Tô Tử Du nhìn kỹ di động, vừa vặn trông thấy dáng vẻ khủng khiếp của cô gái chết thảm, Tô Tử Du bỗng như mèo con xù lông vì hoảng sợ.
“Mẹ kiếp, cứu anh với em gái ơi…” Tô Tử Du nhảy cẫng lên rồi liên tục lùi về sau.
Ông cụ Tô đang đọc báo trong lúc chờ ăn bánh chưng, nghe thấy Tô Tử Du chửi thề thì nhíu mày, phê bình: “Hở ra là chửi thề, giáo dưỡng của con đâu hả?”
Tô Tử Du đẩy di động ra xa, nói: “Ông ơi, con bị hù dọa đó mà, hu hu….”
Sắc mặt ông cụ Tô vẫn lạnh lùng, nói giọng nghiêm nghị: “Nam tử hán đại trượng phu còn có thể bị một đoạn video hù dọa hả?”
Ông cụ không thấy đoạn video, nhưng nghe thấy tiếng ồn từ điện thoại nên đoán được.
Tô Tử Du khóc nói: “Ông ơi, đoạn video này không giống ông nghĩ đâu!”
Ông cụ Tô duỗi tay: “Đưa đây, ông xem khác chỗ nào!”
“…!!!!”
Cô gái trong video này đúng là hù dọa người!
Ngón tay ông cụ Tô khẽ run, ông lập tức trả di động cho Tô Tử Tích.
Tô Tử Tích: “??”
Wow, đây là lần đầu tiên điện thoại được trả lại nhanh như vậy.
Cậu còn tưởng di động lọt vào tay ông nội thì đừng mong lấy lại được.
Tô Tử Du hỏi: “Thế nào ạ?”
ông cụ Tô lạnh lùng đáp: “Loại video như thế mà con cũng phải ầm ĩ lên!”
Tô Tử Du nghẹn họng.
Ông nội, ban nãy ông run tay, con trông thấy rồi nha!
Cuối cùng Tô Tử Du vẫn không bóc mẽ ông cụ.
Tô Tử Tích lấy được điện thoại nhưng ba cậu không cho lên lầu. Tô Tử Lâm biết hễ Tô Tử Tích cầm điện thoại là lại nằm nhoài trên sofa, thật không ra thể thống gì.
Tô Tử Tích cười khinh thường, nói vẻ vô lại: “Được, ba lợi hại, con không lên lầu nữa!”
Dứt lời, cậu dứt khoát cầm di động ra vườn hoa để chơi game.
Tô Tử Lâm bất đắc dĩ: “Mẹ ơi, mẹ dạy bảo nó thêm giúp con!”
Bà cụ Tô trợn trắng mắt: “Con của ai người đó dạy!”
Thành thật mà nói, bà cụ dạy không nổi.
Hân Hân còn biết sợ, Tô Tử Tích thì chẳng sợ cái gì, nói chêm chọc cười, ai nói gì cứ nói, cậu muốn làm gì vẫn làm.
Chẳng sợ gì hết…
Túc Bảo bỗng lên tiếng: “Bà ngoại cứ giao cho con!”
Cô bé đặt bánh chưng xuống, rửa tay rồi kéo Tô Tử Du ra ngoài.
Tô Tử Du: “Làm gì thế? Anh không thích nhìn bộ dạng chết tiệt của Tô Tử Tích đâu!”
Túc Bảo nói: “Đi xem thử nha!”
Thực ra, cô bé muốn xem đoạn video kia.