Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Bếp gas ngày nay có van an toàn không dễ bị rò rỉ, Ngô Lương nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ tới ngày biệt thự của mình sẽ bị nổ tung bởi gas.

Chẳng biết từ lúc nào mà mèo đã chạy đi hết, Ngô Lương bị một luồng không khí đẩy ra ngoài, hất sang một bên, va phải hòn đá lớn trong vườn rồi lập tức ngất đi.

Tiếng còi xe cứu hỏa xuyên thấu bầu trời đêm, lũ mèo vừa chen chúc trong biệt thự đã biến mất không còn tăm tích, như thể chúng chưa từng ghé qua.

Ngọn lửa lớn đến nỗi ngôi nhà của Ngô Lương bị đốt thành tro bụi, những chiếc xe sang trong gara dưới tầng hầm cũng hóa thành sắt vụn.

Tất cả đã bị thiêu rụi, thậm chí không còn một chiếc quần lót nào——

Trời sáng.

Ngô Lương được đưa đến bệnh viện chữa trị rồi quay lại biệt thự, anh ta mặc một chiếc áo choàng tắm bên ngoài, bên trong không có một mảnh đồ lót!!!

Ngô Lương ngơ ngác nhìn căn biệt thự đã bị thiêu rụi.

Ngôi nhà này không có bảo hiểm hỏa hoạn, nguyên nhân vụ tai nạn là do ống gas của anh ta bị mèo cắn.

Bảo hiểm và chính phủ đều sẽ không đền bù thiệt hại cho Ngô Lương.

Anh ta đã mất tất cả chỉ sau một đêm!

Căn biệt thự và những chiếc xe sang mà anh ta rất tự hào ngày hôm qua… đã không còn nữa!

Ngô Lương trợn mắt há hốc mồm, hai chân nhũn ra, người ngã nhào xuống đất, anh ta phải làm sao bây giờ?

Những điều này đều do mèo gây ra, lẽ nào anh ta có thể đòi con mèo bồi thường ư??

Việc này vẫn chưa kết thúc.

Khó khăn lắm Ngô Lương mới chấp nhận được sự thật và run rẩy đứng dậy.

Lúc này, trên tay anh ta đột nhiên có một đôi còng tay bạc.

“Ngô Lương, anh xâm phạm quyền chụp ảnh chân dung của người khác để kiếm 100 ngàn tệ. Bằng chứng xác thực, hiện tại đối phương đang kiện anh!”

Người nào xâm phạm quyền chụp ảnh chân dung của người khác nhằm mục đích thu lợi sẽ bị phạt tù có thời hạn không quá ba năm.

Lòng Ngô Lương lạnh buốt, anh ta tức điên nói: “Các anh bắt nhầm người rồi. Tôi xâm phạm quyền chân dung của người khác khi nào?! Tôi không hề làm vậy!…”

Viên cảnh sát lấy ra một đoạn video, là video của Bạch San San, trong đó Mộc Quy Phàm xuất hiện trong ống kính hai giây.

Ngô Lương: “…”

Mẹ kiếp, thế mà cũng xem là vi phạm quyền về chân dung???

“Tôi muốn kháng cáo! Tôi đã bị oan! Hai giây của cảnh quay này là vô tình quay được!” Ngô Lương hét lên.

Viên cảnh sát cười khẩy: “Được rồi, hãy nói với thẩm phán những gì anh vừa nói!”

“Ngoài ra, hai năm trước anh cũng mua một chiếc xe sang của Phùng Bình, chiếc xe đó là do anh ta lấy trộm, anh biết rõ đó là xe ăn trộm nhưng lại hợp tác, thậm chí còn chủ động mua với giá rẻ bằng các thủ đoạn trái pháp luật..Số tiền liên quan đến vụ án rất lớn.Theo Điều 312 Bộ luật Hình sự, tội bao che, che giấu tài sản phạm tội và tài sản do phạm tội mà có là đủ mức phạt tù không dưới ba năm nhưng không quá bảy năm.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui