Tiểu Trù Nương Của Phủ Kinh Triệu


Có lẽ đã đến lúc phải bắt đầu điều tra lại từ đầu.

Đúng lúc ấy, cơn gió nhẹ làm lay động màn xe, ánh mắt của Chu Trầm dừng lại trên gương mặt nghiêng của Ngâm Phong.

Đôi lông mày tựa như dãy núi xa, đôi mắt tròn như quả hạnh nhân.


Cổ tay trắng ngần của nàng đang cẩn thận che chở giỏ tre đầy ớt đỏ, khóe mắt cong lên như vầng trăng non, để lộ nụ cười nhẹ nhàng, pha chút buồn man mác trên khuôn mặt trắng mịn của nàng.

Suýt nữa hắn đã lạc mất hồn.

Chu Trầm khẽ chớp mắt để lấy lại tinh thần, bất chợt thốt ra: " Đa tạ.

"

Cả Ngâm Phong lẫn Triệu Sĩ Khiêm, người đang cầm cương ngựa phía trước, đều sững sờ.


Sau đó, cả hai nhíu mày, nhìn nhau như muốn hỏi xem Chu Trầm đang tạ ơn điều gì.

Khi họ trở lại Phủ Kinh Triệu, Chu Trầm ngay lập tức gọi tú bà của quán Hạnh Vân từ ngục ra để hỏi chuyện.

Trước đó, tú bà đã thẳng thắn thú nhận việc mua bán các cô nương, nên dù có hối hận thì cũng không thể tránh khỏi cảnh tù ngục.

Bây giờ khi gặp lại, trông bà ta tiều tụy hơn rất nhiều.

Tú bà run rẩy, giọng khàn đặc: " Quan gia, ta đã khai báo mọi thứ thật lòng rồi mà...!"

Chu Trầm lạnh lùng hỏi: " Ngày đó, hoa trang trí ở quán Hạnh Vân, là ngươi chuẩn bị sao? "

" Không… không phải ta, đó là do chính hoa khôi tự tay chuẩn bị.

"

" Nàng xử lý thế nào? Những bông hoa đó lại từ đâu đến? "


Tú bà không hề biết mối liên hệ phức tạp trong vụ việc này, chỉ cúi đầu khai thật: " Mấy bông hoa đó đều do hoa khôi tự tay trồng, ta chỉ bỏ ra có nửa lượng bạc.

"

Sắc mặt Chu Trầm càng thêm lạnh lùng.

Hắn im lặng một lúc lâu rồi mới hỏi tiếp: " Nàng biết trồng hoa? "

" Không chỉ biết, nàng còn rất khéo tay.

"

Tú bà của quán Hạnh Vân không khỏi lâm vào hồi tưởng.

Nửa năm trước, Hạ Mạt Nương bị phụ thân nàng ấy bán vào quán Hạnh Vân.

Tú bà nhìn thấy nàng ấy có nhan sắc mỹ miều, dáng người uyển chuyển, nên quyết định giữ lại bên mình để dạy dỗ.

Lúc mới tới, nàng ấy giống như một con thú dữ, ai tới gần đều bị nàng ấy cắn xé hung tợn.

Sau đó, trong một lần tình cờ, nàng ấy gặp một công tử giàu có thường lui tới quán Hạnh Vân, và dường như từ đó nàng ấy thay đổi hoàn toàn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận