Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Phương hướng của bọn nó rất thống nhất, tất cả đều nhìn về phía điện diêm vương!

Tiếng kẽo cà kẽo kẹt càng ngày càng nhiều lên, lúc đầu những thi thể này chỉ cử động phần cổ, hiện tại cả tay với chân cũng dần dần sống lại.

Giống như điện diêm vương là nơi đã trấn áp bọn chúng, một khi mở ra, tất cả những thứ này đều sẽ “sống” lại!

“Hì hì hì…” Tiếng cười hì hì của người phụ nữa truyền đến từ bốn phương tám hướng.

Quỷ đào hoa chửi tục một tiếng: “Ta cứ tưởng cảnh này chỉ có thể xuất hiện trong phim thôi… Không ngờ ta lại có ngày được chứng kiến, ta chỉ muốn hỏi… Cười như vậy không mệt sao?”

Vừa dứt lời, một đám nữ quỷ đầu bạc xuất hiện.

Sắc mặt bọn chúng u ám, lạnh lùng nhìn chằm chằm Túc Bảo.

“Giết…!”

Trong nháy mắt, bọn chúng nhào tới.


Mục tiêu rất rõ ràng, chính là giết chết Túc Bảo!

Quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược lên trước, bắt đầu chém giết với nữ quỷ đầu bạc.

Nhưng nữ quỷ đầu bạc thuộc về tướng quỷ, so với ác quỷ còn lợi hại hơn, hơn nữa nó còn từng là thuộc hạ của diêm vương.

Quỷ đào hoa chúng nó sao có thể là đối thủ của nó được, chỉ mới đối mặt mà đầu quỷ đào hoa đã bị giật ra, quỷ nhu nhược cũng bị xé làm đôi, nó ngã xuống đất giãy dụa.

Đột nhiên một tiếng “Bát thập!” vang lên.

Túc Bảo nắm lấy đại chùy tử kim, đập mạnh vào người nữ quỷ đầu bạc.

Nữ quỷ đầu bạc lập tức hóa thành một cỗ sát khí, tiêu tán không dấu vết.

Quỷ xui xẻo kêu to cmn cmn, vừa nhắm mắt vừa xông lên.

Quỷ mít ướt thì thút thít khóc, không ngờ mình vừa được hợp nhất đã phải lập tức ra chiến trường, số nó sao lại khổ như vậy chứ…


Nó vừa khóc vừa lao lên, ý định dùng tiếng khóc làm ảnh hưởng nữ quỷ đầu bạc, đáng tiếc còn chưa kịp dùng đã bị chặn lại.

Quỷ hồ đồ co cẳng chạy: “Đánh không lại! Ta sang bên cạnh đánh…”

Bên cạnh chính là “người chết” bắt đầu vùng dậy.

Dì xấu xí và nữ quỷ áo cưới cũng ra, mấy tiểu quỷ vẻ mặt ngơ ngác sợ hãi.

Dưới tình huống nghiền ép mạnh mẽ thế này, chúng nó ra ngoài chính là vật hi sinh, cũng chỉ có thể đi theo quỷ hồ đồ ngăn cản những “thi thể” bắt đầu động đậy kia.

Người có sức chiến đấu duy nhất chính là Diêu Lâm Nguyệt.

Dường như cô ấy đã từng đánh qua với nữ quỷ đầu bạc, sau khi lao đến cô ấy quen thuộc cắn cổ nữ quỷ đầu bạc, giật đầu đối phương xuống.

Túc Bảo hơ cây đại chùy tử kim, cô bé chưa từng chiến đấu thế này bao giờ, cho nên không có kế hoạch gì, đại chùy tử kim vung vẩy lung tung, có thể đánh con quỷ nào thì đánh con quỷ đó.

Bùa chú của cô bé đều ở trong balo nhỏ, sau khi cô bé rơi xuống đây đã không mang theo gì cả, tay chân luống cuống. Có rất nhiều nữ quỷ đầu bạc, ít nhất có mười một mười hai con, bên phía Túc Bảo có thể thật sự chiến đấu chỉ có cô bé và Diêu Linh Nguyệt.

Hai người đối đầu với mười một mười hai con quỷ rất dễ để lộ sơ hở, lúc Túc Bảo vung đại chùy lên nện một con quỷ thì một con khác ngắm chuẩn xác đến bên phía cô bé không phòng bị mà lao lên cắn.

Nữ quỷ đầu bạc cắn lên tray Túc Bảo một cái, một vết thương lớn xuất hiện trên tay cô bé, da thịt cũng bị tróc một mảng lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận