Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ

Đúng lúc này, một bóng dáng cao lớn che trước mắt hắn, che đi thân hình quyến rũ của người phụ nữ kia:

“Trần tổng, đã lâu không gặp.”

Tiêu Kỳ Nhiên đứng trước mặt Trần Tư Tề, khóe môi mỉm cười nhàn nhạt, tư thái vẫn cao cao tại thượng như trước:

“Hiếm khi Trần tổng không quản xa xôi tới đây cổ vũ cho nghệ sĩ dưới trướng của tôi, có tâm rồi.”

“Tiêu tổng khách khí rồi, Nguyệt Nguyệt dù sao cũng là người yêu của tôi...”

Tiêu Kỳ Nhiên đột nhiên mở miệng cắt ngang: “Thời gian một tháng đã đủ rồi. Sức nóng của dư luận cũng gần như đã kết thúc. Tôi hy vọng Trần tổng sẽ sớm thực hiện theo thỏa thuận.”

Chỉ vài câu nói cũng đã tạo ra cảm giác áp bức cực kỳ mạnh mẽ.

Tiêu Kỳ Nhiên đang ép Trần Tư Tề mau chóng xóa sạch quan hệ với Giang Nguyệt, không cần giả vờ là một đôi trước mặt công chúng nữa.

Ánh đèn trong sảnh tiệc rất sáng, chiếu lên gương mặt hai người đàn ông lại mang đến cảm giác lạnh lùng nghiêm nghị, mỗi người đều có khí chất riêng.

Nhận thấy có người nhìn về phía bọn họ, Tiêu Kỳ Nhiên làm như không nhìn thấy mà nâng cằm lên:

“Chúng ta sang phòng bên cạnh nói chuyện?”

Liền kề với hội trường là một số phòng hội nghị nhỏ, chuyên dùng cho các ông chủ hoặc nhà đầu tư bàn về chuyện kinh doanh, cơ sở vật chất rất đầy đủ, tiện nghi.

Hai người tùy tiện tìm một phòng rồi đi vào.

Tiêu Kỳ Nhiên thành thạo lấy điếu thuốc ra, ngón tay bóp bóp đầu thuốc, châm lửa, bình tĩnh nói:

“Trần tổng, có một số chuyện tôi muốn nói rõ ràng, đều sẽ có lợi cho tương lai mọi người.”

“Tôi xin rửa tai lắng nghe.”

“Giang Nguyệt và Thịnh Sóc Thành chỉ có duyên gặp mặt mà thôi.” Tiêu Kỳ Nhiên búng tàn thuốc:

“Huống hồ, nợ ân tình giữa bọn họ đã trả hết, anh không cần uổng phí sức lực nữa, cô ấy không thể mang đến cho anh bất cứ thứ gì.”

Nghe vậy, Trần Tư Tề chỉ nở nụ cười: “Nếu thật là như vậy, vì sao Tiêu tổng còn cố chấp không buông?”

“Hoặc là nói, chẳng lẽ Tiêu tổng tính toán thật sự muốn cưới Giang Nguyệt về nhà, cho nên mới bảo vệ cô ấy khắp nơi?”

Nghe được câu này, Tiêu Kỳ Nhiên cười lạnh một tiếng, dùng ngữ khí cực kỳ lạnh nhạt cùng khinh thường nói:

“Tiêu gia không có truyền thống cưới một nữ minh tinh. Tôi không thể vì một người mà cùng gia đình náo loạn. Không có lợi ích gì!”

“Bây giờ bảo vệ Giang Nguyệt là vì cô ấy vẫn còn có giá trị.”

Tiêu Kỳ Nhiên không chút để ý mở miệng: “Anh có biết lần này Vitaly trả bao nhiêu cho phí phát ngôn một năm này không?”

Đúng lúc Giang Nguyệt đi ra tìm nhà vệ sinh, nhìn thấy cửa phòng này đang mở hé, lại nghe thấy âm thanh của Tiêu Kỳ Nhiên, liền tò mò tiến lại gần hai bước.

Vì thế mà câu nói này của hắn cô đều nghe rõ ràng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui