Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ

“Ok, ok, ok.” Thượng Trạch Văn nghe ra sự không vui ở trong lời nói của Tiêu Kỳ Nhiên, anh ta lập tức giơ hai tay lên lấy lòng: “Tôi mạo phạm rồi, tôi xin lỗi.”

Danh sách được đẩy sang một bên, anh ta dừng lại ở trang trước trang thông tin của Ngu Vãn.

Tiết An cũng mở máy nghe nhạc ra, ngẩng đầu báo cáo: “Tiêu tổng, chuẩn bị xong rồi.”

“Phát đi.”

Tiết An gật đầu, nhấn nút phát, Tiêu Kỳ Nhiên không cùng anh ta xem, hắn đứng dậy đi khỏi phòng họp.

Còn tắt đèn trước khi đi.

Gần hai tiếng sau.

Bộ phim kết thúc, credits xuất hiện, Tiêu Kỳ Nhiên lên tiếng đẩy cửa tiến vào, Tiết An đi theo phía sau bật đèn.

“Tiêu, bộ phim này thật cảm động.” Thượng Trạch Văn cảm khái nói: “Là một bộ phim hay. Chỉ tiếc lại là một bộ phim bi kịch, làm cho người khác cảm thấy trống rỗng. Vì sao thời đại chiến loạn, người hy sinh luôn là những người phụ nữ nhỏ bé yếu ớt này?”

Trong lòng Thượng Trạch Văn rõ ràng là khinh thường phụ nữ, hiện giờ anh ta có thể cảm khái như vậy, thật sự là khó có được.

Tiêu Kỳ Nhiên từ chối cho ý kiến: “Anh cảm thấy chất lượng như thế nào?”

“Rất tốt, là một bộ phim đáng để đầu tư.” Thượng Trạch Văn đưa ra đáp án rất vừa ý:

“Nếu không phải vòng một vòng lớn như vậy, hẳn là có thể kiếm một khoản tiền lớn.”

Hiện tại Tiêu Kỳ Nhiên không quan tâm có thể kiếm được nhiều tiền hay không, hắn chỉ hỏi một câu:

“Cho nên, chuyện làm ăn này có thể làm hay không?”

“Có thể chứ.” Thượng Trạch Văn vỗ tay, liên tục khen ngợi nói: “Kịch bản xuất sắc như vậy, lại có diễn viên xinh đẹp như vậy, hơn nữa anh Tiêu đây nguyện ý ra sức tương trợ, thì đương nhiên tôi rất vui vẻ cống hiến.”

“Hợp tác vui vẻ.” Mặt Tiêu Kỳ Nhiên không đổi sắc, lạnh nhạt nói: “Cùng nhau ăn một bữa cơm đi, tôi mời.”

“Vậy tôi liền cung kính nghe theo.” Thượng Trạch Văn cười hì hì đứng dậy, đi theo phía sau Tiêu Kỳ Nhiên, nghênh ngang rời khỏi phòng họp:

“Tiêu, nghệ sĩ của công ty anh thật sự rất tuyệt, có thể giới thiệu cho tôi làm quen hay không?”

Tiêu Kỳ Nhiên không chút để ý trả lời: “Muốn làm quen với ai, tôi tranh thủ thời gian tìm người giới thiệu cho anh.”

Hai người đi qua khu văn phòng, ngay lúc này Ngu Vãn cũng “trùng hợp” xuất hiện trước mặt hai người.

Ngu Vãn đã sớm trang điểm nhẹ nhàng, màu son rất có khí chất, khí chất cả người cô ta cũng được nâng lên, rất thích hợp với những trường hợp nghiêm túc, dáng vẻ tao nhã đi qua:

“Tiêu tổng, nếu đã là khách đến từ nước Pháp, vì sao lại không cho em gặp?”

Nụ cười trên mặt Ngu Vãn trong nháy mắt khi nhìn thấy người đàn ông phía sau Tiêu Kỳ Nhiên liền nhanh chóng biến mất, thay vào đó là bộ mặt kinh hãi biến sắc.

“Anh…” Ngu Vãn thiếu chút nữa thét chói tai, nhưng cô ta vẫn mạnh mẽ tự khống chế được xúc động của mình, môi cô ta lúc này mím chặt.

Cô ta rất hối hận.

Sao không ai nói cho cô ta biết, vị khách quý đến từ Pháp này, lại là chồng cũ của cô ta - Thượng Trạch Văn!

Trên sàn nhà bóng loáng sạch sẽ, đôi giày da của Tiêu Kỳ Nhiên dừng lại, hắn nhận ra thần sắc của Ngu Vãn cứng nhắc, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua Thượng Trạch Văn.

Biểu cảm trên khuôn mặt của đối phương hiển nhiên lại càng phong phú hơn, anh ta cười như không cười mà nhìn Ngu Vãn, nói với Tiêu Kỳ Nhiên:

“Tiêu, vừa rồi anh không phải hỏi tôi, muốn làm quen với ai sao?”

“Tôi muốn làm quen với người này, anh có thể giới thiệu cho tôi được không?”

Cả người Ngu Vãn rét run, răng bắt đầu run rẩy, cô ta cảm thấy giờ phút này cô ta như đang ở trong hầm băng vậy.

“Tiêu, tôi chỉ muốn làm quen với người này, giới thiệu cho tôi một chút được chứ?”

Khóe môi Thượng Trạch Văn nhếch lên một cách tùy ý, giọng điệu cũng rất phù phiếm và buông thả, mang theo ý đùa giỡn rõ ràng:

“Hey baby, đã lâu không gặp.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui