Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Đốt lửa…

Đáy mắt Chu Vũ hiện lên một tia tàn nhẫn, lửa, ngoài ý muốn, hủy dung.

Cô ta lặng lẽ đứng lên, giả vờ đi sang bên cạnh để nghỉ ngơi, nhân lúc người khác không chú ý thì lén thay quần áo của diễn viên quần chúng…

Bên phía tổ quay phim, mọi người đều đang trêu chọc Túc Bảo.

Đạo diễn nói: “Ừm, tiếp theo chính là cảnh dùng tay xé xác quỷ xâm lược mà con muốn xem đó! Chú đã sắp xếp cho con rồi!”

Túc Bảo vỗ tay: “Chú đạo diễn thật lợi hại! Đúng rồi, chú đạo diễn đã mời ma quỷ đến đây như thế nào vậy ạ?”

Đạo diễn cho rằng bé con còn quá nhỏ nên vẫn chưa hiểu được vì sao lại gọi lũ giặc Nhật bản là quỷ xâm lược, nên mới gọi là ma quỷ, vì thế ông ấy đã cho rằng bé đang chỉ mấy diễn viên quần chúng.

Ông ấy nói: “Trả tiền để mời đó!”

Túc Bảo gật đầu: “À à à, vậy ra đây là có tiền có thể sai quỷ khiến ma ạ?”

Đạo diễn: “Con nói như vậy cũng không sai, bọn họ đều tới đây làm việc để kiếm sống.”

Túc Bảo tỏ vẻ lại học được, thì ra ma quỷ cũng cần phải làm việcs.

Nhưng nếu hôm nay có Kỷ Trường hoặc Tô Cẩm Ngọc cùng đi ra ngoài với bé, bé cũng sẽ không hiểu lầm sâu như vậy…

Phim trường, người phụ trách đang chuẩn bị.

Bầu trời càng ngày càng u ám, nhìn giống như sắp tối vậy.

Cảnh tượng tiếp theo là nhà tù âm trầm, người phụ trách cầm một cái xích treo lên trên tường, lại vẩy một ít sơn màu đỏ sang bên cạnh.

Lúc này anh ta đột nhiên phát hiện có một người đàn ông đang ngồi xổm trong lồng sắt của nhà tù, ngước hai mắt lên nhìn chằm chằm anh ta.

Người phụ trách hoảng sợ, mắng một câu: “Mẹ kiếp, anh là quỷ hả, ngồi xổm ở đó làm cái gì!”

“Người” bên trong lồng sắt chậm rãi đứng lên, lộ ra một nụ cười quỷ dị: “He he…”

Người trong lồng sắt mặc một chiếc áo dài màu đất cũ nát, trên người có vài vết máu, trên mặt cũng đen đỏ hồng tím một mảng.

Nó buông thõng tay chậm rãi dạo qua một vòng, bay ra ngoài.

Cảnh diễn tiếp theo là cảnh nữ chính hoá trang thành quỷ tới cứu nhân viên tình báo bị bắt, cô ấy sẽ dùng thủ thuật giang hồ để che mắt trước, làm ra mấy con rối bóng, để đám cai ngục tưởng rằng mình vừa gặp quỷ, trong lúc hỗn loạn sẽ dẫn nhân viên tình báo rời đi, nhưng mà lúc đang định rời đi thì lại bị bắt lại, nam chính che mặt lên sân khấu trong ánh lửa và vụ nổ lớn, một người quần chiến với một đại đội, dùng tay không xé xác quỷ xâm lược, mang nữ chính và nhân viên tình báo rời đi…

Bởi vậy người phụ trách cho rằng “con quỷ” này là một trong những “con quỷ” mà lát nữa nữ chính sẽ dùng để giả thần giả quỷ.

Anh ta há miệng thở dốc, lẩm bẩm: “Đây là diễn viên quần chúng nào vậy, hóa trang rất chân thật, kỹ thuật diễn cũng rất tốt nữa, sao mà bay ra ngoài được vậy nhỉ… chắc đã phải luyện tập chăm chỉ từ lâu rồi nhỉ? Sớm hay muộn cũng sẽ nổi tiếng thôi…”

Hiện tại có một vài diễn viên quần chúng rất biết cố gắng, không chỉ học biểu diễn không biết ngày đêm, còn học thêm mấy thứ linh tinh như là võ thuật, khiêu vũ, thanh nhạc, vân vân…, chuyên nghiệp hơn một số diễn viên nhiều…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui