Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Bé không có, bé không hề nha!

“Đi mau đi mau ~” Túc Bảo nắm tay Tô Cẩm Ngọc, vội vàng chạy đi.

Quỷ xui xẻo lập tức sốt ruột: “Dẫn ta đi, dẫn ta đi chứ!”

Túc Bảo thuận thế nắm lấy tay nó: “Đi đi đi!”

Nhưng không biết chuyện gì đang xảy ra, quỷ xui xẻo dường như đang bị thứ gì đó giữ lại.

Túc Bảo cảm thấy quá sức, không khỏi buông Tô Cẩm Ngọc ra, hai tay kéo mạnh quỷ xui xẻo: “Đi… Đi nào!”

Đột nhiên, dây tơ hồng trên cổ tay Túc Bảo phát ra ánh sáng đen tối.

“Pặc” một tiếng.

Giống như vừa bứt một cái nút chai từ trong miệng chai ra vậy.

Túc Bảo lảo đảo một cái, ngồi phệt xuống đất, quỷ xui xẻo trong tay lập tức bay vèo ra ngoài…


“A a a…” Quỷ xui xẻo bay giữa không trung vui đến phát khóc: “Ta đã ra được rồi, lần này ta đã ra được thật rồi!”

Từ từ… Sao nó không dừng lại được vậy!?

Hai chân quỷ xui xẻo quơ loạn, nhưng tốc độ của nó quá nhanh, lập tức biến mất giống như một viên đạn đại bác.

“???”

Túc Bảo trợn trừng hai mắt: “Mau đuổi theo!”

Tô Nhất Trần bế Túc Bảo lên, rảo bước lên xe.

Túc Bảo ghé vào hàng ghế điều khiển phía trước, ngón tay nhỏ chỉ về một hướng: “Bên kia, bên kia!”

Tô Cẩm Ngọc không thể di chuyển trực tiếp dưới ánh mặt trời, vậy nên Kỷ Trường đã đuổi theo trước.

Lần đầu tiên quỷ xui xẻo cảm thấy mình lại nhẹ nhàng đến vậy, cũng không biết là do sức lực của Túc Bảo quá lớn hay là do nguyên nhân khác nữa?


Nó đâm thẳng vào tầng cao của một khách sạn nào đó giống như một quả pháo.

Xuyên qua lớp kính sát sàn của khách sạn, “ruỳnh” một phát đập thẳng vào cái bồn cầu trong một căn phòng của khách sạn.

Có một người đàn ông đang ngồi trên bồn cầu, anh ta cầm điện thoại, đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, lập tức bắn phân ào ạt.

“Phù… Phê quá.”

Quỷ xui xẻo: “…”

Con mẹ nó chứ!

Ngươi phê, nhưng ông đây xui xẻo chết mất!

Tuy rằng nó là quỷ, không đến mức sẽ bị dính phân của người sống.

Nhưng quả thật rất đen đủi!

Quỷ xui xẻo hùng hùng hổ hổ bò dậy đang định rời đi, lúc này bỗng nhiên phát hiện —

Nó chợt cúi người dí sát vào người của người đàn ông đang ngồi xổm trên bồn cầu này, không đi nổi nữa.

“Hở?” Quỷ xui xẻo sửng sốt trong giây lát: “Khớp với bát tự của ta ư?!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận