Tin Đồn Mập Mờ

Đêm đó họ lăn giường, cả hai đều muốn nằm trên, vì thế cảnh tượng gần giống như một cuộc chiến.

Cuối cùng, Hứa Vị dựa vào sức trẻ và thể lực của mình, lại cao hơn hắn để ghì chặt hắn xuống bên dưới.

"Mẹ kiếp, hôm nay cậu dám động vào tôi, tôi liền đem cậu chôn sống dưới tuyết có tin không?!"

Rõ ràng hắn đang rất tức giận, đôi mắt hoa đào đọng nước mơ hồ và đôi môi đỏ bừng.

Hứa Vị bắt hai tay hắn treo trên đầu, dùng hai chân tách đầu gối hắn, nghiêng người đè lên nói: "Trần tổng thật độc ác a."

Nói xong liền chặn miệng hắn lại.

Xử nam 23 tuổi căn bản không biết hôn, chỉ vồ lấy môi hắn cắn thật mạnh, hai tay lại lang thang không mục đích trên cơ thể hắn.

Nhưng sức lực hắn cũng chỉ kiên trì đến vậy, thân thể dần dần trở nên yếu ớt sau cuộc vật lộn và những nụ hôn vồ vập.

Hắn giơ tay móc cổ Hứa Vị, thở hổn hển nói: "Há miệng ra, để Trần tổng dạy em cách hôn."

Đôi mắt Hứa Vi có chút đỏ bừng, tràn đầy dục vọng, cúi người nhìn hắn hai giây, mấp máy mở một khe hở giữa đôi môi ra.

Khóe miệng hắn nhếch lên, trông vừa phóng đãng vừa cuốn hút, đưa chiếc lưỡi đỏ linh hoạt của mình vào miệng Hứa Vị.

Có lẽ là do bản năng của nam nhân với loại chuyện này, khi đầu lưỡi vừa đưa vào cuốn lấy lưỡi Hứa Vị, cậu không biết phải phản ứng thế nào, nhưng sau hai lần qua lại, Hứa Vị xoay người lại, bắt đầu phản công. Lưỡi quấn chặt lưỡi hắn, mút thật mạnh, đầu lưỡi thỉnh thoảng thọc vào vòm miệng hoặc sâu đến tận gốc lưỡi, hai tay cũng không rảnh rỗi luồn vào dưới gấu áo hắn, đi vào nhéo núm vú hắn mà chơi đùa.

Yêu đương nhiều năm như vậy, nhưng hắn không thể cưỡng lại sự cuồng nhiệt và vồn vã của chàng trai này, chẳng bao lâu sau, hắn bắt đầu rên rỉ đứt quãng.

Hứa vị hôn hắn càng táo bạo hơn, dùng hai tay kéo áo hắn lên, sau đó là kéo quần xuống.

Tiếng cởi quần áo chợt khiến hắn tỉnh táo trở lại, hắn mở đôi mắt mơ màng nhìn thiếu niên đang ở trên mình lộng hành, trong lòng thầm khinh thường chính mình.

Ba mươi năm cuộc đời tí nữa thì trôi qua vô ích, hắn suýt nữa bị một đứa nhóc nhỏ hơn mình 7 tuổi lừa gạt mà không có lý do!

Hắn giơ tay nhéo cằm Hứa Vị, uy hiếp 1 cách "ác độc": "Cút ra, tôi là 1!"

Hứa Vị cười khẩy, quay người cởi hết xiềng xích quần áo đi, lại giơ hai tay hắn lên cao quá đầu: "Trần tổng đẹp quá, cứ nằm xuống nghỉ ngơi đi."

"Tôi ** cả nhà cậu!"

Hắn lại giãy giụa, nhưng tay không thể cử động, hắn giơ chân đá Hứa Vị.


Dù sao thì hắn cũng là một người đàn ông to lớn cao 1,8 mét, sức lực cũng không hề nhỏ hơn Hứa Vị là bao, để ngăn cản, Hứa Vị đành phải đè cả người lên người hắn.

Hứa Vị còn là trai tân, bị vài nụ hôn đã kích thích cả cơ thể, phía bên dưới có kích thước hơi đáng sợ ấn vào giữa hai chân hắn như khẩu đại bác, hắn càng giãy dụa, sự căng thẳng giữa hai người càng mãnh liệt. Tình hình của Hứa Vị trông còn tệ hơn, mồ hôi nhanh chóng chảy từ trên trán cậu xuống, vệt đỏ lan từ chóp tai dần đến cả đôi mắt đỏ bừng.

" Trần Viễn Văn... đừng quậy nữa... "

Sau khi Hứa Vị nói xong lời này một cách khó khăn, cậu lại cúi xuống chặn môi kia lần nữa.

" Tôi......"

Nụ hôn lần này hoàn toàn khác với lần trước, động tác của Hứa Vị cùng khẩn trương, giống như một con sói bị bỏ đói hơn mười năm, hung hãn cắn môi mút môi hắn phát ra âm thanh đầy ngại ngùng, đôi bàn tay đang giữ trên đỉnh đầu từ từ sờ xuống xương quai xanh của hắn như muốn nghiền nát chúng. Đầu ngón tay kẹp lấy núm vú của anh, vân vê rồi lại kéo cho đến khi hắn cau mày và rên rỉ vì đau. Khi thấy hắn rên rỉ, cậu thả tay ra rồi chuyển sang liếm chúng bằng lưỡi, động tác như đang bú sữa.

Màu da của hắn trắng trẻo, màu sắc của núm vú lại nhạt hơn người bình thường, sau khi bị mút một lúc lâu, màu phớt hồng đó chuyển thành một hạt đậu đỏ mọng nước, hấp dẫn bày trên bộ ngực trắng.

" Dừng lại... đừng liếm nữa...mẹ kiếp!!"

Hứa Vi ngẩng đầu, lại ức hiếp hắn, nhéo nhẹ môi dưới của hắn nịnh nọt: " Cho tôi vào đi, tôi sắp không chịu được nữa rồi."

" Vào mẹ cậu..."

Lời mắng chửi của hắn lại bị chặn trong miệng, Hứa Vị lại hôn.

Nụ hôn giống như một cơn bão, vừa mãnh liệt vừa cuồng nhiệt, hai người không ngừng trao đổi nước bọt, đầu lưỡi chẳng mấy chốc đã tê dại vì mút mát.

Trong các mối quan hệ trước đây, Trần Viễn Văn luôn là người chủ động, hắn thích thẳng thắn trong mọi việc, đôi khi còn không thèm làm màn dạo đầu khi hứng thú đã nổi lên.

Dường như đây là lần đầu tiên sau ngần ấy năm hắn được ôm hôn say đắm và cuồng nhiệt như vậy.

Khi bị hôn đến mức khó thở, hắn thực sự bắt đầu dao động.

Lúc này, mũi tên đã ở trên dây, nhất định phải bắn ra, hoặc là hắn sẽ ** Hứa Vị, hoặc là Hứa Vị sẽ ** hắn, nhưng nhìn bộ dạng của Hứa Vị bây giờ, hắn không muốn nghĩ đến việc để Hứa Vị nằm dưới. Nếu không chẳng lẽ 2 người cứ nằm ôm nhai miệng nhau như này à?

Hắn cũng nhịn đến mức sắp nổ tung mất!

Dần dần hắn ngừng vùng vẫy.

Lúc hắn bị Hứa Vị đè xuống kỳ thực đã thỏa hiệp rồi, thỏa hiệp với dục vọng của mình, thỏa hiệp với Hứa Vị.


Động tác của Hứa Vị vẫn khẩn trương như cũ, chất bôi trơn lạnh lẽo bao phủ toàn bộ mông anh như nước, khiến hai bên mông anh nhỏ giọt xuống cả ga giường, nhìn cảnh này làm đôi mắt của Hứa Vị trở nên sâu hơn, cậu ngẩng đầu lên, vỗ vào mông anh mấy cái, rồi lại xoa nắn nói, " Mông của Trần tổng thật quyến rũ."

" Đồ khốn nhà cậu... muốn làm thì làm nhanh lên, đừng nói nhảm." Hắn quay đầu lại trừng mắt nhìn Hứa Vị một cách hung dữ, " Nếu không làm được thì cứ nằm xuống đó, tôi hứa sẽ chăm sóc cậu... aaa... dm!!"

Hứa Vị không đợi hắn nói xong, nhắm vào lỗ hậu của hắn đâm vào.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của hắn, cũng là lần đầu tiên của Hứa Vi, hắn đau đớn, Hứa Vi cũng đau đớn, nhưng những điều này vẫn không ngăn được dục vọng sôi sục, Hứa Vị vừa đâm anh vừa quay đầu anh lại hôn lên đôi môi đỏ mọng đang cắn chặt vào nhau.

Tiếng rên rỉ nghèn nghẹn của hắn bị chặn trong miệng, một tầng màu hồng quyến rũ từ từ hiện ra lan khắp cơ thể hắn dưới sự kích thích khổng lồ bên dưới.

Tuy nhiên, Hứa Vị chỉ vừa vào khoảng năm phút, đột nhiên toàn bộ cơ thể cậu bắt đầu run rẩy, ngay sau đó ngã xuống người hắn vì kiệt sức.

"Cái đ** gì vậy?"

Hắn thậm chí còn chưa cảm thấy dễ chịu mà Hứa Vị đã bắn à?!

"Nếu cậu không làm được thì hãy nằm xuống đi, đừng tự làm mình xấu hổ! " Hắn quay đầu lại nhìn Hứa Vị với vẻ giễu cợt.

Sắc mặt Hứa Vị vô cùng khó coi, cậu không còn dũng khí nhìn hắn nữa.

Hứa Vị rút dương v*t ra khỏi cơ thể hắn, tháo bao cao su ném vào thùng rác.

Hắn định làm động tác định đứng dậy, nhưng Hứa Vị lại nhanh chóng đè lên người anh, giống như cún con đòi ăn, tiến đến môi anh hôn, vừa hôn vừa nói: " Để tôi làm lại lần nữa, lần này...thời gian...sẽ không nhanh như vậy đâu."

Hắn vỗ nhẹ vào má Hứa Vị nói: " Thật ra cậu không cần phải tự áp lực như vậy. Nếu tôi ở trên sẽ khiến cậu thấy dễ chịu hơn đấy. Cứ ngoan ngoãn nằm xuống được không?"

Hứa Vi chặn môi hắn, nụ hôn dính chặt không một khe hở, vừa hôn vừa nâng dương v*t của chính mình đẩy vào trong hắn một lần nữa, "Tôi... vừa rồi là lần đầu tiên... sẽ không xảy ra nữa..."

Đầu tiên?

Thảo nào.

Mặc dù trước đó Thẩm Văn đã đề cập đến việc Hứa Vị chưa từng có kinh nghiệm yêu đương, nhưng vào lúc này khi Hứa Vi thừa nhận rằng đây là lần đầu tiên của cậu, điều này vẫn khiến Trần Viễn Văn cảm thấy khá vui vẻ hài lòng.

Hắn cũng không biết điều này có gì hay, ngoại trừ việc đột nhiên cảm thấy cậu trai còn zin này đáng yêu hơn một chút.


Hứa Vị nhạy bén có thể nhìn thấy sự do dự của hắn, liền lợi dụng khoảng trống khiến hắn không có thời gian chống cự, nhanh chóng chôn dương v*t của mình vào lỗ sau.

Thứ của Hứa Vi to lớn, chặn kín cái lỗ chưa bao giờ động tới của hắn, khiến eo và lưng hắn tê dại, không khỏi cau mày, Hứa Vị nhẹ nhàng tiến tới hôn hắn hỏi: " Có đau không?"

" Vớ vẩn!" Hắn trả lời một cách cáu kỉnh, nhưng Hứa Vị lại thờ ơ đáp lại: " Ờ..."

Hứa Vi lại hỏi hắn: "Thoải mái không?"

" Không... không thoải mái... cậu để tôi lên trên... sẽ dễ chịu hơn..."

" Miệng của Trần tổng cứng quá, rõ ràng là thỏa mãn đến chảy nước miếng kìa" Hứa Vị nói, hướng thẳng lên vòng eo săn chắc đỉnh thật mạnh vào cơ thể hắn.

Lần đâm này đánh chính xác vào tuyến tiền liệt của hắn, tuyến nhỏ hình hạt dẻ đó là nguồn gốc của mọi khoái cảm thầm kín, hắn đã sống ba mươi năm nhưng chưa bao giờ có cảm giác như vậy, hắn cảm thấy như pháo hoa đang chậm rãi nổ tung trong cơ thể mình. Ánh sáng trắng chói lóa khiến anh không thể mở mắt, chỉ có thể nhắm chặt mắt lại, rướn chiếc cổ trắng nõn xinh đẹp lên, không ngừng rên rỉ và vặn vẹo cơ thể mình dưới thân Hứa Vị- một nam sinh viên đại học 23 tuổi.

Phản ứng của hắn làm Hứa Vị hài lòng, Hứa Vị nhéo chiếc eo thon của anh, bắt đầu điên cuồng đập vào chỗ nhỏ đó, từng cái một, thọc vào, đẩy mạnh, rút ra, chất bôi trơn bị ma sát thành màu trắng đục cũng được kéo theo rồi lại đẩy vào.

Hứa Vị dường như đã hoàn toàn quên mất thế nào là dịu dàng, toàn bộ sự tỉnh táo của cậu đã bị mỹ nam đang nằm dưới thân mình rên rỉ nuốt chửng, cậu không ngừng đâm vào cơ thể người đàn ông này, dùng đỉnh quy đầu nghiền nát tuyến nhỏ, khiến người đàn ông này không ngừng hét lên run rẩy không muốn nữa, cuối cùng cậu đưa tay ra móc cổ hắn, đôi mắt hoa đào ngấn nước mở ra nhìn cậu trông thật đáng thương.

" Anh không muốn à?" Hứa Vị dừng lại, đưa tay ôm lấy mặt Trần Viễn Văn " Hay là anh muốn tôi chịch anh mạnh hơn?"

" Chỉ cần anh nói ra, tôi sẽ làm anh hài lòng anh, Trần tổng."

Cậu còn chưa nói xong, lại là một cú đâm sâu nặng nề, Trần Viễn Văn cắn môi kìm nén hét lên, trên người xuất hiện một mảng lớn màu đỏ.

Hắn nhận ra Hứa Vị đang tra tấn mình, xử nam xấu hổ vì bắn nhanh mới chỉ mấy phút trước đây sao?!

" Dm! Muốn làm thì làm đi! Nếu không thì cút ra ngoài!!"

" Vẫn cứng lắm." Hứa Vị cười khẩy, nhấc chân hắn khoác lên vai, ngón tay ấn vào trong lỗ của hắn, quẹt đi lớp bọt trắng tràn ra bên ngoài, lộ ra cái lỗ đỏ tươi bên trong.

Đôi mắt Hứa Vi dừng lại trên cái lỗ nhỏ vài giây, ham muốn trong mắt cậu càng ngày càng mãnh liệt, chưa kịp nói tiếp, cậu đã cúi thấp người xuống, dùng dương v*t to lớn nổi gân xanh chặn lại cái lỗ đang hấp háy kia.

" Uh... khốn nạn... " Hắn lắc đầu và chửi, "Thằng nhãi ranh nhà cậu...!"

Hắn thực sự bị Hứa Vị tra tấn đến mức thậm chí còn chửi bằng tiếng Thượng Hải!

Mỗi lần mắng Hứa Vị, động tác của cậu lại càng nặng nề hơn, hung hãn hơn, âm thanh cơ thể va chạm không ngừng, cậu đâm vào rút ra, kèm theo âm thanh dính dính nhóp nhép của chất bôi trơn, cậu cảm thấy mình không thể nhịn được nữa. Trong cơ thể cậu có một cảm giác tê dại, giống như vô số con kiến bò trong máu, khiến toàn thân run lên vì sung sướng.

"Nhãi ranh? Sao lúc này Trần tổng không gọi tôi là sinh viên đại học nữa? Gọi đi, tôi muốn nghe."

Hứa Vị bế thắt lưng hắn lên, lật hắn quỳ xuống giường và lại xâm nhập vào từ phía sau.

Mông hắn vốn đã đỏ bừng vì bị Hứa Vị đánh, da trên lưng cũng đỏ vì xúc động, Hứa Vị thở hổn hển, nhanh chóng đưa côn th*t vào lỗ sau của hắn, chất bôi trơn nhanh chóng biến thành bọt trắng, chặn kín cái lỗ nhỏ, Hứa Vị đâm vào cơ thể hắn hết lần này đến lần khác.

Hứa Vị cao lớn, đôi chân dài, dương v*t to đến đáng sợ, chỉ trong chốc lát, nó đã tìm lại được vị trí của tuyến tiền liệt của hắn, hắn không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ động lòng người. Hứa Vị nghe thấy càng siết chặt eo và bắt đầu chiến đấu hăng hái hơn, chỉ đâm vào đúng chỗ đó.


Trần Viễn Văn chưa bao giờ biết trước đây mình lại có thể nhạy cảm như vậy, toàn thân bắt đầu run rẩy kịch liệt, dương v*t trở nên cương cứng đến phát đau, hắn sắp bắn!

" Hứa Vị... Hứa Vị... khoan đã.. khoan đã..."

Hứa Vị nghe ra hắn không thể chịu đựng được nữa, vì vậy cậu rút dương v*t của mình ra, nắm lấy thắt lưng hắn, lật lại và đâm vào cơ thể hắn một lần nữa với tư thế mặt đối mặt.

Lần này Hứa Vị cố gắng hơn, di chuyển nhanh hơn trước, chịch hắn đến mức không thể thốt ra một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể hét lên thật lớn, Hứa Vị nhân cơ hội chặn môi anh lại, vừa hôn đồng thời vừa đâm hắn thật mạnh,

" Ư... ưm..." Hắn ôm chặt lấy cánh tay Hứa Vị, trong một cơn thúc mãnh liệt, hắn đã bị người con trai kém mình 7 tuổi này đưa lên đỉnh.

Đêm đó Hứa Vị ép hắn suốt bốn tiếng đồng hồ, khi hai người làm xong thì trời đã gần sáng.

Lưng đau, mông đau, cả cơ thể mềm nhũn ngã xuống giường, Hứa Vị ôm hắn vào lòng, nằm trên giường, vòng tay ôm lấy hắn.

Hắn vẫn đang chửi bới, nhưng Hứa Vị không nói lại nữa mà chỉ nhìn hắn và mỉm cười.

La mắng một lúc, hắn cảm thấy vốn liếng cũng kiếm lại đủ rồi, liền vòng tay ôm lấy eo Hứa Vị, nhắm mắt ngủ một lát.

Lúc này, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên, hắn lười không trả lời nên nói với Hứa Vị: " Ai vậy? Cúp máy hộ tôi."

Hứa Vi đột nhiên im lặng.

Không nghe thấy tiếng đáp lại, hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hứa Vi đang cầm điện thoại di động, ánh mắt thể hiện rõ sự buồn bực nhìn hắn.

Hai chữ đủ lớn - Diệp Vi - đang nhảy múa trên màn hình điện thoại.

Hứa Vi hừ lạnh một tiếng, giơ tay nhấc hắn ra khỏi người mình, đi đến chân giường bắt đầu mặc quần áo.

Hắn bấm tắt điện thoại, quay người nhìn Hứa Vị.

Hắn nói: "Cậu không ngủ một lát sao? Vận động lâu như vậy không mệt à?"

"Tôi không dám làm phiền Trần tổng nói chuyện với người yêu nhỏ của mình." Hứa Vị nói với nụ cười mỉa mai trên môi, cầm áo khoác lên và chuẩn bị rời đi.

Hắn ngăn Hứa Vị lại: "Cứ như vậy rời đi à? Cậu không có gì để nói à?"

Hứa Vi đứng ở cửa lạnh lùng nhìn hắn: " Trần tổng muốn tôi nói cái gì? Chỉ là chơi cho vui thôi. Trần tổng hẳn đã quá quen với những việc như này rồi, không phải bây giờ nên rời đi là tốt nhất sao?? "

Nói xong cậu dứt khoát bước ra khỏi phòng.

Trần Viễn Văn ngả lưng xuống giường, trong miệng nghĩ đến lời nói " chỉ chơi cho vui" của Hứa Vị

Hứa Vị nói đúng, chỉ là chơi cho vui thôi, hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện nghiêm túc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận