nên để tôi cố gắng đến hết thời gian, chứ không phải ở đây đưa ra những lời châm chọc như vậy.”

Trầm mặc mấy giây, Tiêu Kỳ Nhiên bình thản nói: “Tôi chỉ hỏi cô, nếu cô thất bại, cô định dùng lý do gì để thuyết phục tôi tiếp tục để bọn cô ở lại nơi này làm càn?”

Cuối cùng anh đã nói ra những điều thực tế nhất.

Để nhóm Giang Nguyệt bọn họ điều hành chi nhánh, thực sự là chỉ đang gây ra rắc rối.

Lấy vốn của Tiêu Kỳ Nhiên, tìm một đội ngũ chuyên nghiệp đến vận hành, sẽ hiệu quả hơn nhiều so với bọn họ, rủi ro cũng sẽ thấp hơn rất nhiều.

“Chỉ dựa vào kết quả hoạt động trong vòng một tháng nay của bọn cô, số tiền lấy từ quỹ cũng đã lên đến năm tỷ. Cô định bỏ ra bao nhiêu nữa thì mới có thể để chi nhánh này đi vào vận hành bình thường đây?”

Ánh mắt anh nặng trĩu: “Giang Nguyệt, cô cũng biết, thành lập chi nhánh của Giang San chỉ nên tiêu tốn hơn ba tỷ là cùng.”

Ý anh là bọn họ đã tạo thêm gánh nặng cho công ty.

“Tôi bảo cô nhanh chóng ký được hợp đồng đại diện với Vitaly, chính là chỉ đường cho các cô.” Anh thản nhiên nói thêm:

“Nếu muốn nhanh chóng nổi tiếng, lựa chọn tốt nhất chính là hợp tác với các thương hiệu nổi tiếng.”

Giang Nguyệt giật mình.

Có vẻ như là, nếu muốn được chú ý, trước tiên họ phải có mức độ nhận diện.

Vitaly thực sự là một kênh tốt.

Khoảnh khắc đó, cảm giác chua xót trong lòng Giang Nguyệt bắt đầu dâng lên, cô chìm vào cái hố của sự phủ nhận và nghi ngờ về bản thân.

Tại sao cô lại không nghĩ về điều này?

Cô chỉ một mực mù quáng cho rằng Tiêu Kỳ Nhiên cố tình làm khó dễ cô, muốn tìm một lý do chính đáng để đưa cô trở về Bắc Kinh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui