Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Mộc Quy Phàm xoay cổ tay, bình tĩnh nói: “Còn phải xem câu trả lời của anh có thỏa mãn tôi hay không. Hôm nay con gái tôi đi đến nhà ma chơi, cậu ba của con bé cũng đi cùng đấy nhé.”

“Anh không chỉ dọa con gái tôi mà còn lấy một mảnh da dán lên cổ cậu ba của con bé phải không?”

Người đàn ông hói đầu đang cúi đầu kinh ngạc, chuyện này mà bọn họ cũng phát hiện ra ư?

Không thể nào, người giấy đó chính là người giấy thứ hai hắn dùng bao tâm huyết nuôi dưỡng. Mười bảy tuổi hắn xuất núi, tính đến nay đã xuất núi được hơn 20 năm, nhưng hắn chỉ nuôi dưỡng được hai người giấy này!

Sao có thể bị phát hiện…

Lần này,người đàn ông hói đầu hoàn toàn hoang mang: “Chính tao đã dán người giấy…”

Mộc Quy Phàm hỏi: “Anh muốn đặt một nữ quỷ vào nhà ma và dán vào da thịt của cậu ba con gái tôi làm gì?”

Người đàn ông hói sống chết không chịu mở miệng.

Hắn đã sớm biết mục đích cuối cùng của Mộc Quy Phàm là tìm ra lời giải cho thắc mắc này.


Nếu đúng như vậy thì hắn còn khả năng thương lượng các điều khoản.

Hơn nữa, hắn còn có một nữ quỷ tân nương, hắn đã tốn rất nhiều công sức để thuần phục nữ quỷ này, nó tuyệt đối không dám dễ dàng phản bội hắn!

Thực ra hắn có thể nói ra lý do, nhưng…

Tên hói đầu còn đang nhanh chóng nghĩ đối sách thì chợt nghe thấy Mộc Quy Phàm lạnh lùng nói: “Chăm sóc anh ta tốt vào nhé.”

Thuộc hạ ngốc nghếch lớn tiếng nói: “Được! Đảm bảo đối đãi vô cùng tốt!”

Mộc Quy Phàm cứ vậy mà rời đi.

Người đàn ông hói đầu kinh ngạc ngẩng đầu, thế thôi hả? Cứ thế mà đi luôn hả?!

Thứ chào đón tên hói đầu là một hạt đậu phộng khác, lần này hạt đậu đập vào vai hắn và bắn xuyên qua lớp da trên vai hắn.

Người đàn ông hói đầu kêu thảm thiết, lúc này hắn thật sự không dám cử động nữa, nhưng giữ cổ cứng ngắc như thế này còn khủng khiếp hơn cả tra tấn!


**

Nửa đêm.

Túc Bảo nằm nghiêng trên giường, ôm trong ngực một chiếc chăn bông mỏng được cuộn tròn, đặt bắp chân hơi mũm mĩm lên trên tấm chăn mỏng.

Hồ lô linh hồn trên tay bé hơi phát sáng.

Trong hồ lô, nữ quỷ tân nương ôm tứ chi bị gãy của mình, ném một quân mạt chược: “Ha ha!”

Nó phấn khích đẩy bài của mình, nào còn nhớ chủ nhân hói đầu kia…

Đêm khuya thanh vắng.

Đêm nay, không biết có bao nhiêu người đang âm thầm làm bao việc.

Cố Thịnh Tuyết nhân lúc công viên giải trí đóng cửa ban đêm, lặng lẽ lẻn vào nhà ma, cau mày nhìn xung quanh.

Hết rồi hả?

Lại không còn gì nữa ư??

Cố Thịnh Tuyết không khỏi siếtchặt nắm đấm, cô bé bôn ba suốt một thời gian mà chỉ bắt được hai quỷ hồn trong tòa nhà chưa hoàn thiện ở Bắc Hồ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận