Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Hắn vô thức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy âm mạch đột nhiên sụp đổ, nó đã bị Túc Bảo nghiền nát bởi một cước.

“…?” Kỷ Trường không thể tin được.

Túc Bảo cầm thanh kiếm sắc bén trên tay, thân thể bé cực kỳ nhanh nhẹn, giữa không trung bỗng phát ra tiếng răng rắc.

“Chém nè!”

Bé hét lớn và chém vào Bóng đen bằng thanh kiếm sắc bén.

Bóng đen quay lại và bắt đầu chiến đấu với bé.

Trong mắt hắn ta lóe lên sát ý, bây giờ Diêm vương đã hóa thành đứa trẻ bốn tuổi, hắn ta phải tận dụng thời điểm tốt nhất để giết Diêm Vương.

Diêm Vương lên trần gian trải nghiệm trong thân phận Túc Bảo và được may mắn phù hộ nên rất khó lấy mạng Túc Bảo.

Nhưng khó đâu có nghĩa là không có khả năng? Bóng đen hạ quyết tâm phải thử giết Túc Bảo…

Sau khi thoát khỏi âm mạch, Kỷ Trường lập tức tiến tới giúp đỡ Túc Bảo.


Hai chọi một mà Bóng đen vẫn chiếm thế thượng phong.

Quỷ xui xẻo vô cùng lo lắng.

“Nào… chúng ta cùng xông lên!”

Quỷ đào hoa đấm quỷ xui xẻo một phát: “Ngốc quá! Thế trận đang như này mà chúng ta nhào vào sẽ chỉ gây rắc rối thêm cho Túc Bảo thôi!”

Quỷ nhu nhược hận mình không thể mạnh hơn, trong cơn tức giận, nó nhìn chằm chằm âm mạch ở một bên.

Vừa rồi, Túc Bảo đã giẫm nát âm mạch.

Nói cách khác, trước kia âm mạch có sức mạnh cực kỳ khủng khiếp vì có thể hấp thu âm hồn quỷ vật, nhưng bây giờ nó chỉ là một con sâu chờ bị làm thịt.

“Ăn đi!” Quỷ nhu nhược quyết định rất nhanh, nhảy lên âm mạch.

Khi âm mạch hấp thụ ma quỷ, ma quỷ là liều thuốc bổ lớn nhất cho nó.


Điều ngược lại cũng đúng!

Nếu quỷ hồn có thể hấp thụ được âm mạch thì đó cũng sẽ là liều thuốc bổ tuyệt vời cho quỷ hồn, sau đó chúng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

Đám ác quỷ lập tức lao tới, lần lượt bám vào âm mạch và mút một cách mãnh liệt.

Âm mạch: “???”

Nó sợ phát khiếp….

Túc Bảo và Kỷ Trường bị áp chế đến độ sắp không thể trụ thêm được nữa.

Kỷ Trường cười khổ, hắn biết…

Bình Đẳng Vương có thể ngồi yên vị ở điện thứ chín thì sao có thể tầm thường cho được?

Kỷ Trường hạ giọng nói với Túc Bảo: “Túc Bảo, lát nữa sư phụ sẽ giữ chân hắn ta, con cùng đám ác quỷ lập tức bỏ chạy… chạy càng xa càng tốt, không cần quay về nhà họ Tô nữa…”

“Hãy nhớ kỹ, đừng bộc lộ bản thân cho đến khi con có đủ sức mạnh…”

Túc Bảo lặng lẽ tháo mặt dây chuyền điện Diêm Vương đang treo trên sợi dây đỏ ra.

“Sư phụ, người nói bộc lộ cái gì thế nhỉ?” Sau khi được tháo ra, điện Diêm Vương đột nhiên trở nên rộng lớn hơn, giống như một căn nhà nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận