Mùa hè sang. Hai đứa nhỏ được gửi sang cho ông ngoại chăm sóc. Anh đưa cô đi Hawaii nghỉ mát.
Trãi qua 6 năm chung sống. Cô và anh ngày càng mặn nồng, họ có thêm nhiều kỉ niệm. Cô cũng nghe lời anh hơn.
Trong khách sạn 5 sao tại Hawaii. Đôi vợ chồng Ân Ngạo và Lam Tuyết quấn lấy nhau trên chiếc giường đầy hoa hồng. Ân ái đến nửa đêm. Anh nhớ ra một chuyện.
- Từ lúc sống chung cho đến bây giờ anh chưa cho em một hôn lễ đàng hoàng.
- Em không cần. Cũng đã có con rồi. Hôn lễ làm gì.
- Vậy em cứ coi như đây là tuần trăng mật chính thức.
- Con cũng đã 6 tuổi. Anh còn đòi trăng mật ?
- Tất nhiên. Anh chưa tha cho em đâu.
Cô nhớ lại lúc nảy. Anh đã làm cô mệt lả rồi. Bây giờ nếu anh còn muốn nữa e rằng ngày mai cô sẽ không đi chơi được.
- Anh... Còn muốn không ?
Cô hỏi trong sợ hãi.
- Tất nhiên là muốn rồi.
Anh xoay người nằm đè lên cô. Đôi môi anh đặt lên môi anh đào của cô, họ trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, tay anh lần mò khắp cơ thể, môi anh di chuyển xuống cổ, rồi xuống ngực. Anh ngậm lấy nụ hồng ngự trị trên ngực cô.
Cho đến khi cao trào. Anh mới tiếng sâu vào trong cô.
Ngoài trời mưa mùa hạ đổ, bên trong căn phòng ấm cúng. Hương vị tình dục bao phủ cả căn phòng, cùng với hai người yêu nhau, họ cứ dây dưa như thế cho đến khi cô mệt và tuyên bố ngừng.
- Như vậy đã đủ chưa.
- Không đủ.
Lam Tuyết, dùng cả kiếp này của em, cũng không đủ !