Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Nó mơ hồ phát hiện ra một sơ hở, hình như chỉ cần nó không chủ động công kích Túc Bảo thì Túc Bảo chẳng thể làm gì nó.

Thứ thực sự lợi hại, là sợi dây đỏ trên tay Túc Bảo.

Kiều Kiều nghiến răng bò dậy, định bụng nhanh chóng kéo Tô Lạc xuống địa phủ cùng nó, phớt lờ triệt để động tác huơ huơ thanh kiếm của Túc Bảo.

“Hừ, đừng có tốn công vô ích! Ngươi chẳng là cái thá gì!”

“Nếu ngươi thực sự có thể chém bay ta, ta sẽ xuống địa ngục Phí Hi chồng cây chuối!” [3].

[3]: Địa ngục Phí Hi: quỷ hồn bị đày tới tầng địa ngục này sẽ bị đặt trong đống phân sôi sùng sục, chịu bỏng và dơ bẩn nghiêm trọng, vô cùng đau đớn.

Một giây sau, Túc Bảo lại giơ thanh kiếm gỗ gụ nhắm vào người Kiều Kiều rồi cất giọng nói non nớt: “Lùi!”

Một tia sáng vàng lao ra từ thanh kiếm rồi nện mạnh lên người Kiều Kiều.

Kiều Kiều “!!”

Sau khi bị chém, thân thể nữ quỷ Kiều Kiều bốc lên một làn khói đen, nó kinh hãi không thôi, con nhóc Túc Bảo này có thể chém nó thật ư??

Kiều Kiều lập tức quay người toan bỏ chạy!

“Đừng chạy!” Tô Bảo nắm lấy thanh trường kiếm nhỏ bằng gỗ gụ, hung dữ quát.

Tô Lạc cuống quýt đuổi theo: “Túc Bảo!”

Tiểu Ngũ: Ghê thật, tiểu tổ tông chạy đuổi theo rồi!

“Chờ với, chờ với!” Tiểu Ngũ vỗ cánh rồi bay ra ngoài.

Cuối cùng cụ rùa cũng ló đầu ra, nhìn quanh quất rồi bò lê lết theo.

Bên ngoài tầng nghỉ ngơi, Đường Điền Điền đang dặn dò chuẩn bị trà chiều cùng điểm tâm….

Vừa liếc mắt đã trông thấy Túc Bảo chạy chân trần, cầm một thanh kiếm gỗ nhỏ, hét ha ha ha rồi chạy qua chỗ ông ta đang đứng.

Đường Điền Điền chưa kịp gọi cô bé thì lại thấy Tô Lạc chạy đuổi theo phía sau.

Sau Tô Lạc còn có một con vẹt.

Đường Điền Điền vô thức nhìn về phía sau, trông thấy một con rùa đang bò chậm rì rì ở cuối hành lang xa xa.

“???”

Đường Điền Điền quay đầu lại, chỉ thấy tiểu tổ tông đang vui vẻ nghịch thanh kiếm, miệng hét: “Lùi, lùi, lùi!”

Con vẹt cũng đập cánh vui vẻ khiến giấy tờ bay loạn cả lên.

Mấy nhân viên văn phòng vội đúng lên, lo lắng nói: “Ôi, cô bé đáng yêu không thể chơi ở đây đâu con…”

Túc Bảo hít sâu một hơi, nói: “Xin lỗi, lát nữa con sẽ dọn dẹp sạch sẽ chỗ này….”

Nhìn dáng vẻ Túc Bảo bây giờ, sống lưng Đường Điền Điền bỗng lạnh buốt.

Đây chẳng phải là….động tác bắt quỷ ư?

Ông ta dứt khoát yêu cầu nhân viên ra ngoài rồi cho nghỉ luôn nửa ngày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui