Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Điều này làm cho tất cả khán giả đều thấy được kết quả cuộc tranh tài này có thể là một người khác.

"Có lẽ lần này Khả Tụng muốn phản kích lại rồi! Ta không thể chờ được nữa muốn nhìn thấy nét mặt thất vọng Khiết Tây Tạp · Quintin nét mặt thất vọng!"

Meire luôn luôn trầm ổn giờ phút này cũng không kiềm chế được.

Anh ta bắt chéo hai bàn tay của mình lại, cầu nguyện với thượng đế: "Ôi Chúa! Đồ ngọt cô ấy làm nhất định phải đứng thứ nhất! Nhất định phải thành công!"

Mà Giang Thiên Phàm bên cạnh anh ta lại có vẻ bình tĩnh, giống như đang đợi một kết quả anh đã biết từ sớm. 

"Bây giờ thời khắc quyết định thắng thua của món điểm tâm sau bữa ăn!" Anna Lisa cũng hít một hơi, cô nàng nhìn về phía Victor.

Đuôi lông mày Victor hơi run, anh ta rất hồi hộp.

Bởi vì anh ta vốn cho là chính mình rất có ưu thế ở đồ ngọt so với Lâm Khả Tụng nhưng bây giờ thì không còn chút gì.

"Như vậy rốt cuộc ai sẽ trở thành người thắng cuộc "Bậc thầy ưu tú" lần này đâyđây? Không chỉ có tiền thưởng 30 vạn đô! Hơn đó là sự vinh dự của bậc thầy hướng dẫn! Xin chư vị giám khảo nghiêm túc dụng tâm hơn nữa thưởng thức kem sơn tra hương thảo này, cho dù là chênh lệch phân số nhỏ nhất cũng có thể lật nghiêng kết quả cuộc tranh tài này!"

Nhân viên ủy hội cuộc so tài làm việc cẩn thận từng li từng tí bưng món điểm tâm ngọt đưa đến trước mặt mỗi một vị giám khảo.

Một bậc thầy đến từ nước Uc thở dài, nhìn trong đĩa được xếp thành hình Kim Tự Tháp, caramel bao phủ dưới đồ ngọt được tạo thành ổ chim thì không khỏi cảm thán: "Lần này thật sự tôi rất không đành lòng phá hư nó!"


"A, đây đúng là kem sơn tra hương thảo! Phải biết cái này mới chính thức trở thành món điêu tâm ngọt chiêu bài ở năm nay! Mặc dù người được thưởng thức nó không nhiều lắm, nhưng người từng ăn cái này rồi sẽ nhớ mãi không quên!" David nâng nĩa lên, hơi do dự không biết xuống tay từ nơi nào.

Luke cúi đầu, nhẹ nhàng ngửi caramel tản ra mùi thơm ngọt ngào: "Ừ...... Tôi ngửi thấy caramel dặm hương thảo còn có hương giáp lan cùng với vị trái cây nhiệt đới, mặc dù chỉ là dùng làm nguyên liệu phụ trang trí và gia vị rất tốt...... Tôi chỉ là tò mò vị  tuyển thủ này đã làm món ăn trước và món ăn chính tinh xảo và phức tạp như vậy, sao có thể có thời gian hoàn thành nmón điểm tâm ngọt như vậy?"

Winston lại nặng nề thở dài một hơi, "Thật ra thì tôi cứ nghĩ chỗ này là một món điểm tâm ngọt đơn giản, bởi vì tôi không cho là vị đầu bếp nghiệp dư nào hoàn thành món trước tinh xảo và món ăn sau phức tạp có thẻ còn có sức xử lý tốt món điểm tâm ngọt này. Phải biết, nó có ý nghĩa sâu xa với Giang Thiên Phàm, đầu bếp chính đặt rất nhiều tâm tư vào món ăn này. Muốn đạt tới hiệu quả như anh ấy đạt được, cũng không phải chuyện dễ dàng."

Anna Lisa xoay người lại nhìn về phía Lâm Khả Tụng: "Cô có nghe ban giám khảo có cái nhìn như thế nào? Bọn họ cho rằng món ăn điểm tâm ngọt này của cô chỉ có vẻ ngoài, không có tinh túy. Bởi vì bọn họ không cho cô không có đầy đủ thời gian để khiến nó hoàn mỹ."

Lâm Khả Tụng ghé mắt nhìn về phía Giang Thiên Phàm, chậm rãi mở miệng trả lời: "Vậy hãy để cho bọn họ nếm thử. Tôi tin chắc, món điểm tâm ngọt thể hiện không chỉ là hắn kỹ thuật trang trí cùng kỹ thuật nấu nướng, mà còn có suy nghĩ của anh ấy khi làm món điểm tâm này."

Đoạn văn này được Anna Lisa thuật lại.

Winston cười cười, nâng lên cái muỗng, nhẹ nhàng đập bể tầng caramel Nestlékia thật mỏng kia bao phủ trên sơn tra. Khi mảnh vỡ caramel rơi xuống, cái loại mỹ cảnh tan tành đó làm cho khán giả lộ vẻ xúc động.

Anh ta múc trong đó một viên, đưa vào trong miệng, nhẹ nhàng ngậm, sau đó cắn.

Tếng cọt kẹt nhỏ nhẹ truyền đến, trong trường quay yên tĩnh nên có vể vang dội.

Anh ta nhắm hai mắt lại, mở đôi môi, tiếp đó anh ta khẽ há miệng ra. Khán giả cho là anh ta sắp sửa nói những gì, nhưng mà anh chỉ múc tiếp viên thứ hai đưa vào trong miệng. Cho đến trong mâm sơn tra chỉ còn lại một miếng cuối cùng, anh ta mới thở dài một hơi.


"Có người nói cho ta biết, lúc Giang Thiên Phàm làm ra món điểm tâm này, là nghe người ta nói tư vị thầm mến như hồ lô đường Trung Quốc, thích một người là vỏ bọc đường ngọt ngào, nhưng chỉ cần cắn, thì sẽ ăn vừa chua vừa chát. Nhưng mà thầm mến cũng là yêu một người, chỉ cần là đi yêu một người thì là ngọt ngào hạnh phúc. Cho nên anh ta thiết kế cái món điểm tâm ngọt ngày. mùi vị vỏ bọc đường bị cắn nát ở giữa môi răng, khi đầu lưỡi chạm lên trong đó có vị chua xót, kem mềm nhẵn hương thảo tỏa ra. Đây đúng là hiệu quả Giang Thiên Phàm muốn đạt tới...... Chua kết hợp ngọt, sự kếp hợp đẹp đẽ." Winston đè lên trán của mình, sau đó ngẩng đầu lên, "Anna Lisa, cô chắc chắn đây là thành phẩm không? Đây không phải là Giang Thiên Phàm làm xong đặt chỗ nào đó sau đó được đưa lên trước mặt chúng tôi sao?"

Anna Lisa cười cười: "Tiên sinh, anh cảm thấy điều này có thể sao?"

"Chuyện này...... Quả thật không thể nào......" Winston nhẹ nhàng múc miếng cuối cùng đáy dĩa, "Tôi có chút không nỡ ăn nó......"

"Nếu như anh không ăn hết, kem sẽ bị tan, mùi vị của nó có thể cũng sẽ không ngon như vậy rồi." Anna Lisa khẽ cười cười, "Giang Thiên Phàm tiên sinh cũng từng nói qua, bất kỳ mỹ vị đều có thời hạn."

"Cảm ơn nhắc nhở." Winston gật đầu một cái, ăn viên kem sơn tra hương thảo cuối cùngđưa vào trong miệng.

Mà cơ hồ David muốn ôm cả cái dĩa căn mảnh đường còn sót lại vào trong miệng.

"Thật sự không chỉ ngon mà...... Mà là ăn ngon đến nổ tung. Nó để cho tôi nghĩ nâng ở thời điểm tiểu học tôi vẫn thầm mến bạn ngồi cùng bạn. Lúc đó, tôi là một người béo, không người nào nguyện ý đi chơi chung với tôi, trừ cô ấy. Lúc tan học, cô ấy mua một con kem, đứng ở cửa trường học chờ cha mẹ cô mà tôi đứng ở một bên cô ấy. Trong lòng của tôi rất chua xót, bởi vì chỉ có tôi nhìn thấy cô ấy, cũng không hy vọng xa vời cô ấy sẽ quay lại nhìn tôi một chút. Chỉ có hơn 10 giây mà thôi, cha mẹ cô ấy  tới. Cô ấy cười với tôi, đưa que kem cho tôi, cũng không quay đầu lại mà rời đi cùng cha mẹ cô ấy." David nhún vai, nói tiếp, "Cây kem kia cô ấy cũng không ăn. Cho nên mỗi khi tôi nhớ tới, tôi đều phỏng đoán có phải là cô ấy cố ý mua để mời tôi khônh? Chỉ là sau này, cô và cha mẹ đi nơi khác, tôi vẫn không có cơ hội hỏi cô ấy vấn đè này. Món ngọt này để cho tôi nghĩ tới cái kem đó. Tôi mang theo thấp thỏm mà chua xọt, nhưng mà trong miệng đều là vị ngọt của kem...... Rất là tuyệt...... Món điểm tâm ngọt rất tuyệt......"

Ban giám khảo sắp tuyên bố món điểm tâm ngọt đạt được rồi. Cái này không chỉ liên quan đến Lâm Khả Tụng, cũng quan hệ đến vị trí của Victor.

Victor nắm chặt quả đấm, mặc dù anh ta không hoàn toàn hài lòng với biểu hiện của mình trong trận chung kết, nhưng mà anh thật không có nghĩ tới thứ hạng của mình sẽ bị Lâm Khả Tụng uy hiếp được. Rõ ràng cô ất còn kém rất xa, nhưng mắt thấy cô mạnh mẽ kéo anh ta rời khỏi đám mây

Anh không tin ba món ăn của cô ấy hoàn mỹ thế kia.


Nhưng không biết vì sao, liên tưởng đến mấy tranh tài lần trước, biểu hiện của cô đều có chỗ độc đáo, mà một cuộc tranh tài giống như càng về sau càng mãnh mẽ, cuối cùng trực tiếp phát ra tiềm lực chân chính của cô

Anh rất sợ. Thất bại như vậy căn bản không nằm trong dự liệu của anh!

"Đó...... Món điểm tâm ngọt này cũng nhận được 9. 8 điểm! Nói cách khác, Lâm Khả Tụng ở trong trận chung kết cuối cùng đạt được là 9. 8 điểm! Thật sự làm cho người ta kinh ngạc!"

Anna Lisa vỗ tay, toàn trường người xem cũng đứng dậy vỗ tay theo.

"Đây quả thực là kỳ tích...... Ôi......" Chú Lâm thở ra một hơi, "Cháu là sự kiêu ngạo của chúng ta! Thật......"

"Biểu hiện của cô ấy thật hoàn mỹ. Mặc dù không có cơ hội ăn được món ăn cô ấy làm, nhưng mà nhìn nét mặt vùa kinh ngạc vừa cảm phục của giám khảo. Anh đã đúng, tiên sinh. Cố ấy thật sự có thiên phú......" Meire nhìn về phía Giang Thiên Phàm một bên.

"Thiên phú của cô ấy cũng không phải tài hoa bẩm sinh gì, chỉ là cô ấy dụng tâm thể nghiệm vị giác hơn so với người khác thôi."

Lúc này, bảng ghi điểm lộn xộn, mọi người nín thở mà đợi kết quả cuối cùng lại tới.

Hạng nhất tổng điểm là 44,5—— vẫn như cũ là Victor!

Hạng nhì là tổng điểm 44. 4 -  Lâm Khả Tụng.

Khán giả vỗ tay đồng thời cũng phát ra tiếng cảm thán.

Dù sao lấy biểu hiện hoàn mỹ thế mà thất bại, khiến cho mọi người cảm thấy tiếc hận.


Lâm Khả Tụng cũng không có nhìn bảng ghi điểm, bởi vì khi Anna Lisa đọc điểm cô đạt được lên, cô cũng biết chính mình thua rồi.

Đây tất cả đều nằm trong dự liệu của cô. Cô biết mình muốn thắng Victor nhất định phải làm được hết sức hoàn mỹ. Nhưng mà, trên đường theo đuổi vị giác, không thể nào có ai chân chính làm được hoàn mỹ như vậy.

"Chúc mừng anh, Victor, lấy được chức vô địch "Bậc thầy ưu tú" lần này! Anh không chỉ lấy được 30 vạn đô-la tiền thưởng, mà cũng vì thầy hướng dẫn của anh Khiết Tây Tạp · Quintin được vinh dự! Phải biết dạy một người so với mình làm được càng thêm khó khăn! Victor, anh còn trẻ, còn có tiền đồ càng thêm rộng lớn, không nên quên mà tiếp tục đi tới!" Anna Lisa cười nói.

Trên mặt Victor không có nụ cười nào, anh ta chỉ là cứng đờ bắt tay cùng Anna Lisa, nhận lấy cúp thủy tinh đại biểu vinh dự  thủy.

Tiếng vỗ tay quanh anh ta, ngay cả Khiết Tây Tạp · Quintin cũng tới đến hiện trường.

Đó là một phụ nữ rất có hàm dưỡng, có mái tóc vàng tương tự Irri ti, mặc dù lớn tuổi, bà ưu nhã như cũ.

Lâm Khả Tụng vỗ tay, theo mọi người, mặc dù giờ phút này cô rất muốn được chạy xuống khán đài lao vào ngực Giang Thiên Phàm.

Cố tình vừa lúc đó, có người vỗ nhẹ phía sau lưng của cô, xoay người một cái.

"Anh...... Tại sao anh ở đây?"

"Bởi vì cô lấy được danh hiệu thứ hai, Anna LLisa sắp sửa đọc lên tên thầy hướng dẫn lên."

"Rất xin lỗi...... rất xin lỗi......" Lâm Khả Tụng không biết vì sao, thong dong và bình tĩnh đi đâu, để chất lỏng trong mắt cô chảy ra.

"Em làm rất hoàn mỹ, bọn họ đều cho em thành anh." Giang Thiên Phàm không thèm để ý ánh mắt mọi người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận