Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm


Giám đốc kinh doanh dứt khoát đến chỗ mộ gia tộc của nhà họ Tô, phát hiện ra “đội phá dỡ” đã có mặt đông đủ, thật sự sắp chuyển mộ!
Ông ta vội tìm Tô Nhất Trần, lo lắng hỏi: “Tô tổng, đây….?”
Tô Nhất Trần liếc nhìn giám đốc kinh doanh của nghĩa trang ‘cũ’ một cái rồi thờ ơ nói: “Chuyển mộ.”
Trán giám đốc kinh doanh túa mồ hôi, đây chẳng phải phí lời ư?
Ông ta nhìn cũng biết là chuyển mộ mà!
“Cái này… các tổ tiên đang ở tốt, sao vừa nói chuyển mộ lại chuyển luôn thế này? Cũng không báo gì với chúng tôi….

Tôi vẫn chưa thấy đơn xin dời mộ mà!”
Nghe được chuyện dời mộ còn phải được người của nghĩa trang đồng ý, Túc Bảo chỉ cảm thấy mù mờ không hiểu nổi.

“Gia đình con chuyển nhà cho tổ tiên, sao phải xin phép các chú thế ạ?” cô bé hồ nghi hỏi.

Giám đốc kinh doanh cười phụ họa: “Là thế này, muốn dời mộ thì nhất định phải xin phép, khi nào chúng tôi đồng ý thì mới chuyển được…”
Túc Bảo càng khó hiểu, hỏi: “Tổ tiên này là tổ tiên nhà con, sao phải được sự đồng ý của các chú mới có thể chuyển mộ? Các chú đâu phải Diêm Vương?”
Khuôn mặt của giám đốc kinh doanh cứng đờ.

Tô Nhất Trần đưa cho ông ta một tờ đơn và lạnh lùng nói: “Chúng tôi đã hoàn tất thủ tục.”
Bày ra thủ tục đệ đơn xin phép, còn phải chờ sự đồng ý của ông ta ư?
Ánh mắt Tô Nhất Trần trở nên lạnh lùng và nghiêm nghị, anh nói: "Giám đốc Lý, nhớ rõ vị trí của các ông đi."
“Bản chất của đơn xin dời mộ là để nghĩa trang xác nhận chính người nhà của người quá cố đang chuyển mộ, ngăn chặn người khác mạo danh cướp mộ.

Đơn xin dời mộ không nhằm mục đích để các ông làm ông lớn đâu!”
Khí thế toát ra từ người Tô Nhất Trần quá bức người, mặt anh lạnh như băng, đúng với dáng vẻ tổng tài mà người người đều nể sợ.

Sắc mặt giám đốc kinh doanh trắng bệch, ông ta vội nói: “Vâng vâng, tôi không có ý đó, ý tôi là…..

Chúng tôi biết trước sẽ tiện hơn trong việc giúp gia đình anh chuẩn bị…”
Từ khi nhà họ Tô đặt mộ gia tộc ở nghĩa trang Thanh Sơn, mảnh đất này đã trở thành mảnh đất quý với phong thủy tốt lành, cung không đáp ứng được cầu.

Người trong nội bộ còn để thừa danh sách cho một số quan chức để cung cấp kịp thời khi người làm quan cần mua đất.

Vì vậy, một số người biết rõ các hoạt động nội bộ này sẽ đến gặp giám đốc Lý xin hạn ngạch đất nghĩa trang….

Giám đốc Lý vốn là người kiêu ngạo, ông ta quen lấy nhà họ Tô ra làm ‘bảng hiệu’ nên luôn ảo tưởng mình ở tầm cao, vừa rồi ông ta quên thu tính khí cao ngạo của mình khi nói chuyện với Tô Nhất Trần.

Tô Nhất Trần không buồn nhìn ông ta, lạnh lùng nói: "Không cần."
Tô Nhạc Phi cười giễu: “Chuyện của gia đình tôi thì cần các ông chuẩn bị cái gì hả? Các ông là gì của chúng tôi?”
Không thấy nhà họ Tô đông người sao?
Mỗi người một cái cuốc thì trong vòng chưa đầy nửa giờ đã đào hết lớp xi măng rồi đấy!
Giám đốc Lý mấp máy môi.

Nhà họ Tô là ‘bảng hiệu’ của nghĩa trang Thanh Sơn, nếu nhà họ Tô rời đi, thành tích kinh doanh của nghĩa trang sẽ giảm ít nhất một nửa.

Sao ông ta có thể để nhà họ Tô chuyển mộ?
Giám đốc Lý hạ thấp thái độ, cười hỏi: "Tô tổng, tôi có thể biết lý do tại sao nhà họ Tô lại chuyển mộ không? Chúng tôi làm chưa tốt chỗ nào à? Anh có thể cho chúng tôi một cơ hội để bù đắp được không?"
Tô Nhất Trần đương nhiên không muốn lãng phí nước miếng để giải thích cho ông ta.

Hân đầu to tốt bụng hét to giải thích: “Túc Bảo nhà con nói rồi, phong thủy ở nghĩa trang các chú không tốt! Tổ tiên nhà con không thích!”
Đám người đến cúng bái đứng gần đó vô cùng kinh ngạc.

Không phải chứ?
Nhà họ Tô nói phong thủy nơi này không tốt.

Thế thì chắc chắn là phong thủy xấu rồi!
Những người giàu bắt đầu cân nhắc việc di chuyển mồ mả của họ.

Còn đám người không quá nhiều tiền thì hối hận đến đứt ruột đứt gan, bỏ ra bao nhiêu tiền để mua thứ đất không tốt lành gì chứ….

Giám đốc Lý đau đầu, hoảng loạn nói: “Ôi, cái này, ai nói nghĩa trang của chúng tôi phong thủy xấu chứ? Trẻ con đừng có nói bậy nha!”
Nếu truyền ra phong thủy của nghĩa trang Thanh Sơn không tốt thì đám người có tiền có quyền còn ai thèm tới đây nữa?
Chắc chắn sẽ có rất nhiều người hủy đơn đặt mua đất!
Đến lúc đó, chỗ đất này kiểu gì chẳng phải bán rẻ đi?
Chẳng mấy chốc ‘giá nhà’ ở nghĩa trang sẽ bị hạ xuống thấp đấy nha!!
Giá mộ địa của nghĩa trang Thanh Sơn khó khăn lắm mới lên tới 560 ngàn tệ một mét vuông, tin đồn phong thủy xấu mà truyền ra thì giá mộ địa lại rơi về mức 200 ngàn tệ ban đầu ư?
Đến lúc ấy, chỉ có bọn nhà nghèo mới tìm đến chỗ này…
Giám đốc Lý nóng ruột nói: “Tô tổng, trẻ con nói năng có biết cố kỵ điều gì đâu, chuyện lớn như này sao có thể nghe theo trẻ con được? Lời của trẻ con nói ra đâu thể xem trọng?”
Ông ta liếc Túc Bảo một cái, cái con nhóc này, đúng là lắm lời, mới nhìn cũng biết đang học mầm non, bé thế thì hiểu cái gì?
Chẳng ngờ, giám đốc Lý vừa thốt ra mấy lời kia thì cả nhà họ Tô đều đồng loạt nhìn ông ta.

Ánh mắt nào cũng không có thiện cảm, Tô Nhạc Phi còn trợn mắt như muốn xách ông ta lên đánh cho một trận.

“Cút qua một bên!” Cậu năm nóng tính vỗ cái xẻng trong tay!
Giám đốc Lý vẫn muốn tranh thủ níu kéo.

Lúc này, ông cụ Tô nghiêm mặt mắng: “Tổng giám đốc của nghĩa trang này là ai? Không muốn kinh doanh nữa chứ gì!”
Giám đốc Lý câm nín, nào dám ho he nửa lời.

Không bán được đất xây mộ chỉ là chuyện bé, đắc tội với nhà họ Tô mới là chuyện lớn.

Lỡ như đập vỡ bát cơm của tổng giám đốc nhà ông ta thì kiểu gì ông ta cũng bị xử lý.

“Xin lỗi, xin lỗi!” Giám đốc Lý vô cùng kiêu ngạo ban nãy lập tức cúi người 90 độ nói xin lỗi.

“Là Tiểu Lý tôi không hiểu chuyện, tôi không có ý gì khác, xin ngài lượng thứ….”
Dứt lời, giám đốc Lý vội tránh qua một bên, trơ mắt nhìn cảnh nhà họ Tô di dời mộ gia tộc đồ sộ rồi lên xe rời đi.

Sáng nay, nghĩa trang Thanh Sơn còn cử riêng nhân viên tiếp đón nhà họ Tô.

Kết quả, chưa đầy một giờ, người ta đã phất tay áo rời đi.

Lòng giám đốc Lý lạnh buốt.

Nhân viên kinh doanh vội đi tới, buồn bã nói: “Giám đốc, tất cả đơn hàng đặt sáng nay đều đã được trả lại...”
Giám đốc Lý đau đầu, muốn bật khóc.

Hôm nay, ông ta bị áp thành tích bán hàng đấy.

Nhà họ Tô dời mộ lúc nào chẳng được, đằng này lại khăng khăng dời đi luôn!
“Gọi điện cho Vương tiểu thư….

Nói với cô ta, chúng ta còn thừa vài mảnh đất, giảm giá 30% cho cô ta… Không, giảm 40% đi! Ký vào đơn đặt mua đất cho cô ta!”
"Với những người muốn mua đất sáng nay nhưng chê đắt, giảm giá 40% cho tất cả bọn họ!"
Nhân viên kinh doanh ngạc nhiên, giảm 40% đấy, giá từ 560 ngàn tệ giảm xuống 370 ngàn!
Giám đốc Lý không có tâm trạng nói chuyện, vội vàng rời đi.

Dù sao Vương tiểu thư cũng có sẵn 500 ngàn tệ rồi, nếu nghe cái giá 370 ngàn thì chắc chắn sẽ đặt mua ngay thôi.

“Alo, Vương tiểu thư, tôi là Tiểu Lý! Miếng đất hồi sáng cô xem ấy, tôi đã xin lãnh đạo suốt một buổi sáng, bây giờ lãnh đạo đồng ý giảm 40% rồi….”
“Hồi sáng giá là 560 ngàn tệ, bây giờ chúng tôi đẩy mạnh hoạt động kinh doanh, giảm xuống chỉ còn 370 ngàn.

Đúng là quá hời, cô xem bây giờ có thể qua chỗ tôi luôn không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui