- Thầy ơi thầy, ai có câu hỏi ạ
Đặng Uyển Uyển giơ cao cánh tay, nhìn Nazi
- Được?
Đặng Uyển Uyển vội đứng dậy khỏi ghế, ánh mắt mong chờ lẫn háo hức của cô chăm chăm nhìn hắn
- Thầy và thầy ban nãy có quan hệ gì với nhau vậy ạ???
2
Nazi im lặng nhìn cô gái đang háo hức đến sắp nhảy cẫng lên kia mà có chút thở dài, quan hệ à...?
- Là kẻ thù.
2
- Ơ... vậy ạ...
Đặng Uyển Uyển cụp mắt, vẻ thất vọng bọc lộ rõ ra ngoài
- Nó nói xạo đó, em đừng có tin
3
Nazi:...!
Izan đứng dựa vào cánh cửa lớp học cũng được 3p nhưng chẳng ai nhìn thấy, cô mỉm cười, bước đến chỗ Đặng Uyển Uyển
- A! Cô Mĩ Thuật đây mà! - Đặng Uyển Uyển ngay lập tức nhận ra Izan, nói lớn
2
- Ý mày là sao hử, tao nói đúng mà???
1
Nazi nheo mắt, hớp một ngụm cà phê từ cái ly trên bàn, thầm cảm thán vị của nó. Quả nhiên, Ussr làm rất hợp khẩu vị hắn
3
Izan để ngoài tai lời nói của Nazi, vui vẻ quay sang Đặng Uyển Uyển
- Em xem, có kẻ thù nào mà thấy đối phương mệt còn đem cà phê qua cho không, có kẻ thù nào mà ôm nhau ngủ không? - Izan cười cười, còn nhiều lắm đấy chứ, nhưng kể thế thôi, chứ không khéo Nazi lại băm xác cô ra nữa
2
Đặng Uyển Uyển nhất thời chết máy, không ngờ OTP mới đu lại real đến thế...
1
- I-Z-A-N-!
Nazi mặt đỏ lựng, gào lên, đồng thời ném tập giáo án vào ngay đầu Izan làm cô mém té ngửa
1
Và 3s sau, đám học sinh liền 'Ồ' lền một tiếng rõ to, xong ôm bụng cười ha hả
- TRẬT TỰ!
Nazi nổi điên, đập tay xuống bàn, thiếu điều chỉ muốn chẽ đôi cái bàn gỗ ấy ra, đồng thời làm ly cà phê nóng lật đổ. Nước lênh láng trên mặt bàn, đồng thời đổ ụp vào tay Nazi, bỏng rát.
Đám học sinh im thinh thít, nhìn Nazi một cách sợ hãi rồi vội né đi
- Chị ơi, UN muốn gặp chị đ-
2
Đồng thời lúc ấy Ussr bước vào để tìm Izan
2
Xong y lập tức lặng người nhìn đôi bàn tay của Nazi, nó đỏ hơn cả màu da của hắn, và Nazi bị bỏng nhẹ
1
Khoảng khắc ấy, Nazi mới nhận ra là mình bị thương
Khoảng khắc ấy, tim Ussr như quặn lại
2
Khoảng khắc ấy, cả lớp im lặng một cách bất ngờ, tập trung quan sát diễn biến tiếp theo như mong chờ chap mới của bộ truyện đam mỹ
1
Khoảng khắc ấy, Đặng Uyển Uyển lặng lẽ lôi máy quay ra
1
Và cũng chính khoảng khắc ấy, Izan lùi về sau, ngó vào máy quay của Uyển Uyển, thều thào:
- Cho cô ké với:)
1
- NAZI!?
Ussr hét lên đầy bất ngờ, chạy đến cầm lấy cổ tay Nazi, xót xa
4
- Ngươi làm gì vậy hả! Bỏng hết rồi này!? - Ussr với ánh mắt lo lắng nhìn cậu thanh niên vẫn đang hoang mang kia
2
- Ơ, ta không sa-
1
- Không sao cái gì, mau lên, ta đưa ngươi xuống phòng y tế!
Nói, y cầm cổ tay hắn kéo đi, nhưng Nazi nhất quyết không chịu, hắn cố giằng tay ra
- Nein, ta không có sao thật mà, bỏng nhẹ thôi
- Bỏng nhẹ thì cũng là bị bỏng!
- Nhưng-
- Giờ mà ngươi không tự nguyện đi là ta bế ngươi đi đấy nhé?
3
-...
Thế là Nazi ngay lập tức trở mặt, ngoan ngoãn theo chân Ussr xuống phòng y tế, hắn xụ mặt, bĩu môi, khuôn mặt ánh lên vẻ uất ức, trông rõ cưng (Cute:>>>)
4
Và Izan chính thức gục ngã với cái vẻ cute ấy
- Ah... - Izan ôm tim, khóc ròng - bạn tôi cute quá...
- Em quay được rồiiiii - Đặng Uyển Uyển tắt máy quay, hớn hở ra mặt
1
Cậu bạn nam ngồi kế Đặng Uyển Uyển gõ lên đầu cô một cái
- Đồ trẻ con
Đặng Uyển Uyển cũng chẳng vừa, quay sang trừng mắt với cậu bạn ấy, gằng giọng
- Cậu bảo ai trẻ con hả, Lý Tuân!?
Lý Tuân kia chỉ cười nhẹ, đưa tay lên vò đầu Đặng Uyển Uyển, vì cách biệt chiều cao nên Uyển Uyển chỉ uất ức ngồi im cho tên họ Lý kia thích làm gì làm với khuôn mặt uất ức
3
Cả lớp (những con người ngoài cuộc + bị ăn cơm tó) belike-
--------------------------------------------
Chap nay cũng vừa đủ chữ, 766 chữ:>
3