Tiêu Kỳ Nhiên vừa ôm cô, bước từng bước thong thả và trầm ổn.
Giang Nguyệt bị anh ôm sát vào ngực, ngoại trừ từ xa xa phía trong núi có tiếng chim hót truyền đến, thì gần như cô chỉ còn nghe được tiếng tim đập của anh.
Tiếng vọng bang bang, nóng như thiêu như đốt.
…
Tiêu Kỳ Nhiên đi cũng không bao lâu, tài xế đã lái xe đến, thuận lợi đón được hai người, đưa hai người trở về thành phố.
Chờ sau khi lên xe, tâm trạng Giang Nguyệt theo đường cao tốc chạy về thành phố cũng không còn trống trải nữa.
Khi xe chạy vào khu vực trung tâm thành phố, những tòa nhà theo kiến trúc hiện đại, không gian xung quanh sầm uất hoàn toàn khác hẳn với cảnh vật lúc nãy.
Không biết có phải là do ảo giác hay không mà hiện tại vẻ mặt của Tiêu Kỳ Nhiên cũng lạnh lùng hơn lúc nãy vài phần.
“Cái kia…” Giang Nguyệt dùng ngữ điệu được coi là ôn hoà nói: “Tôi chắc là sẽ không bị điều về Bắc Thành chứ?”
Cô nhớ đến lúc ấy mình và Tiêu Kỳ Nhiên đã nói rất rõ ràng, trừ phi tâm lý của cô hoàn toàn bình thường, nếu không cô phải nghe theo sự sắp xếp của anh.
Quai hàm sắc bén của đàn ông thoáng thả lỏng, bình tĩnh nói: “Tuỳ cô.”
Nghe anh nói như thế, Giang Nguyệt càng yên tâm hơn.
Mọi chuyện của cô ở Hoa Thành chỉ là mới bắt đầu, cô không hy vọng những gì mình tạo dựng sẽ huỷ bị hoại từ khi chỉ mới là mầm non.
Ở Hoa Thành, cô còn rất nhiều chuyện phải làm.
“À, đúng rồi, còn có sắp xếp của công ty…”
Giang Nguyệt cũng không quên mong muốn của nhóm người mới kia, muốn thừa dịp tâm trạng của Tiêu Kỳ Nhiên đang tốt, vội vàng mở miệng thăm dò. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
Đã đoán được cô muốn nói cái gì, sắc mặt Tiêu Kỳ Nhiên trầm xuống: “Giang Nguyệt, đừng đòi hỏi quá nhiều.”
Giang Nguyệt lập tức mím chặt môi.
Bởi vì động chạm đến lợi ích của Tần Di Di, cho nên mới lạnh lùng ngắt lời cô như vậy?
Qua chừng mấy phút, Tiêu Kỳ Nhiên mới nhàn nhạt mở miệng: “Tôi đã nói rồi, công ty có sắp xếp riêng của công ty, cô nên thoát khỏi tầm nhìn hạn hẹp của bản thân, cân nhắc toàn cục đi.”
Giang Nguyệt không phục: “Cân nhắc toàn cục của anh là đem những thương hiệu nổi tiếng đều giao cho Tần Di Di làm đại diện, còn những cái không quan trọng khác thì mới sắp xếp cho người có năng lực hơn cô ta à?”
Không biết có phải cuộc đối thoại trên đường cao tốc khiến Giang Nguyệt càng thẳng thắn hơn một chút hay không, cô nói thẳng với Tiêu Kỳ Nhiên:
“Cho dù bây giờ anh có chiều chuộng, yêu thương Tần Di Di thì cũng nên hiểu được năng lực của cô ta không bằng những người khác.”
Chắc có lẽ vì câu này đã động chạm đến cảm xúc của Tiêu Kỳ Nhiên nên hắn trầm giọng:
“Giang Nguyệt, tôi chỉ nói một lần, đây là sắp xếp của công ty.”
“Có thể bây giờ cô không hiểu, nhưng đừng nhúng tay vào quyết định của công ty.”
Bầu không khí trong xe lập tức lạnh xuống, tài xế nhận thấy bầu không khí trong xe không đúng, yên lặng tắt nhạc pop đang phát trong xe. Đọc full tại metruyenhot.VN nhé!!