Chia sẻ cho mí chế zụ này nè: Thật ra Nazi đã dậy từ trước lúc Ussr vào rùi:Đ
5
Warning be bé: Hơi bị ngọt nghen:)
3
Tâm sự chút xíu đã:)))
Chuyện là hôm qua (hay hôm kia nhỉ:0) tôi đăng một chap bên Mangatoon để thông báo rằng mình sẽ rời Manga, không đăng truyện nữa mà chỉ làm độc giả hoi
3
Bên này có @Ryuuimnb với @qweemily đọc rùi nà:)
Xong... có một số người (trong mắt tôi) khá phũ phàng, nạnh nùng cacthu hôm ấy lại bị mất hình tượng ạ:Đ
Ví dụ điển hình:):
2
(đọc từ dưới ảnh lên nghen:>)
Liêm sỉ rớt không chừa miếng nào luôn:))))
2
Hay...
4
Cảm động quớ ỤnU
Thoi, luyên thuyên tâm sự tuổi hồng (wtf) thế đủ rồi, đọc truyện vui vẻ nha các bác:)
-----------------------------------------------------------------------------------------------
- Sao lại khóc? - Đôi mi Nazi khẽ run nhẹ, chầm chậm mở ra, một lần nữa, Ussr có thể thấy con ngươi màu đỏ rượu tuyệt đẹp của hắn nhìn chăm chăm vào mình, mặt hắn bất giác hơi đỏ lên, làm hai bên má của hắn hơi nổi bật so với làn da nhờ những vệt hồng
4
- Nazi!? - Ussr bất ngờ đến hoảng loạn, y cầm lấy tay hắn, tròn mắt. - Em... dậy từ bao giờ hả!?
7
Nazi chỉ im lặng nhìn y, đầu óc rối bù cả lên. Hắn có hàng tá câu hỏi muốn đặt, một phần lại chẳng muốn nói gì, cuối cùng chỉ biết trơ ra nhìn Ussr. Suy nghĩ của Nazi hiện tại thực rất hỗn loạn, những con chữ cứ như mọc chân, chạy loạn cả lên làm hắn chẳng thể nghĩ được gì
3
Ussr bên kia cũng nhìn hắn một lúc, xong vòng tay ôm hắn vào lòng, gục đầu vào mái tóc mềm của hắn, y thều thào
8
- Thôi bỏ đi...Chỉ cần em tỉnh dậy là được rồi. - Ussr đau lòng - Em có biết ta lo cho em lắm không? Con Konomi đó, ả ta đã làm gì em rồi!?
6
(Ussr: Vậy là về phải cúng gà cho ông già thoi:D)
10
Nazi không hề phảng khán việc Ussr ôm hắn, nếu không muốn nói là khá hưởng thụ:Đ Hắn hoàn toàn bơ đẹp câu hỏi của Ussr, nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác
- Ngươi, lấy tư cách gì để lo lắng cho ta? - Nazi nhắm mắt - Je và Ie, chúng lo lắng vì chúng là cấp dưới của ta, còn Izan và Lucas, họ lo cho ta với tư cách là bạn bè. Vậy còn ngươi, ngươi định dùng cái tư cách kẻ thù đó hay sao?
13
Ussr im lặng, y thực sự đã từng nghĩ về chuyện này rất nhiều. Nhưng không tài nào lí giải được, cho đến lúc y thực sự hiểu tại sao, nhận ra rằng quan hệ giữa y và hắn chẳng còn là kẻ thù nữa, mà là tình yêu.
4
- Kẻ thù thì không được lo lắng cho nhau sao? - Ussr gục đầu vào hõm cổ hắn, hít lấy hương thơm thoang thoảng của bông cúc trắng từ người Nazi, nói thật nhé, sau này Ussr phải mua một chai sữa tắm có hương thơm như này về xịt khắp phòng mới được, y muốn nghiện cái mùi này rồi.
15
(Izan: Để chị chỉnh lại một chút, ở đây phải là: " Y muốn nghiện cái hương thơm của Nazi rồi" mới phải
5
Ussr: Chị làm ơn viết đúng kịch bản hộ em cái!
Cameramen: Để Izan dẫn chuyện riết cái chắc độc giả lạc truyện luôn quá...)
2
- Vả lại, ta cũng đã từng nói vào ngày hôm ấy rồi. Ta chẳng còn coi em là kẻ thù nữa, mà là người ta thầm thương. - Hơi thở ấm nóng của Ussr phà vào tai hắn, làm Nazi có hơi rùng mình, hắn cảm giác vì một vài lí do mà mặt hắn có hơi nóng lên
5
Cái này, chỉ là do nóng thôi mà, đúng không??? Ai đó hãy nói với hắn đây là sự thật điii???
///0-0///
5
- Vậy thì.... Cái danh phận ấy, đã có đủ tư cách để lo lắng cho em chưa?
8
- Khụ- sao cũng được. - Nazi dùng tay che miệng, hơi quay đầu đi, khẽ nhíu mày
7
Quá đủ luôn ấy chứ...
- Vậy... Lúc bị bắt ngươi có sợ không? - Ussr chuyển chủ đề, vốn dĩ chỉ hỏi cho có, thừa biết câu trả lời.
- Đương nhiên là không!? Ta là Quốc Trưởng lừng lẫy một thời đó, ngươi nghĩ cái gì trong đầu vậy???. - Nazi đột nhiên hơi khựng lại - Nhưng mà, thật sự ra cái lí do đấy là của quá khứ, còn hiện tại thì khác...
5
Nazi không sợ bất cứ thứ gì nữa, vì hắn biết rằng trên thế giới này vẫn còn một người mà hắn có thể đặt toàn bộ lòng tin và sự yêu thương lên. Là người sẵn sàng hy sinh, chở che cho hắn, người mà hắn đã từng hận thấu xương tủy, nhưng cũng là người mà hắn yêu từ tận đáy lòng.
- Hả? Thế cái lí do của hiện tại là gì???
- Không có gì! - Nazi cốc đầu Ussr một cái mạnh, đồng thời đẩy y ra trong khi y đang ngơ ngác (ăn một cú từ vợ, ngáo cmn luôn:>) .
5
- Wtf?? Sao tự dưng lại đánh ta??? Rồi cồn đẩy ta ra nữa???
3
-...
Đồ đần. Bộ muốn ngồi yên với cái tư thế ấy suốt 30p luôn hay gì? Người ta mà vào phòng thì sẽ nghĩ cái gì đây?
6
Nazi muốn bật ra cái câu nói ấy, cơ mà nghĩ lại thì...
Tự vả có đau quá hong:D?
3
Thật ra Nazi đẩy Ussr ra, một phần là vì hắn không muốn Ussr nghe thấy tiếng con tim đang đập loạn nhịp của hắn, thiếu điều chỉ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực
5
Ussr nhìn thấy biểu cảm của hắn cứ thay đổi xoành xoạch, khóe miệng chỉ khẽ nhếch lên
- Nhưng mà, ta vẫn còn điều muốn hỏi em. - Ussr dừng lại nột chút, rồi mới tiếp tục. - Nếu như bây giờ không hỏi, thì ta sợ rằng sau này sẽ chẳng còn cơ hội nữa.
8
- ?
- Em đã có đáp án chưa? - Ussr mỉm cười nhẹ, bộ dạng như thể đã sẵn sàng chấp nhận tất cả câu trả lời từ Nazi mà không trách móc hay gây tổn thương gì cho hắn - Ta yêu em, vậy ý em thế nào?
Bộ dạng của Ussr làm Nazi có chút căng thẳng, nhưng hắn thực sự đã suy nghĩ kĩ rồi...
- Ta...
9
---------------------------------------------------------------------------------
Bây giờ thì tôi thực sự đã nghiêm túc suy nghĩ rằng, đồng ý hay từ chối:Đ
Giờ sao đây:)))))
Đồng ý?
3
Từ chối?
9
:)?