Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Lòng người rất phức tạp.

Ai mà biết được vì sao Bối Thần Vũ làm vậy, thật sự chỉ vì tiền thôi ư?

Tô Nhất Trần nắm tay Túc Bảo, nói: “Đi thôi con!”

Túc Bảo không bận tâm tới chuyện này lắm, nghe Tô Nhất Trần nói về, cô bé liền nắm lấy một ngón tay của anh rồi đi theo anh.

Tô Tử Du vội đuổi theo, hỏi: “Ba, cứ vậy bỏ qua chuyện này ạ?”

Tô Nhất Trần ừ một tiếng, hỏi: “Thế con thấy còn có thể làm gì nữa?”

Bất cứ ai vi phạm giới hạn đạo đức sẽ luôn bị người trừng phạt.

Vài chiếc xe cảnh sát đã đậu ở tầng dưới, có người đã đến.

Tô Tử Du hơi lo lắng: “Họ sẽ trừng phạt người phụ nữ ngu ngốc kia ạ?”

Tô Nhất Trần cụp mi nhìn Tô Tử Du, ánh mắt chất chứa sự kiên định, anh nói: “Ừ, hãy tin họ. Những gì chúng ta có thể làm là không quên chuyện này và đề cao cảnh giác – Trên đời này luôn có người muốn vượt qua các giới hạn, chúng ta phải đề phòng những người như vậy.”

Túc Bảo cảm giác như mình đã làm được điều gì đó, vui vẻ nói: “Cậu cả ơi, con hơi đói!”

Tô Tử Du bất đắc dĩ nhìn Túc Bảo, ngưỡng mộ cô bé từ tận đáy lòng.

Không ngờ cô bé vẫn có tâm trạng ăn uống, chẳng như cậu, chưa thấy kết cục của Bối Thần Vũ thì lòng vẫn thấy bất bình không thôi.

Xe hơi của Tô Nhất Trần chở mấy đứa nhóc về nhà.

Trên lầu khu chung cư cũ.

Thấy Tô Nhất Trần rời đi mà chẳng buồn ngoảnh đầu lại, đáy mắt Bối Thần Vũ chất chứa sự tuyệt vọng và không cam tâm.

Cô ta không hiểu tại sao Túc Bảo phải làm vậy, cô ta thờ cúng đám ác nhân kia thì liên quan gì tới Túc Bảo???

Sao Túc Bảo phải cất công tìm kiếm chứng cứ cô ta thờ cúng ác nhân rồi đẩy cô ta vào chỗ chết??

Đúng vậy, đối phương không chỉ cho cô ta tiền mà còn hứa ba năm sau sẽ cho cô ta địa vị xã hội, một căn nhà nhiều tiền hơn nữa——

Từ đầu tới cuối, cô ta làm hết thảy những điều này chỉ vì muốn xứng đôi với Tô Nhất Trần, vì cô ta thật lòng thích anh….

Hơn nữa cô ta cũng hiểu, những ác nhân trong miệng đám người ở chung cư chẳng qua chỉ phạm sai lầm khi đứng trên lập trường của bản thân họ, người cũng chết rồi mà, sao không thể tha thứ cơ chứ?

Còn dùng trận pháp trấn áp để đám ác nhân kia đời đời kiếp kiếp không thể siêu sinh….Chuyện đã qua đi nhiều năm như vậy rồi, có thù hận to lớn cỡ nào cũng nên buông xuống đi chứ….

Bối Thần Vũ chẳng hề cảm thấy chuyện cô ta thờ cúng ác nhân có gì ghê gớm. Người chết cũng chết rồi, đám người này còn so đo tính toán thế làm gì?

Trời cao mây đen che phủ vầng trăng.

Bối Thần Vũ nằm trên giường, mặt mũi bầm dập.

Cô ta bị người dân trong chung cư đánh đập, sau đó cảnh sát đã can thiệp và bắt người hành hung cô ta về đồn, nhưng bà cụ dùng gậy đánh vào đầu cô ta lại không bị đưa đi.

Sau khi cảnh sát rời đi, người trong chung cư lại đến, lần này dẫn theo vài bà cụ dùng nạng đánh vào đầu cô ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui