Tiếng chuông điện thoại làm cô tỉnh giấc.
Số lạ.
- Chào cô, tôi là Tần Minh thư ký của chủ tịch.
Hôm nay tôi gọi cô để xác nhận về việc hủy hợp đồng.
Chính xác là cô muốn hủy hợp đồng chứ?
- Vâng, tôi sẽ trả đủ tiền hợp đồng và tiền phạt.
- Tiền phạt là gấp 10 lần số tiền đã kí, hợp đồng giá trị 100 triệu cho 1 tháng make up các sự kiện ở công ty cho các diễn viên được chỉ định.
Cô phải thanh toán 1 tỷ cho công ty trong 3 ngày.
- 1 tỷ á...Cô đọc hợp đồng phần lớn không đọc kĩ phần đền bù hợp đồng vì cô cho rằng mình sẽ k bao giờ hủy bỏ cả, số tiền kiếm được này đủ để cô đăng kí 1 khóa học chuyên sâu về thời trang và sửa nhà trẻ.
Tần Minh dường như hiểu sự im lặng của cô cất lời.
- Tôi chỉ gọi để thông báo, có gì cô cứ đến gặp chủ tịch nhé.
Chào cô!
Đang rối như tơ vò, cô biết chắc rằng ngay từ đầu anh đã tính đến nước này rồi.
Giờ vay tiền Thục nhi hay đến nói chuyện với hắn.
Cuối cùng cũng không nỡ làm phiền cô bạn nhỏ, đối với cô thà vay người ngoài chứ người bạn nhỏ này nhất định phải giữ.
Đứng trước cửa phòng anh, tim cô đập thình thịch cảm giác sắp rơi ra khỏi lồng ngực.
Thật đáng sợ.
Cộc...!cộc...!cộc...!Cô mở cửa vào.
- Chào chủ tịch!
Anh đang nằm nghỉ trên ghế sofa, cô ngẩn người như lần đầu vậy.
Như bị thu hút bởi vẻ đẹp của anh, cô chầm chậm tiến tới.
Tay trái anh chống lên trán cô nhìn thấy chiếc vòng của mình.
Tại sao anh lại có nó, hay mình làm rơi đêm đó.
Làm cô tìm như phát khóc cả mấy tuần nay.
Cô tiến sát vào, đang đưa bàn tay muốn tranh thủ lúc ngủ để lấy lại đồ của mình thì bất chợt bị 1 lực kéo ngược xuống ghế.
Đôi mắt chim ưng của anh nhìn chằm chằm làm cô sợ hãi.
- Em như này là muốn tranh thủ lúc tôi ngủ chiếm tiệm nghi của tôi đúng không?
Anh mân mê đôi môi đỏ mọng của cô, k hiểu sao người con gái này có sưc hút kì lạ đối với anh.
- Anh cầm vòng của tôi, tôi chỉ muốn lấy lại thôi.
Kéo cô ngồi dậy trên đùi mình.
- Hôm nay tôi tới đây muốn nói về chuyện hợp đồng, mong anh cho t chút thời gian tôi sẽ trả đủ tiền vi phạm hợp đồng cho anh.
Với cả chiếc vòng đó rất quan trọng với tôi, anh trả lại tôi được không.
- Thứ nhất, cái vòng tôi sẽ k trả lại t sẽ đền cho e cái khác.
Thứ 2 là e cho tôi lí do để tôi gia hạn nợ cho e.
Tôi là người làm kinh doanh, trước nay không thua lỗ.
- Coi như hôm đó tôi giúp anh giải rượu, anh giúp lại tôi 1 lần.
- E làm người phụ nữ của tôi, t xóa nợ cho.
Không nhưng thế tôi còn cho người lo cho cô nhi viện của e.
- Sao anh biết về cô nhi viện?
- Tôi đã nói rồi có gì mà Tiêu Nghiêm tôi k biết, nhưng có vẻ e không hứng thú với tôi nhỉ?
- Tôi k quen anh sao phải hứng thú.
Tại sao anh cứ nhất quyết muốn t, bên cạnh anh thiếu gì người để cùng a làm chuyện đó?
- Vì không ai làm em trai tôi vừa ý bằng em.
- Anh nở nụ cười ma mạnh, tay siết chặt eo của cô.
Khuôn mặt thỏ con bị anh trêu đùa đỏ như trái cà, sao lại có người không biết liêm sỉ như anh ta.
- Anh có thích tôi không?.
Google ngay trang * .
vИ *
- Quan trọng với e lắm sao.
Tôi thích cơ thể e điều này là chắc chắn.
- Anh cho t thời gian suy nghĩ được không.
- Được tôi cho em 2 ngày.
Dù không nỡ nhưng anh vẫn thả tay để cô rời đi.
Lang thang trên đường cô không ngừng nghĩ về lời đề nghị của anh.
Cô rút điện thoại tìm hiểu về người đàn ông Tiêu Nghiêm.
Vò đầu bứt tai, bỗng điện thoại của mẹ Thu tới:
- Con dạo này thế nào, sao gọi điện về cho mẹ ít thế? Đừng quá sức con nhé.
- Con vẫn ổn mà mẹ.
Mẹ và các em nhận được tiền của con chưa.
Tiểu Minh trong viện thế nào rồi.
- Mẹ nhận được rồi, xin lỗi con.
Con đã vất vả rồi còn phải lo cho chúng ta.
Tiểu Minh vẫn lọc thận đều nhưng bác sĩ nói nếu không thay sớm cũng không phải là cách lâu dài.
- Mẹ đừng nói con vất vả, con vẫn ổn mẹ ạ.
Con sẽ cố gắng để em được thay thận sớm.
Tiểu Minh là 1 nhóc ở cô nhi viện.
6 tuổi.
Bị thận, Mạnh kỳ vẫn lo tiền chạy thận cho cậu bé..