Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Tầng trên cao được mấy ông chủ thuê làm căn hộ khách sạn, phòng ốc ở đây bài trí tương đối trẻ trung, thời thượng, có thể cho thuê theo ngày hoặc theo tháng nên người đến và đi rất phức tạp. Mỗi ngày nơi này đều có: Nhân viên của các công ty nhỏ khác nhau, nhân viên cổ cồn trắng làm thêm, sinh viên từ các trường đại học xung quanh, các gia đình nhỏ không đủ tiền mua nhà ở, v.v.

Đêm nay là đêm trước kỳ nghỉ tết Đoan Ngọ, do trước đó mọi người đã làm việc vào ngày nghỉ để đợt này được điều chỉnh thêm hai ngày nghỉ, do đó tết Đoan Ngọ năm nay được nghỉ 4 ngày, rất nhiều người đã về nhà sum vầy.

Đào Hoa Túc vốn sôi động ngày thường nay đã trở nên vắng vẻ.

Đến 11h tối, khu buôn bán dưới lầu đã đóng cửa, hai tòa nhà cao tầng dần trở nên im ắng, chỉ có những ngọn đèn thưa thớt ở các tầng trên, chứng tỏ hai tòa nhà đã có người ở.

Không ai chú ý tới, một căn phòng nào đó ở tầng 26 đột nhiên sáng lên ánh đèn đỏ mờ quỷ dị.

Một cô gái đang ngồi trước bàn làm việc có gương soi, hai bên gương thắp hai ngọn nến.

Cô ấy mặc một bộ quần áo tú cầu màu đỏ, tô son đỏ tươi đứng trước gương và mỉm cười.

“Đến giờ rồi.”

12h đêm, trong tòa nhà cao tầng đối diện Đào Hoa Túc, một nam sinh đang ngồi chơi game trên chiếc ghế đẩu ở ban công kí túc xá.

Cậu ta vừa ngước mắt lên thì trông thấy một cô gái mặc váy đỏ đang leo lên ban công ở tòa nhà đối diện.

Đồng tử cậu nam sinh co lại, chiếc di động trong tay rơi luôn xuống đất.

Giữa đêm thanh vắng, tiếng di động rơi rất rõ ràng, cô gái mặc váy đỏ nghe thấy nên ngẩng đầu, nhìn về phía cậu nam sinh bằng ánh mắt âm u.

Cô gái cười đến là quỷ dị, sau đó nhún người một cái rồi nhảy khỏi ban công.

“A—” Cậu nam sinh kinh hãi không thôi, tiếng thét chói tai của cậu như xuyên qua bầu trời đêm yên tĩnh …

**

Kỳ nghỉ tết Đoan Ngọ, nhà họ Tô rất vui vẻ náo nhiệt.

Tô Nhạc Phi và Tô Tử Lâm thì chắc chắn được tan làm đúng giờ.

Tô Ý Thâm còn phải trực nên tối mới về đến trang viên.

Tô Nhất Trần vẫn làm việc tại nhà, Tô Lạc cũng đã ở trang viên, còn Tô Dĩnh Nhạc phải ngày mai mới được nghỉ.

Lão lục Tô Cẩn Mặc và lão thất Tô Vân Triều, một người là thành viên của bộ nghiên cứu khoa học quốc gia, người còn lại làm công việc có tính chất đặc thù nên không thể về nhà trong kỳ nghỉ lần này.

Túc Bảo không rõ cậu sáu và cậu bảy của cô bé làm công việc gì, chỉ biết khi trước từng được gặp hai cậu một lần ở Nam Thành, sau đó thì không gặp lại nữa.

Trong bếp, Mộc Quy Phàm đang băm thịt.

Dì Ngô chuyển nguyên liệu làm bánh chưng vào phòng ăn, Túc Bảo và Hân Hân mỗi bé ôm một chiếc bánh chưng trong lòng, ra sức buộc chặt.

Bà cụ Tô nói: “Túc Bảo, Hân Hân, cẩn thận chút, lạt buộc bánh này rất sắc…”

Bọn họ dùng lá trúc để gói bánh, nhân bánh mặn sẽ làm từ thịt ngũ vị, ngoài ra còn có nhân táo đỏ, nhân đậu, v.v…..

Bánh chưng mặn được buộc bằng lạt tre mỏng, đây là cách làm của miền nam, còn bánh chưng ngọt được buộc bằng sợi dây mảnh, như vậy có thể phân biệt hai loại bánh chưng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui