Tiểu Tứ, Tiến Công Đi

Ngày thứ hai, dưới sự hướng dẫn của Viên Hạo, Tiên Đậu dần dần thích ứng với cuộc sống ở học viện Dương Cương, bắt đầu từng bước triển khai kế hoạch. Lợi dụng hệ thống cảm ứng mục tiêu thu phục, cô xuất hiện mấy lần trước mặt Lương Hồng Tuấn nhưng không hề chủ động chào hỏi, thậm chí còn có lúc vội vàng lảng tránh. Sau nhiền lần như vậy, quả nhiên ánh mắt của Lương Hồng Tuấn bắt đầu đuổi theo cô.

Thấy đã đạt được hiệu đạt, Tiên Đậu quyết định tiến thêm một bước nữa. Cô tới trước lớp học của Viên Hạo, dựa theo lời nhắc của hệ thống mà “vô tình” đụng phải Lương Hồng Tuấn khi hắn đang từ trong phòng đi ra.

Tiên Đậu nhìn hắn một cái, không nói lời nào mà chỉ sợ hãi cúi đầu đồng thời nghiêng người nhường đường cho hắn, ra vẻ cố hết sức để hắn đừng để ý đến cô.

Nhìn Đậu Đậu cúi đầu khép nép trước mặt mình, Lương Hồng Tuấn bỗng cảm thấy tưng tức trong ngực, tiểu tử này bị sao vậy, từ đêm đó đến nay luôn tìm cách trốn tránh hắn, làm trong đầu hắn hai ngày nay toàn là hình ảnh đôi mắt đen đầy vẻ tránh né kia. Hôm nay vật nhỏ này tự mình đưa đến, hắn nhất định phải hỏi cho rõ, rốt cuộc hắn đã làm gì sai mà lại khiến Đậu Đậu né tránh hắn như vậy. Chuyện hôm đó hắn nghĩ thế nào cũng không tìm ra chỗ sai sót, trái lại còn bị giọng nói và nụ cười của vật nhỏ này chọc cho ngứa cả tim. Bây giờ rõ ràng cậu ta ở ngay trước mặt nhưng vẫn nhất quyết không chịu nhìn mình, thật đáng giận!

Lương Hồng Tuấn cũng không để yên, hắn ngang ngược cầm cổ tay Tiên Đậu kéo đi, bởi vậy không thể nhìn thấy nụ cười nhếch môi của cô gái nọ vì gian kế đã thành công.


Lương Hồng Tuấn kéo Tiên Đậu đi thẳng đến một góc vắng rồi mới thả cái tay đang giãy giụa ra. Chỉ chờ có thế, Tiên Đậu lập tức xoay người bỏ chạy, hành động trốn tránh này chọc giận Lương Hồng Tuấn rất hiệu quả.

Quả nhiên, Lương Hồng Tuấn nóng lên, hắn bước nhanh mấy bước, khom lưng vác thân hình bé nhỏ lên vai rồi mang Tiên Đậu về góc bất chấp sự giãy giụa của cô.

Lương Hồng Tuấn thả Tiên Đậu xuống góc, sau đó chống hai tay lên tường, giam cầm cô giữa bức tường và lồng ngực cường tráng. Hắn cúi đầu lại gần khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như sứ, dùng chất giọng trầm thấp cường thế mà cắn răng dụ dỗ, “Đậu Đậu, vì sao em lại trốn tránh anh Hồng Tuấn, em ghét anh Hồng Tuấn rồi sao?” Ngữ điệu mâu thuẫn với lời nói làm hắn giờ phút này nhiễm một vẻ gợi cảm xấu xa.

Tiên Đậu đưa lưỡi liếm liếm đôi môi đỏ mọng, thoạt nhìn có vẻ khẩn trương. Hình ảnh này kích thích và quyến rũ biết bao, vừa chạm mắt vào đầu lưỡi hồng nhạt trông hết sức ngon miệng ấy, Lương Hồng Tuấn liền cảm thấy một làn sóng xao động xộc thẳng lên đầu, hắn nuốt một ngụm nước bọt, đến khi mở miệng một lần nữa, chất giọng của hắn đã bắt đầu khàn khàn, “Đậu Đậu, ngoan nào. Nói cho anh Hồng Tuấn biết có được không?” Hắn vừa nói vừa bất giác tiến lại gần gương mặt tinh xảo như bạch ngọc kia, Tiên Đậu thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở dồn dập nóng bỏng đang phả lên mặt cô.

Tiên Đậu ngẩng mặt, nổi bật dưới hàng mi dài khả ái, đôi mắt đen sâu thăm thẳm như muốn hút hồn người, Lương Hồng Tuấn nhìn mà ngẩn ngơ.

Hắn kìm lòng không đặng, hai cánh môi chần chừ nãy giờ rốt cuộc cũng cũng in lên đôi môi Tiên Đậu, thật trơn mịn và mềm mại, hắn say mê nhắm mắt lại, đầu tiên là chậm rãi cọ xát, sau đó mới thận trọng đưa lưỡi dò xét khoang miệng đầy cám dỗ.

Tiên Đậu khẽ hé đôi môi đỏ mọng, chiếc lưỡi kia thận trọng tiến vào, ôn nhu quyến sủng dần dần chuyển thành ác duyện mãnh hấp, máu nóng sục sôi.

Lương Hồng Tuấn càng hôn càng mê, bịt tai cũng nghe được tiếng hít thở dồn dập nặng nề của hắn. Bàn tay to chộp lấy bờ mông mềm mại khiêu gợi, chậm rãi xoa nắn chơi đùa. Cơ thể nóng bỏng áp sát vào Tiên Đậu, theo bản năng kẹp cô giữa hắn và vách tường.


Tiên Đậu thấy lửa đã vừa, bây giờ nếu còn tiếp tục thì sẽ khéo quá hóa vụng, vì thế cô đặt tay lên vai Lương Hồng Tuấn hòng đẩy hắn ra, lực tay trông thì mạnh nhưng kỳ thực chẳng được bao nhiêu, ra chiều lực bất tòng tâm, vừa thể hiện được thái độ kháng cự lại vừa làm nổi bật sự nhu nhược của cô cũng như sức ảnh hưởng của Lương Hồng Tuấn đối với cô.

Mặc dù bị Tiên Đậu đẩy ra, Lương Hồng Tuấn vẫn tiếp tục hôn lên đôi môi hơi sưng đỏ, thấy cô tránh qua tránh lại không chịu phối hợp, hắn bèn dùng tay nắm cằm Tiên Đậu, thừa dịp cô né không kịp mà cắn môi cô.

“Ưm… Anh Hồng Tuấn!” Tiên Đậu một mặt dục cự hoàn nghênh* tránh đi cái hôn của Lương Hồng Tuấn, mặt khác lại dùng giọng nói mềm mại để lay tỉnh hắn, làm cho cảm xúc hăng say được dẫn xuống từ từ, không đến mức đột ngột tụt dốc.

*Dục cự hoàn nghênh: trong lòng bất mãn nhưng vẫn phải giữ im lặng.

“Đậu Đậu!” Nghe Tiên Đậu gọi mình, trái tim Lương Hồng Tuấn như tan thành nước, hắn si mê nỉ non tên cô.

“Anh Hồng Tuấn, anh… anh mau thả em ra!” Tiên Đậu ngượng ngùng đẩy mạnh Lương Hồng Tuấn, trong mắt hơi hiện lên thần sắc sợ hãi, đây chính là phương pháp “ác nhân cáo trạng trước”, nó sẽ khơi lên lòng áy náy của Lương Hồng Tuấn, khiến hắn cho rằng hắn chủ động xâm phạm Đậu Đậu, chứ không phải Đậu Đậu quá hấp dẫn hại hắn bất cẩn hôn con trai, tránh để hắn sinh ra tâm lý kháng cự. Nếu biết cách sử dụng thì áy náy cũng là một vũ khí kiểm soát đàn ông rất lợi hại!


Thấy Tiên Đậu ngấn nước mắt sợ hãi, Lương Hồng Tuấn máu nóng lên não bỗng nhiên tỉnh táo lại, nhìn đôi môi sưng đỏ của Tiên Đậu, cộng thêm cảm giác mềm mại trong tay, hắn cuống quít buông cô ra như phải bỏng.

Tiên Đậu mềm chân ngã ngồi tại chỗ, ngay khi Lương Hồng Tuấn dè dặt định nâng cô dậy, cô hất tay hắn ra rồi lảo đảo chạy vụt đi. Lúc này ai rút lui trước là người đó thắng, bởi vì rút lui trước đồng nghĩa với bị tổn thương, còn bên kia sẽ biến thành kẻ bồi thường. Thêm nữa, thời điểm này không hợp để nói cái gì cả, chi bằng cứ im lặng cho người ta tự suy nghĩ sâu xa, từ đó tơ tưởng mình.

Về phần Lương Hồng Tuấn và Hạ Tiểu Tiểu, một cặp tình nhân mà nữ không hiểu được tâm sự của nam, nam chột dạ vì làm chuyện có lỗi với nữ, bọn họ sẽ sinh ra tâm lý không muốn gần gũi nhau, điều này sẽ cắt đứt sợi dây ăn ý giữa hai người họ, khiến tình cảm của họ bị rạn nứt.

Hơn nữa, sự áy náy của Lương Hồng Tuấn đã bị Tiên Đậu dẫn dắt hoàn toàn, so với Hạ Tiểu Tiểu vô tâm vô phế, Lương Hồng Tuấn sẽ thấy mình nợ Đậu Đậu mẫn cảm yếu đuối nhiều hơn, bởi vậy còn lâu hắn mới để ý đến chất vấn của Hạ Tiểu Tiểu, nếu Hạ Tiểu Tiểu vẫn một mực gặng hỏi thì sẽ chỉ làm Lương Hồng Tuấn phiền chán mà thôi.

Có thể nói, Tiên Đậu là một tay chơi rất cừ khôi, cô trêu chọc trái tim Lương Hồng Tuấn, khiến hắn lúc nào cũng nhớ đến cô, cuối cùng đóng đinh lên tình yêu dành cho Hạ Tiểu Tiểu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận