Tiểu Vương Tử

89
Quỷ kế của người trẻ tuổi
Sau khi đến trường, Harry dùng tướng mạo ai cũng không ngờ đi đến Hogwarts — quần áo vừa vặn phù hợp, tóc nhẹ nhàng có trình tự, một đôi mắt màu xanh xinh đẹp không bị cản. Cái kính đen khó coi chết tiệt đáng ghét bị lấy xuống — làm cho người ta thấy rõ “Chân diện mục” của cứu thế chủ chịu đủ chuyện xấu quấn quanh trong ngày nghỉ — rất…… Xinh đẹp, không thể không thừa nhận, Harry Potter có gương mặt tinh xảo đáng yêu, nhất là đôi mắt, không chịu thua kém bảo thạch sáng lóng lánh.
Các học sinh chăm chú nhìn cứu thế chủ, trông thấy cậu cười cười với lão dơi, sau đó được lão dơi gật đầu, cuối cùng hai người nhìn về phía tân sinh — cái này kỳ thật chính là đưa tình a?!
Ron cảm giác nơi mình sống quá huyền huyễn, nhất định là giả…… A, mình khẳng định là chưa tỉnh ngủ! Nhưng ai có thể nói cho cậu biết tại sao lại mơ tới chuyện đáng sợ như vậy a?!
Nhưng thật đáng tiếc, ý tưởng của Ron không thể trở thành sự thật, quan hệ của Harry và Snape tốt hơn, bọn họ trong tương lai còn có Prince…… năng lực tiếp nhận của Ginny với chuyện này cũng không tốt hơn anh trai mình bao nhiêu, nhưng cô bé còn nhận rồi, bởi vì cô cảm thấy Neville tốt hơn Harry – cậu ta rất nghe lời, rất nghe lời, Ginny cảm thấy vậy, sau đó lại nhờ Neville đưa cho mình một miếng bánh pizza lớn.
“Đây đã là miếng thứ tư ……” Neville không tỏ vẻ bất mãn nhưng lo lắng nhìn Ginny,“Em có thể thử nước chanh, nghe nói…… Sau bữa ăn uống nó không tệ.”
“Cám ơn, em nghĩ nước chanh cũng là một lựa chọn không sai.” Ginny cười cười, sau đó đưa nước bí đỏ của mình cho Neville.
Sắp phân viện, tất cả mọi người chờ mong ngày này, nhưng không liên quan đến Ginny Weasley thất tình, cô đang cố gắng ăn sạch những gì Neville mang theo.
Nón phân viện lại bắt đầu ca hát mà mỗi năm có một lần, lúc này nó không nói học viện như thế nào, nhưng là nó hát về truyền thuyết ngàn năm trước, không có tranh đấu không có căm hận, chỉ có đoàn kết, đó mới là Hogwarts.
“Prince Prince!” Tuy Dumbledore từ chức nhưng chức vị hiệu trưởng của ông cũng không có người nào có thể thay cho nên bộ pháp thuật đã nghĩ ra biện phá để bốn viện trưởng thay phiên làm việc của hiệu trưởng, mà vừa vặn hiện tại đến phiên giáo sư McGonagall — đương nhiên, bình thường bà cũng làm không ít việc như vậy.

Prince?! Không phải Snape cũng không phải Potter mà là Prince!
Slytherin tập thể quay đầu đi nhìn đứa con tương lai của viện trưởng bọn họ và cứu thế chủ — một Prince?
Malfoy đại biểu hoa lệ, Black đại biểu cố chấp, Zabini đại biểu trung dung, Parkinson đại biểu khéo đưa đẩy, Weasley đại biểu phản nghịch, Potter đại biểu chấp nhất mà Prince thì đại biểu âm trầm — được rồi, lặp lại — Prince trên thực tế là đại biểu “Độc dược đại sư”.
Thế giới pháp thuật đã mất đi Prince chừng 40 năm, mà dòng họ này một lần nữa xuất hiện, lại là…… con giáo sư Snape?!
Harry Potter là Potter, như vậy…… huyết mạch Prince tất nhiên là kế thừa từ giáo sư Snape, cho nên…… giáo sư Snape trở thành độc dược đại sư trẻ tuổi nhất là rất bình thường?
Đầu Slytherin bắt đầu xoay tròn nhanh chóng, bọn họ cảm giác mình tìm được chân tướng, còn không phải sao! Bọn họ chỉ biết cứu thế chủ sẽ tìm người gả, xem đi, gả cho một người có tiềm lực như vậy, còn có một đứa con tương lai nhất định sẽ trở thành độc dược đại sư…… A, nhìn xem ánh mắt người ta thật tốt, đây là phúc lợi của cứu thế chủ!
Mà Gryffindor phần lớn bị mê hoặc — Con cứu thế chủ và giáo sư Snape không phải họ Snape cũng không họ Potter, chẳng lẽ là nhận về nuôi? Bọn họ hoài nghi nhìn về phía Prince, sau đó phát hiện đứa nhỏ này thật sự rất giống hai ba ba của mình, vì vậy, nhiều người thấy rất phức tạp, mãi cho đến…… Nhiều năm sau.
Prince dưới đủ loại ánh mắt của mọi người ở đây ngồi ghế, sau đó chuẩn bị đội nón phân viện cũ kỹ. Cái mũ vừa dính vào tóc tiểu vương tử đã cao giọng thét lên:“S — Slytherin — đừng tưởng rằng có thể lừa gạt cái mũ già này – con rắn độc nhỏ ngọt ngào này — A – A a!” Hiển nhiên, nón phân viện và Prince câu thông…… Cũng không ít, đúng vậy, trong phòng hiệu trưởng nó luôn có thể trò chuyện với đứaa bé này, sau đó làm cho Fawkes bất mãn — bởi vì bọn họ đánh thức nó.
Harry đã sớm biết rõ Prince của mình sẽ đi Slytherin, không có biện pháp, bởi vì con cậu…… Là Prince, mà Prince vẫn luôn là Slytherin. Cho nên Harry cũng chỉ là bĩu môi, sau đó giơ cái ly nước tỏ vẻ chúc mừng.
Từ nay về sau, Harry cùng hai vương tử sống một cuộc sống hạnh phúc. Đúng vậy, một cuộc sống hạnh phúc.
Harry vì thân phận đặc thù, hơn nữa con còn lớn như vậy — được rồi, có chút quái lạ — cho nên vẫn ở hầm, Gryffindor cũng vì tồn tại như vậy mà bị bớt trừ điểm, rất tốt, nếu như Neville làm nổ vạc, phản ứng đầu tiên của mọi người chính là dùng Harry hối lộ giáo sư Snape, tuy không phải bách phát bách trúng nhưng ít ra có 60% thành công.

Prince dù là học sinh mới nhưng dù sao cậu cũng rất thân thiện, rất nhiều người đều có thái độ hữu hảo — suy nghĩ một chút chính mình trên thực tế lớn hơn Prince nhiều, rất nhiều người muốn từ trong miệng Prince tìm được một ít bí mật trong tương lai, ví dụ như…… người yêu tương lai là ai, nhất là Goyle và Crabbe, bọn họ là nam sinh Slytherin không được hoan nghênh nhất!
“Đừng hỏi em……” Prince cất kẹo Goyle và Crabbe đưa nhưng là cậu không tính toán lộ ra đáp án,“Em mới 9 tuổi, làm sao có thể nhớ kỹ nhiều chuyện như vậy a!”
“Có phải là Greengrass……” Crabbe rất vội vàng,“Cô ấy thật xinh đẹp……”
“Cô ấy là người yêu tao!” Goyle đụng vào Crabbe, Crabbe đụng lại, hai người không đợi được tiểu vương tử trả lời đã bắt đầu va chạm lẫn nhau – thật giống đâm xe, Prince nghĩ thầm, sau đó không chút áp lực mang kẹo đi, tiết sau là độc dược, lớp của cha, không thể muộn.
Bởi vì có hai ba ba danh nhân, tiểu vương tử trong trường học vẫn rất hòa đồng, rất nhiều người thậm chí muốn biết rõ chuyện bí mật của cứu thế chủ và nhược điểm của giáo sư độc dược âm u, nhưng Prince trơn chượt giống như một con cá chạch nhỏ, không có người nào có thể từ moi từ trong miệng Prince được cái gì — nhất là Gryffindor, ngôn ngữ nghệ thuật của bọn họ quá kém. Tiểu vương tử cười híp mắt đi vào phòng học độc dược ngồi vào vị trí đầu, bên cạnh là một Gryffindor.
“Xin chào cậu.” Cậu bé kia đỏ mặt,“Mình…… Mình là Charles, Charles Pince……”
“Xin chào, mình là Prince.” Chỗ tốt của tên Prince chính là không cần quan tâm nói thế nào, chỉ cần nói mình là Prince là được rồi, hoàn toàn không cần tách ra giới thiệu họ và tên.
“Mình biết rõ…… cậu, a, cậu giỏi quá.” Charles cười cười,“Bác mình là nhân viên quản lý thư viện.”
“Ba ba mình là…… Mình nghĩ cậu biết rõ.” Prince ảo não liếc mắt,“Không cần nói, sắp học.”
Đừng tưởng rằng Prince là con Snape thì trên lớp học sẽ được ưu đãi, trên thực tế nếu như xử lý độc dược chưa đủ hoàn mỹ thì Prince được càng nhiều bài tập và cấm đoán cho nên Gryffindor không quen nhìn Snape lập tức chuyển biến thái độ — nguyên bản Gryffindor sùng bái anh hùng, hơn nữa thân phận truyền kỳ của Snape “Song mặt gián điệp”, quả thực phù hợp tất cả tưởng tượng về anh hùng thần bí của bọn nhỏ thời kỳ trưởng thành, những phù thủy đến từ Muggle cũng thấy cái này còn đặc sắc hơn những phim truyền hình và điện ảnh, cho nên đối với…… Vấn đề nhỏ như bị trừ điểm thì khó chịu một ít, lát nữa thấy Snape tuy không trừ điểm nhưng đen mặt cấm đoán con mình, bọn họ được chữa khỏi.

Gryffindor chính là như vậy, nhận định người này là người tốt, cho dù người đó ném mình vào hồ đen thì họ cũng sẽ cho rằng người kia là người tốt, chỉ là chính mình không được thích mà thôi.
Dumbledore gửi thư từ một trấn xa xôi — bưu thiếp, ảnh chụp, những nguyên liệu độc dược kỳ quái tìm được…… Đủ loại, còn có Grindelwald đưa về rất nhiều hàng mỹ nghệ mang theo phong tình các nước khác, có thể chất đầy một phòng nghỉ Gryffindor! Mọi người đều được quà của bọn họ, thậm chí Hagrid còn được một Sphinx nhỏ mất đi cha mẹ!
“Có lẽ Sphinx sẽ làm cho đầu hắn tăng trưởng một ít.” Snape tỏ vẻ tán thưởng, anh cho là mình không ham móng vuốt cùng với răng của Sphinx, một chút cũng không!
Thời gian tốt đẹp duy trì liên tục làm cho mọi người cũng không suy nghĩ đến thống khổ, nhưng mà, còn có chuyện đáng sợ xảy ra.
Tham gia xong O.W.Ls cuộc thi, Draco và Hermione cãi nhau, bọn họ vô cùng lớn tiếng, Draco tức giận đến mứa khuôn mặt đỏ bừng, hoàn toàn quên duy trì lễ nghi, Hermione cũng mặt đỏ tới mang tai, trên mặt đều là nước mắt.
“Mình nghĩ hai người cần tỉnh táo.” Harry kéo Hermione ra làm cho Prince đi cùng Draco.
“Harry…… A!” Hermione nhào vào trong ngực bạn tốt khóc to,“Tại sao có thể như vậy…… Mình không chịu được…… Merlin a! A! Harry…… Không đúng, không đúng!” Là một nữ phù thủy lớn lên ở Muggle, tuy cô biết rõ nên lý giải bạn trai của mình nhưng nó không chứng minh cô cần đi tiếp thu an bài đó!
“Mione, trên thực tế, hai người cũng không…… Xung đột quá lớn đúng không?” Harry cẩn thận tìm từ.
“Nhưng là — Draco nói với mình muốn dùng độc dược sinh con!” Đại khái là nghĩ đến Prince của Harry, Hermione vô ý thức bịt miệng,“Ách, không phải mình nói cậu…… Cậu cũng biết, a, cậu hiểu không, ý của mình?”
“Đúng vậy, dùng độc dược, huyết mạch của đứa bé cũng sẽ bị tinh lọc, cái này…… Mình nghĩ cậu có thể tra được.”
“Không sai.” Hermione ảm đạm cúi đầu,“Mình cũng đã tra, cũng biết độc dược…… Nhưng cậu hiểu không, không phải nguyên nhân là độc dược mà là…… Mà là mình cảm thấy giống như là — a, mình cảm thấy mình giống như là một công cụ! Hơn nữa…… đứa bé dùng độc dược sinh ra…… Thực xin lỗi, mình không phải nói cậu và Prince, cậu là nam, dùng độc dược sinh con rất bình thường, nhưng là mình…… A, mình sợ mình sẽ cảm thấy con không thuộc về mình!”
“Nhưng Prince là con của mình, mình không biết như vậy có cái gì không đúng, Mione, huyết mạch tương liên cũng không phải…… Không phải từ một liều độc dược xác định .” Harry ôm lấy người bạn thân của mình,“Không cần thương tâm, hai người có thể dùng độc dược sinh một người thừa kế Malfoy, sau đó lại sinh cho gia đình Granger một người thừa kế, đó không phải là đẹp sao? Trên thực tế mình nghĩ Draco cũng là vì ở cùng cậu mới nghĩ vậy, Malfoy gia đã trải qua nhiều năm như vậy…… Draco cũng chịu trách nhiệm…… Ách…… Mình không biết khuyên người khác, nhưng mình nghĩ, hai người đã yêu nhau, nên…… Ưm…… Nhường một bước, cậu thấy thế nào?”
Bên kia Draco bị Prince kéo tới văn phòng Severus, Harry nghĩ, Sev nhất định nói tốt hơn mình.

“A! Harry, cậu thật……” Hermione thấy biểu tình Harry quấn quýt thì nở nụ cười, mang theo nước mắt lại cong miệng,“Mình thấy cậu thay đổi rất nhiều…… Đúng vậy, Harry, cậu…… Không giống trước, ừm…… Thành thục rất nhiều.”
“Thật không……” Harry cười.
“Đúng vậy, mình nghĩ nhất định là công lao của giáo sư Snape.” Cô ôm Harry,“Cám ơn, mình nghĩ mình biết rõ nên làm như thế nào!”
Rất nhanh, Hermione và Draco giảng hòa nhưng hai người không như trước, mà Draco không có chuyện thì cùng Chris nghiên cứu cái gì đó, khi nghỉ còn tự mình đi đến gặp chị Chris Alice. Khi đi học, Draco vội vã đính hôn với Thấm Bạch đứa con gái mới sinh của Alice, sau đó Hermione đánh Draco trước mặt mọi người.
“Ra tay thật ác độc……” Draco phàn nàn trong phòng theo yêu cầu, mắt của cậu đen sì.
“Không như vậy, ba ba của anh sẽ không tin.” Hermione biểu lộ giống một Malfoy.
“Đây là hai người quyết định,” Harry nhún vai,“Nhưng Mione à, một quyền này của cậu rất đẹp.”
“Cám ơn, mình cũng thấy vậy.” Gryffindor nữ vương có tất cả tính cách của một Vua Sư Tử,“Nhưng cậu càng đẹp hơn, mình hoài nghi cậu có phải uống vinh quang tễ thuốc không.”
“Không, mình chỉ là muốn đi hẹn hò với Sev.” Harry gãi gãi tóc của mình,“Prince đêm nay liền nhờ cậu a Draco, kể chuyện cho thằng bé trước khi đi ngủ.”
“A! Ta hận chuyện trước khi đi ngủ!”
Điều hướng bài viết Đăng bởi: admin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận