Hân Hân học theo dáng vẻ của giáo viên, nói: “Đây là bạn mới của các em, mọi người nói: Chào chị cả đi nào!”
Các bạn nhỏ mới ngủ dậy buổi sáng nên đầu óc còn như trên mây.
Hơn nữa, giáo viên mầm non thường kêu chào hỏi như vậy.
Nên tụi nhỏ vô thức chào một cách ngoan ngoãn: “Chào chị cả. ”
Chị cả Túc Bảo: Ngây người.
Các giáo viên: Sững sờ.
Khóe miệng Kỷ Trường khẽ giật.
Hiệu trưởng vừa tới để thị sát: Nhóc con được lắm, còn tưởng đi nhầm vào tổ chức nào ghê gớm lắm cơ….
Hân Hân nói xong mới hài lòng đeo cặp rời đi.
Túc Bảo được một giáo viên khác dẫn vào lớp, Kỷ Trường buồn chán ngồi xếp bằng bên cửa sổ, tiếp tục xem cuốn sổ của hắn.
Hiệu trưởng đè thấp giọng dặn dò cô giáo Hoa ở cửa lớp: “Chăm sóc cẩn thận bạn học mới nhé, bạn nhỏ này cần được đặc biệt chú ý…”
Cô giáo Hoa nói: “Tôi biết rồi thưa thầy.”
Ngay lúc này, một cô giáo trẻ thở hổn hển chạy tới lớp, vừa hay nghe thấy đoạn đối thoại của hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp.
Cô nàng vội nói: “Xin lỗi, tôi đến muộn rồi…”
Hiệu trưởng nhíu mày, không ừ hử gì mà đi luôn.
Cô giáo Hoa nói: “Lần sau chú ý nhé.”
Cô giáo trẻ kia le lưỡi, vội thay giày, rửa tay diệt khuẩn rồi vào lớp.
Trong phòng học.
Cô giáo Hoa sắp xếp công việc giảng dạy trong ngày và lập một số biên bản.
Lúc này là giờ hoạt động tự do, các bạn nhỏ đã trải qua giai đoạn lớp mầm hỗn loạn, giờ đã lên lớp chồi, kỷ luật tốt hơn nhiều rồi.
Một số trẻ lặng lẽ ăn sáng trong khu vực nhà ăn, một số khác chơi ở phía bên kia của lớp học sau khi ăn xong.
Túc Bảo đang say sưa ăn sáng.
Tuy đã ăn chút ở nhà.
Nhưng hình như cơm ở nhà trẻ rất thơm.
Nửa bát hoành thánh, nửa bát bít tết nhỏ thái lát và một miếng cá tuyết nguyên miếng đã bị quét sạch trong vài lần và thức ăn vào miệng.
Bạn nhỏ ngồi cùng bàn Túc Bảo sửng sốt.
Một cô bé than nhẹ: “Chị cả, cậu lợi hại ghê, ăn được nhiều quá à!”
Cô bé này tưởng tên của Túc Bảo là ‘chị cả.’
Túc Bảo uốn nắn: “Tớ là Túc Bảo.”
Cô bé kia cười xấu hổ: “Tớ tưởng tên cậu là chị cả.”
Một cậu bé chống cằm, cười hi hi nói: “Woa woa, bà bầu bà bầu, bà bầu ăn nhiều quá nha!”