Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Túc Bảo vung cây búa vàng tím, chỉ một đòn đã đánh sập cửa.

Bé gái 4 tuổi thô bạo dỡ nhà.

Khóe miệng Tô Dĩnh Nhạc khẽ giật, anh còn tưởng mình phải mở cửa…

Sau một cú đập, Túc Bảo lập tức lùi lại một bước và ném hết vũ khí ra ngoài: Llưới trói linh hồn, la bàn bát quái, v.v.

Tô Tử Du mở to mắt, chẳng ngờ cậu lại nhìn thấy một chiếc bánh bao màu vàng.

Ơ, bánh bao à??

Khói thuốc tan đi, bên trong im lìm.

Khi nhìn rõ cảnh tượng bên trong, mọi người đều không khỏi cảm thấy tê dại.

Chỉ thấy trong căn phòng có hình nhân bằng giấy.

Trong phòng đầy những hình nhân bằng giấy, một số đứng ở cửa, số khác treo trên tường, một số lại nằm trên mặt đất…


Sắc mặt bọn họ tái nhợt, trên má có một vòng đỏ tươi, ánh mắt họ như đang nhìn chằm chằm vào người khác, khóe miệng nở nụ cười quỷ dị.

Tô Tử Du sợ đến độ mềm cả chân, lắp bắp nói: “Cái này, cái này, hậu viện… Đây không phải nơi nữ quỷ ở…vậy sao lại có hình nhân giấy.”

Túc Bảo cẩn thận nhìn xung quanh, đôi tai nhỏ của bé dựng đứng như tai mèo.

Bé không cảm nhận được thứ gì trong phòng này, thực sự chỉ có những hình nhân giấy.

“Kỳ quái.” Túc Bảo hồ nghi giơ tay lên, nắm lấy cánh tay một hình nhân giấy…

Người giấy bị Túc Bảo kéo lên phát ra tiếng răng rắc, không biết có do thời gian quá lâu không mà vừa kéo đã mục nát.

Tô Tử Du nuốt nước miếng nói: “Kỳ quái, đây là người giấy thật sao?”

Cậu dè dặt đến gần Túc Bảo, nấp sau lưng bé, đưa tay nắm lấy cánh tay của người giấy.

Giấy rất thô, giòn và dễ vỡ khi chạm vào.


Có thể thấy người giấy đã ở đây rất lâu rồi.

“Anh có thể sờ được… Đây thật sự là người giấy? Chẳng lẽ là đạo cụ của căn nhà ma ư?”

Tô Tử Du lại xem thẻ quy tắc, nhưng không có lời giải thích nào về người giấy.

Chắc là đạo cụ của nhà ma nhỉ?

“Đi thôi.” Túc Bảo đột nhiên nói. .

||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||

Hân Hân chỉ mong rời đi, nghe Túc Bảo nói vậy, cô bé là người đầu tiên đồng ý, mọi người cùng quay về cổng sân.

“Tiếp theo, chúng ta phải quay lại phòng tân hôn để kiểm tra.” Tô Tử Du lo lắng nói.

Túc Bảo: “Dạ dạ!”

Trước khi bước ra khỏi sân, Túc Bảo đột nhiên quay người lại nhìn căn phòng chứa người giấy.

Mọi người quay trở lại ngôi nhà mới nơi họ bước vào lúc đầu, nhưng lần này dắt thêm một nữ quỷ.

Tất cả những điều này hệt như một giấc mơ, cậu ba dịu dàng như ngọc ngày càng hỗn loạn tâm trí.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận