Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Tô Tử Tích: “…”

Được rồi, chết sớm đầu thai sớm vậy.

Tiểu Ngũ bay ra khỏi lồng sắt, đi theo hình chữ bát, đi qua bên này rồi lại lượn sang bên kia.

“Ôi chao, mát quá đi…” Nó vẫn lặp lại câu nói đó, chẳng qua lần này có nói thêm được mấy câu phía sau:

“Nơi này có người, nơi này cũng có người, gầm giường có người… Ôi chao, trên điều hòa có hai người!”

Tô Tử Tích đang định trải ga giường, lập tức rợn tóc gáy.

Cậu bé lui về phía sau một bước, rồi lập tức kìm lại dưới ánh mắt khó hiểu của Túc Bảo, cầm lấy đồ đánh răng rửa mặt đi vào phòng tắm.

Tiểu Ngũ: “A — phòng tắm có một bà dì!”

Tô Tử Tích không thể nhịn được nữa: “Câm miệng!”

Túc Bảo khó hiểu nhìn cậu bé, quay lại hỏi Tiểu Ngũ: “Làm gì có người ở trên điều hòa?” .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tạ Đông Tự Xuân
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Mùi Thơm
4. Hướng Dẫn Thuần Hóa Bệnh Kiều
=====================================

Tiểu Ngũ: “Hai người không biết xấu hổ chỉ mặc quần lót kìa!”

Tô Tử Tích: “…”

Đó là anh em Hải Nhĩ*!

(*) Hai nhân vật hoạt hình cho trẻ con mặc quần lót

Túc Bảo lại hỏi: “Dưới gầm giường cũng đâu có đâu!”

Tiểu Ngũ bay xuống dưới, ngậm một tấm danh thiếp từ gầm giường ra, trên danh thiếp ghi là rửa chân, rửa chân cả một đêm, còn in hình một chị gái ăn mặc mát mẻ.

“Quác quác, có người, có người!”

Tô Tử Tích: “…”

Đó là… loại danh thiếp không biết xấu hổ!

Quá đủ rồi.

Cậu bé cầm bàn chải đánh răng với khăn mặt đi vào phòng tắm, nhìn thoáng qua tờ dán trên cửa phòng.

Có một bà dì cười tủm tỉm, hiền hoà nhắc nhở hãy chú ý đến an toàn phòng chống cháy nổ.

Vậy nên bà dì trong phòng tắm mà nó nhắc tới, ý là cái này hả?

Lại không trông thấy Túc Bảo bỗng nhiên chớp mắt, tập trung nhìn qua, “ồ” lên một tiếng.

“Quả thật có dì nào đó mà…”

Tô Tử Tích đang định vào phòng tắm cất khăn mặt, nghe thấy Túc Bảo nói vậy thì lập tức dừng lại, xoay người đi trở về.

Túc Bảo khó hiểu hỏi: “Anh trai, không phải anh định cất khăn mặt à?”

Tô Tử Tích không đổi sắc mặt: “Anh nghĩ mình vẫn nên trải ga giường trước!”

Túc Bảo: “Ồ…”

Bé nhìn dì nữ quỷ mặc áo ngủ, vắt một cái khăn lau trên vai chậm rãi đi vào trong phòng, ngồi xuống mép giường.

“Hơ, lại có khách mới tới thuê phòng à? Sao lại là hai nhóc con vậy.” Dì quỷ nói chuyện phiếm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui