Tình Bất Tận

Cả gia đình nhà họ Hách và Nguyễn Nhã Vy cùng ăn tối với nhau, Hách Dương Triết bên cạnh vui vẻ bón thức ăn cho cô. Ba mẹ Hách nhìn hai người hạnh phúc trở lại nên cũng vui thay, chợt có điện thoại của trợ lý gọi cho Hách Dương Triết báo thông tin sao chép của Diệp Bối Linh trước đó..

“Tôi biết rồi. Gửi vào mail cho tôi đi.”

Sau khi ăn tối xong cùng gia đình, Hách Dương Triết lái xe đưa Nguyễn Nhã Vy về nhà..

“Việc của Bối Linh đã có kết quả chưa?”

“Mọi việc cứ để anh xử lý..”

Thật ra Nguyễn Nhã Vy không ngốc nên cũng đoán được người đằng sau là ai, và cô cũng muốn xem Hách Dương Triết sẽ xử lý ra sao..

“Nhã Vy, em có muốn dọn đến ở cùng với anh không?”

Nguyễn Nhã Vy biểu cảm ngơ ngác nhín Hách Dương Triết...

“Sao tự nhiên anh lại nói chuyện này?”

“Anh đã muốn hỏi việc này với em từ lâu rồi, nhưng lại sợ em không đồng ý..”

Nguyễn Nhã Vy nhìn biểu cảm mong chờ của Hách Dương Triết mà lên tiếng..

“Được thôi. Để vài ngày nữa em sẽ dọn sang..”

“Thật à?”


Nguyễn Nhã Vy mỉm cười gật đầu thì Hách Dương Triết vui mừng ôm cô vào lòng. Vài ngày sau, Nguyễn Nhã Vy đi làm như bình thường thì Diệp Bối Linh tới hỏi thăm..

“Nhã Vy, cô không sao chứ?”

“Tôi không sao. Cảm ơn cô nhé, à vụ sao chép thế nào rồi?”

“Đã giải quyết rồi. Là do trường phòng Kaitlyn đứng đằng sau..”

Diệp Bối Linh hơi thất vọng vì không nghĩ là do trưởng phòng Kaitlyn..

“Không phải cô là tốt rồi. Cố gắng nỗ lực hơn nha, dường như sắp tới sẽ có cuộc thi thiết kế mới đấy.”

“Tôi biết rồi. Chúng ta cùng nỗ lực..//”

Đúng lúc, Nguyễn Nhã Vy đang đi đưa tài liệu thì gặp Kaitlyn trong thang máy đang cầm thùng nhựa trên tay..

“Chắc bây giờ cô đang vui lắm đúng không?”

Nguyễn Nhã Vy mặt không thay đổi trước câu hỏi của Kaitlyn...

“Tôi không hiểu ý cô là gì..”

“Về sau tự cô sẽ hiểu, cô cũng sẽ giống tôi của ngày hôm nay thôi.!”

Nguyễn Nhã Vy vẫn chưa có được câu trả lời về mối quan hệ của Kaitlyn và Hách Dương Triết nên nhân lúc lên phòng làm việc của anh, cô tìm cách hỏi chuyện..

“Anh đuổi việc trưởng phòng rồi à?”

“Đúng vậy.”

“Tại sao thế? Chẳng phải anh công nhận năng lực của cô ấy à?”

Hách Dương Triết khựng lại suy nghĩ rồi mới hồi đáp..

“Anh đã cho cô ấy lựa chọn nhưng cô ấy từ chối nên mới..”

“Anh không nể tình quan hệ lúc trước của hai người?”

Hách Dương Triết nhìn biểu cảm của Nguyễn Nhã Vy, sợ rằng cô vẫn còn nghi ngờ nên cố gắng giải thích..

“Nhã Vy, em vẫn còn nghi ngờ anh và cô ấy?”


“Không có. Em tin anh, hy vọng anh sẽ không đối xử em như cô ấy thôi.”

Hách Dương Triết nhẹ nhàng ôm Nguyễn Nhã Vy vào lòng, tạo niềm tin cho tình yêu của cả hai. Vài ngày sau, có thông báo về cuộc thi thiết kế mới với giải thưởng là một suất đào tạo tại tập đoàn thời trang quốc tế có ảnh hưởng nhất hiện nay_Fedaline diễn ra trong vòng một tháng nữa nên các nhà thiết kế khắp nơi đều bàn tán sôi nổi..

“Nhã Vy, cô có tham gia cuộc thi thiết kế mới không?”

“Đương nhiên là có rồi. Nhưng mà, đại diện công ty tham dự chỉ có thể là hai người thôi nên tôi vẫn mong là cô sẽ được một suất tham dự.”

“Tôi? Khả năng rất thấp..”

“Tại sao? Cô phải tự tin vào năng lực của bản thân mình chứ?”

Diệp Bối Linh lắc đầu như không có động lực, thì từ ngoài giám đốc bộ phận vào thông báo..

“Chắc mọi người cũng đã nghe qua về cuộc thi thiết kế mới rồi đúng không? Vì là đại diện công ty tham gia nên suất tham dự sẽ được sàng lọc kỹ lưỡng. Trong hai tuần tới, công ty sẽ có vòng loại nội bộ cho bộ phận thiết kế của chúng ta để chọn ra những thí sinh tiềm năng nhất, mọi người có tự tin về năng lực của bản thân không?”

“Có.”

Toàn bộ phòng thiết kế đồng thanh riêng Diệp Bối Linh vẫn nhút nhát nên Nguyễn Nhã Vy phải ra sức ủng hộ..

“Cô làm sao vậy? Không tự tin à?”

“Không có. Chỉ là gần đây tôi suy nghĩ nhiều việc khác nên không có ý tưởng thôi..”

“Về Henry?”

Diệp Bối Linh hơi đau lòng khi nhắc đến tên của Henry, từ Phó Minh Khải nên Nguyễn Nhã Vy mới biết được về đoạn tình cảm giữa Henry và Diệp Bối Linh..

“Sau khi Mịch Na mất, thì Henry đã luôn ôm mộng về cô ấy mỗi ngày cho đến một ngày anh ấy rời đi chỉ để lại một tờ giấy với nội dung xin lỗi. Tôi biết người đã mất không thể sống lại, cũng không nên đổ lỗi cho Mịch Na nhưng mà thời điểm đó khi biết được sự thật này tôi đã...”


“Xin lỗi cô.”

Diệp Bối Linh ngạc nhiên vì lời nói từ Nguyễn Nhã Vy..

“Tôi thay Kiều tiểu thư xin lỗi cô. Tôi biết trước đây cô vốn không có nhiều bạn bè vì tính cách tiểu thư của mình nhưng cô đã chịu thay đổi, chịu đi làm công, chịu nhẫn nhịn dù bị la mắng nên khi thấy cô của hiện tại chính là lý do mà tôi vào bộ phận này để làm bạn với cô.”

“Nhã Vy..”

“Cho nên tôi muốn cô hãy phấn chấn lên mà chuẩn bi cho cuộc thi nội bộ, dành được suất tham gia và sớm ngày đào tạo ở môi trường quốc tế. Được chứ?”

Diệp Bối Linh vui vẻ mà ngoắt tay đồng ý với Nguyễn Nhã Vy. Tại sân bay XX, một chàng trai trẻ tuổi ngoại hình thu hút người khác giới vừa bước ra thì đã có nhiều fan hâm mộ ùa tới reo tên Hách Trì...

“Hách Trì, em yêu anh..”

“Hách Trì, em mãi ủng hộ anh.”

Nhiều tiếng hò reo như thế khiến Hách Trì vẫn giữ nụ cười chào hỏi và lên xe rời đi..

“Hách Trì, chúng ta về Hách gia hay công ty?”

“Tới tập đoàn trước đi.”

Quản lý Ngô nhận thông tin và yêu cầu tài xe di chuyển đến địa chỉ của tập đoàn. Trước khi đến, Hách Trì đã gửi tin nhắn cho Hách Dương Triết nhưng không nhận được hồi âm. Mặt khác, Hách Dương Triết đã nhìn thấy tin nhắn nhưng lại lắc đầu mà thở dài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận