Tiểu Yêu Tinh - Anh Chỉ Thích Ăn Em

30 phút sau...

Anh rời giường đến phòng tắm, bước ra mặc áo thun quần short nhìn dễ gần hơn rất nhiều. Anh đi đến bên giường, nhìn người vợ xinh đẹp của mình. Vuốt vuốt tóc cô.

- Mẹ về rồi.

Cô nghe giọng anh, mở mắt ra.

- Vậy tức là cha em cũng về rồi.

- Ở dưới phòng khách.

- Anh đi xuống trước đi.

- Ừ.

Anh bước ra khỏi phòng, cô đứng lên vào phòng tắm.

Phòng khách...

Anh thong thả bước xuống, mặt còn mang ý cười, đi đến phòng bếp.

- Thím Trương, làm cho Tuyết nhi canh bổ huyết với cơm cuộn, thêm một ly sữa tươi.

- Vâng, thiếu gia.

Anh đi đến bàn ăn ngồi xuống, nhìn hai người già một mẹ anh một cha cô hớn hở ngồi trên bàn.

- Hai người nói đi du lịch 6 tháng, chưa đến 1 tháng đã về?

- Con rể, ta là nôn nóng nhìn cái bụng của con gái ta mới về. Đúng không chị thông gia?

- Ừ. Mẹ cũng vậy. Tiểu Ngạo, không ngờ con lại nhanh như vậy?

Anh mỉm cười, hai người già này không ngờ lại dễ mắc bẩy của vợ anh như vậy.

- Cha đã về?


Cô từ trên phòng bước xuống ngồi cạnh anh, thức ăn được đưa đến bàn.

- Hai đứa đêm qua có vui không?

Mẹ anh chọc cô, cô chỉ cười.

- Dạ vui.

- Ăn đi vợ.

Cô cúi đầu xuống ăn, vừa ăn vừa suy nghĩ làm sao để trừng phạt cha mình. Ăn xong, cô nhìn chằm chằm cha, cười phúc hắc.

- Cha à!

- Hả? Con nói đi.

- Con thật sự không biết con là do cha nhặt được ở cái xó xỉnh nào nữa?

- Con là do ta và mẹ con luyện 49 ngày đêm mà ra.

- 49 ngày đêm? Hâm mộ cha thật nha. Cha à, cha giúp con một chuyện có được hay không?

- Chuyện gì?

- Cha đồng ý trước đi!

- Ừ.

- Cha đi Châu Phi khai thác kim cương đi.

- Cái gì? Con là đang trả thù ta chuyện ta nhốt con cùng một chỗ với chồng con? Con không biết ơn thì thôi đi, còn đem cha đi nữa.

Cô lại suy nghĩ, như vậy cực cho cha quá, cha là một kẻ 'yêu' tiền, đúng rồi, có lần ông còn rút 10 triệu từ ngân hàng về nhà ngồi đếm, đếm tổng cộng mất 1 tháng, trong nhà lúc nào cũng có tiền mặt.

- Khoan đã, cha đưa cho con tất cả thẻ của cha đi.

- Đây.

Ông lấy hết thẻ ra.

- Số tiền mặt cha còn là bao nhiêu?

- Khoảng 1 triệu.

- Đống thẻ này con 'giữ' dùm cho cha, khi nào con thấy vui vẻ sẽ trả lại, 1 triệu kia cha xài đến hết tháng này, những tháng sau mỗi tháng con sẽ phát cho cha 100 ngàn.

- Cái gì? 100 ngàn cha xài chưa đến 1 tiếng. Con đang cướp à?

- Cha muốn đi Châu Phi hay nghe con đây?

- Đành nghe con vậy.

Ông khóc không ra nước mắt. Nhìn sang mẹ anh. Bà rùng mình.

- Bác à.

- Sao con gọi ta là bác? Là mẹ, ta là mẹ của chồng con.

- Mẹ à!

- Ừ. Con nói đi.

- Con nghe nói mẹ sở hữu tận mấy chục shop thời trang hàng hiệu không nha.

- Ừ.

- Vậy mẹ đem ra làm quà cưới cho con và Ngạo đi.


- Con định giết mẹ à?

- Dạ không. Thôi đi, cứ ngày ngày con vào đó shopping khỏi trả tiền cũng được.

Cô dở thói mặt dày trừng phạt bà mẹ chồng của mình. Anh thấy vui vẻ trước việc làm của cô vợ đáng yêu của mình.

- Anh đi theo em sẽ không cần trả tiền, lát nữa chúng ta liền đi, vợ à, anh sẽ đưa em đi mỗi ngày.

Bà hiểu, dựa theo tính nết thằng con quý tử của bà, nếu đã lên cơn mua sắm thì thôi rồi, đằng này lại nuông chiều vợ, dắt vợ đi mua sắm, mỗi ngày một lần, không phải mấy cái cửa hàng yêu quý của bà phải đóng cửa sao? Đúng là không nên chọc giận đứa con dâu này, nếu con dâu giận thì con trai cũng sẽ như con dâu.

- Hai đứa à, muốn như thế nào cũng được.

Bà cười như không cười. Cô xoay mặt sang người giúp việc.

- Đi gọi chị Uyển Uyển cùng Tước nhi xuống ăn sáng.

- Uyển Uyển? Tước nhi?

- Là vợ con của anh hai đó cha.

'Reng...reng...reng...'

Điện thoại cô reo lên, là Đông Phương Húc.

- Anh ba?

- ...

- Cái gì?

- ...

- Vậy ông ngoại là muốn có cháu trai đến phát điên rồi.

- ...

- Anh hai kết hôn với Hạ Vũ Nguyên?

- ...

- Anh cùng anh hai anh tư đã bay đến Thụy Sĩ rồi, có cả Hạ Vũ Nguyên?

- ...

- Em bay sang liền. Cái ả Hạ Vũ Nguyên kia, lần trước thì là Ngạo, lần này là anh hai, tưởng làm phu nhân nhà Đông Phương dễ như vậy sao? Lần này em mang Tước nhi với Uyển Uyển về cùng. Vậy đi. Bye.


- ...

Cô bỏ máy xuống, đôi mắt tản ra sát khí.

- Có chuyện gì?

Anh lo lắng hỏi cô.

- Con ả Hạ Vũ Nguyên kia, dám nói với ông ngoại là mang thai con của anh hai, bây giờ ông ngoại bắt cưới, phải đi Thụy Sĩ gấp.

- Anh đi cùng em.

- Cha, cha đi không? Cả mẹ nữa?

- Không, ta với chị thông gia đây sẽ quay lại Pháp du lịch cùng mấy người bạn tiếp tục.

- Vậy con cùng Ngạo đi.

Cô đứng lên bước lên phòng, theo sau là anh. Hai người thu dọn hành lí, đi đến chỗ Chu Vận Uyển.

- Chị hai, em có chuyện cần chị giúp.

- Chuyện gì?

- Chị và Tước nhi đi cùng em.

- Đi đâu?

- Đến rồi biết!

- Được rồi. Để chị soạn đồ đã.

- Không cần đâu, đến đó mua sau cũng được.

Máy bay đã đứng ở sân sau chờ cô và anh rồi, tất cả bước lên. Bay đến Thụy Điển.


1


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận