Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

“Đây là ảnh chụp từ camera đường Vân Anh! Đây là ảnh chụp từ camera đường Lưu Sa! Đây là ảnh chụp từ camera đường Phượng Hoàng trước mặt trang viên nhà họ Tô!”

Trong ảnh, một người đàn ông đang đi xe máy với hai chú chó trên lưng.

Có một “xác chết” được buộc vào đuôi xe máy, đứng thẳng, tuy hơi cong… nhưng không khó để nhận ra nó hoàn toàn cứng ngắc.

Viên cảnh sát hét lên: “Xác chết cứng ngắc! Các người còn lấp liếm gì nữa!”

Ông cụ Tô tức giận nói: “Nói thì cứ nói, đừng quát vào mặt bà vợ già của tôi!”

Cảnh sát: “……”

Mẹ kiếp, bây giờ là lúc thể hiện tình cảm ân ái vợ chồng hả?

Bây giờ các người đang bị xem xét là kẻ tình nghi giết người đấy!

Tình hình rất nghiêm trọng đấy!


Diêu Thi Duyệt đứng bên cạnh, cúi đầu cười lạnh, vành mũ che mất nửa khuôn mặt, khó nhìn rõ biểu cảm trên mặt cô ta.

Cô ta đang hả hê, đồng thời cô cũng rất phấn khích.

Chị gái cô ta chắc chắn đã vào nhà Tô, vừa nãy cô ta nhìn quanh cũng không thấy gì, nhất định nhà họ Tô đã giấu chị gái cô ta đi.

Cô ta không ngờ nhà họ Tô lại bảo vệ chị gái mình nhiều như vậy, điều này khiến cô ta không vui.

Nhưng điều làm cô ta phấn khích là…

Nhà họ Tô không biết rằng với tư cách là hậu duệ gia tộc Vu thần, Diêu Linh Nguyệt đã bị gieo Bản mệnh Chung Trùng.

Phải, chị gái cô vẫn chưa chết khi vào nhà họ Tô.

Nhưng chờ chút nữa, ai biết được chị gái cô ta có chết hay không ~

Đại trưởng lão hay Nhị trưởng lão đều có thể điều khiển côn trùng trong tim Diêu Linh Nguyệt và khiến cô ấy chết bất cứ lúc nào!


Một khi chị gái cô ta chết, nhà họ Tô sẽ phải ngồi tù vì tội giết người ~!

Nếu không muốn bị kết tội này, nhà họ Tô phải thương lượng các điều khoản với họ!

Lúc Diêu Thi Duyệt đang âm thầm hưng phấn thì nhị trưởng lão của nhà họ Diêu cũng đang lạnh lùng đánh giá nhà họ Tô.

Trang trí xa hoa, đúng là phá của, kiểu gì cũng xuất hiện một cậu chủ quần là áo lượt cho xem!

Phòng ở tầng chính quá lớn! Căn phòng quá lớn sẽ khiến khí tràng của con người bị hao tổn, trong phong thủy đây là một căn phòng xấu, nếu không trấn áp được khí này sớm muộn gì cũng tàn đời!

Đây chính là mặt mũi mà mấy kẻ có tiền hay nói đến.

Người như vậy đúng là ô uế huyết mạch con cháu nhà họ Diêu bọn họ.

Nếu như lúc trước Diêu Linh Nguyệt kết hợp với ông lão có huyết mạch thuần khiết kia, hai đứa bé nhà họ Diêu sao có thể bị nhiễm huyết mạch bẩn thỉu này? Đúng là khiến người ta tức giận mà.

Nhị trưởng lão nhà họ Diêu liếc mắt nhìn Diêu Thi Duyệt.

Diêu Thi Duyệt lập tức lặng lẽ tới gần chú Nhiếp, thấp giọng nói: “Quản gia Nhiếp, nhị trưởng lão chúng tôi có việc muốn nói với ông.”

Chú Nhiếp nhìn Tô Nhất Trần một cái, sau đó dẫn hai người ra ngoài.

Nhị trưởng lão nhà họ Diêu không chút khách sáo nào nói: “Tôi không muốn nói nhiều lời với người bình thường, tôi nói thẳng luôn!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận