Hôm nay Hạo Thiên cùng luật sư Phùng đến thăm Vĩ Thành.
Lúc ông ta bước ra, anh vô cùng kinh ngạc, chỉ mới có mấy ngày mà nhìn ông già đi thấy rõ, râu ria mọc tua tủa.
Xem ra chuyện lần này thật sự khiến ông ta bị cú sốc quá lớn.
Vĩ Thành thấy Hạo Thiên tới thì vô cùng mừng rỡ.
Đứa con rể này vẫn là không quên ông, chắc chắn nó đã có cách đưa ông ra khỏi đây.
_Ba, ba thế nào rồi ?
_Ba vẫn khỏe, mọi người ở nhà sao rồi con?
_Ba yên tâm.
Mẹ vợ và vợ con vẫn ổn.
Chỉ là bây giờ không tiện ra ngoài thôi.
Vĩ Thành nghe đến đây lại buồn.
Không ngờ chuyện ông làm lại liên lụy đến cả tập đoàn và vợ con.
Luật sư Vương đã đến đây và thông báo tất cả tình hình, chi tiết cụ thể cho ông.
Nghe xong, Vĩ Thành liền hiểu ra thế lực can thiệp vào chuyện này không ai khác chính là nhà họ Lục.
_Ba, luật sư Vương và luật sư Phùng đã lo xong thủ tục tại ngoại cho ba.
_Thật vậy hả con ? Vậy là ba có thể về nhà.
_Đúng thưa ba, nhưng còn một chuyện quan trọng hơn.
Các cổ đông họ đang đòi rút vốn.
_Ba có nghe luật sư Vương nói rồi.
Đợi kết thúc điều tra, ba nhất định sẽ ổn định lại bọn họ.
_Ba, ba vẫn nghĩ là họ sẽ tiếp tục nghe theo ba nữa sao ?
_Ý con là gì ?
Vĩ Thành giật mình, linh tính mách bảo cho ông biết Hạo Thiên đang toan tính điều gì đó.
Ông vì đang rơi vào thế khó mà phút chốc đã lơ là, quên mất con rể mình vốn là một tên cáo già có tiếng.
Hạo Thiên bây giờ mới lộ rõ ý định của mình
_Hiện giờ Trương Minh là người có cổ phần lớn thứ hai của Hân Thành Phát.
Ông ta đang lôi kéo các cổ đông khác về phe mình, nếu họ đồng ý bán lại cổ phần cho ông ta thì chiếc ghế chủ tịch của ba sẽ phải đổi chủ.
_Làm sao có thể như vậy được ?
Vĩ Thành đập bàn tức giận.
Những cổ đông đó, trước giờ luôn sát cánh cùng ông, đặc biệt là Trương Minh.
Bây giờ ông vừa mới gặp tí rắc rối, họ đã vội quay lưng làm phản.
Đúng là bọn thừa nước đục thả câu.
Hạo Thiên thấy phản ứng của ba vợ thì vô cùng đắc ý.
_Hoàn toàn có thể thưa ba.
Hân Thành Phát đang đối mặt với một cơn khủng hoảng tồi tệ chưa từng có.
Giá cổ phiếu liên tục chạm đáy và làn sóng tẩy chay của người tiêu dùng vẫn chưa dừng lại khiến các cổ đông nhỏ không an tâm, họ muốn tháo chạy cho an toàn.
Bây giờ, không ai dám đứng ra lèo lái một con tàu sắp chìm cả.
Nghe Hạo Thiên nói thật sự làm Vĩ Thành đứng ngồi không yên.
Lần này Lục Hàn Phong thật sự muốn ông phải chết mà
_Hạo Thiên, con có cách gì không ?
Hạo Thiên cười thầm trong bụng, cuối cùng cũng đến lúc chốt hạ
_Ba, chi bằng để Hân Thành Phát sát nhập vào Horizon được không ?
_Không đời nào !
Vĩ Thành sửng sốt.
Cuối cùng con cáo cũng lòi đuôi rồi.
Hạo Thiên muốn nuốt luôn tập đoàn của ông sao.
Vốn dĩ ông muốn đợi vài năm nữa, khi Gia Hân thật sự chín chắn sẽ chuyển nhượng lại cho con gái.
Không ngờ lại không kịp với tham vọng của con rể.
Hạo Thiên đã đoán được phản ứng này, anh vẫn bình tĩnh, tiếp tục phân tích
_Ba, ba hãy khoan nóng vội.
Thật sự là bây giờ nếu họp cổ đông, sẽ không còn ai nghe ba nói nữa đâu.
Tuy là chi cục thuế chưa tìm ra sai phạm, nhưng cũng không thể nói trước được.
Lòng tin của mọi người đối với Hân Thành Phát bây giờ đã mất, họ cần một sự bảo đảm vững chắc hơn khiến cho họ an tâm.
Có như vậy thì Hân Thành Phát mới có hi vọng phục hồi.
_...
_Con biết ba chưa tin tưởng con, nhưng dù sao con cũng là con rể của ba.
Để Hân Thành Phát sát nhập vào Horizon cũng coi là theo kịp xu thế hiện đại.
Nếu ba không yên tâm, con sẽ để vợ con đứng tên toàn bộ số cổ phần của Hân Thành Phát.
Hạo Thiên đã ấp ủ, chuẩn bị cho kế hoạch này từ bao lâu nay.
Cử người âm thầm đàm phán, thuyết phục các cổ đông nhỏ của Hân Thành Phát, mua lại cổ phần của họ.
Lúc đầu chỉ định sẽ thay chiếc ghế chủ tịch của Vĩ Thành, không ngờ Hàn Phong ra tay quá nặng, khiến nó lao đao trên bờ vực phá sản.
Trương Minh và mọi người đều muốn từ bỏ để yên thân.
Thôi thì cờ đến tay, không phất không được.
Nhân dịp này, thu mua toàn bộ cổ phần của Hân Thành Phát, sát nhập nó làm công ty con cho Horizon.
Thị trường kinh doanh dịch vụ ăn uống của Hân Thành Phát là miếng mồi vô cùng béo bở không thể phủ nhận.
Vĩ Thành vô cùng tuyệt vọng, giờ phút này, ông ta mới nhận ra thế lực đáng sợ của nhà họ Lục, có thể chi phối cả tổng cục thuế quốc gia, cả giới báo chí và thị trường chứng khoán.
Nếu nói là đối thủ thì chỉ có Lý Hạo Thiên may ra mới dám ngang hàng.
Mà giờ này cũng chỉ có hắn mới dám đứng ra gánh một Hân Thành Phát đang chìm xuống đáy.
Hạo Thiên im lặng đợi chờ.
Anh biết trong lòng ba vợ bây giờ đang nổi sóng.
Nếu ông ta không đồng ý, Hân Thành Phát chắc chắn phá sản.
Đổi lại là đồng ý, Hạo Thiên liền có cách khiến cho cục thuế Thượng Hải dừng thanh tra, báo chí cũng phải im lặng và dư luận sẽ lắng xuống.
Dù sao, Lục Hàn Phong cũng đã tỏ rõ mục đích chỉ là nhắm vào Phạm Vĩ Thành, chứ không phải Hân Thành Phát, nếu không, Hạo Thiên đời nào chịu mạo hiểm.
Ông ta chọc giận hắn thì kết quả thành ra thế này cũng là xứng đáng.
_Được rồi, Hạo Thiên.
Ba đồng ý yêu cầu của con.
_Ba, ba yên tâm.
Đây chính là điều tốt nhất cho Hân Thành Phát vào lúc này.
_Hạo Thiên, ba chỉ hi vọng con chăm sóc, bảo ban cho Gia Hân thật tốt.
Nó bây giờ chỉ có thể trông cậy vào con thôi.
_Ba đừng lo, Gia Hân là vợ con.
Con nhất định chăm sóc cho cô ấy chu đáo.
Lần trở về này, Vĩ Thành coi như đã mất tất cả.
Phải chi ông ta cũng có con trai để kế thừa sản nghiệp gia đình.
Gia Hân từ nhỏ được nuông chiều quá, lại không có khiếu kinh doanh.
Cái gọi là đứng tên cổ phần chỉ là hư danh, sự thực thì Hạo Thiên mới là người nắm quyền sinh sát.
Có trách, thì chỉ đành trách số ông quá đen đủi mà thôi.