Tinh Chiến Phong Bạo

Dựa theo cống hiến cùng tư cách Tiếu Phỉ cũng chỉ vừa đủ có thể đi vào, làm thành viên mới. Nàng căn bản không có tư cách mang học viên đi vào, đừng nói nàng, cho dù là cái người sáng lập cũng không được.

Mà Vương Tranh lại có thể đi vào, riêng điểm này thôi cũng làmVương Tranh mang theo màu sắc truyền kỳ.

Ra nhân vật như vậy, người của viện khoa học liên bang hệ Mặt Trời nếu còn thờ ơ thì phản ứng cũng quá trì độn. Hơn nữa nghe nói Aslan cùng rất nhiều địa phương đều phát ra lời mời với Vương Tranh.

Hệ Mặt Trời khó ra được vài người mới, đám người này còn vô sỉ đục khoét nền tảng, cái này cũng không thể nhẫn a.

Đối với chuyện này, Vương Tranh cũng không kháng cự, năng lực X thức tỉnh cũng không phải dựa vào luyện chết đi sống lại là thành công, đi ra ngoài nhiều một chút, nói không chừng có thể có hiểu biết mới.

Hành trình trước đó ở Lilan Calos, quả thật còn đạt được không ít.

Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường, đạo lý này Vương Tranh cũng dần dần hiểu được.

Ở bên ngoài, phần lớn người đối với Vương Tranh đánh giá vẫn phiếm diện rằng Vương Tranh là đệ tử tốt số, dính hào quang của Tiếu Phỉ, vô luận lấy được thành tựu gì cũng đều không rời khỏi sự dẫn dắt của Tiếu Phỉ.

Bình luận như vậy, Vương Tranh không thèm để ý, cũng không cãi lại, vì không có gì hay để tranh cãi, tất cả mọi người tin là tốt nhất, nhưng lý luận đến cấp bậc này, giống như đám người Mục Phùng Xuân bọn họ liếc mắt một cái đều nhìn ra được.

Toàn bộ lý luận phong cách, cùng năng lực cơ bản, người ở đẳng cấp này, xem liếc mắt một cái sẽ biết, giải thích gì đó đã không quan trọng. Hơn nữa càng đối mặt với bên ngoài thì lại càng không nên coi trọng như vậy, quan trọng là tính cách bản thân.

Cái này cũng là ý kiến của đám người Mục Phùng Xuân cùng Gail khi lén thảo luận.

Phẩm đức!

Đổi một người khác, có thể đã gấp lên muốn so đo với giáo viên hướng dẫn của mình, sợ thầy của mình dính mất nửa điểm hào quang của bản thân mình.

Người như thế, cho dù có tiềm lực chống trời cũng chỉ trở thành loại trình độ như Đổng Học Vũ.

Không phải chung một loại người với Mục Phùng Xuân bọn họ, nhưng mà tên nhóc này không giống với.

Hội quán Du Già là chỗ xem trọng gồm cả thực lực cùng phẩm đức.

Sao Hỏa, từ viện khoa học liên bang hệ Mặt Trời liên kết hơn mười nhà công ty khoa học kỹ thuật cỡ lớn trong hệ Mặt Trời cùng nhau tổ chức, mời dự buổi thảo luận và nghiên cứu phát triển cùng ứng dụng khoa học kỹ thuật.

Vương Tranh cùng Tiếu Phỉ đều là lần đầu tiên đến hành tinh này, vừa xuống phi thuyền, liền nhìn thấy trong cảng vũ trụ đã tấp nập đầy người, rất nhiều học viên trẻ tuổi.

Vương Tranh hít sâu một hơi:

- Không khí Sao Hỏa thật tốt a, chậc chậc, đều nói nơi này trọng võ khinh văn, em thấy lòng nhiệt tình của mọi người cũng rất cao với đại hội nghiên cứu và thảo luận, nhiều fan như vậy.

Tiếu Phỉ buồn cười:

- Đừng ra vẻ ông cụ non, tuy rằng em là nhà khoa học trẻ tuổi nhất tham gia đại hội nghiên cứu và thảo luận lần này.

Bởi vì Vương Tranh tồn tại, danh hiệu tuổi trẻ nhất của Tiếu Phỉ đã bị thay thế.

Kỳ thật ở trong lịch sử phát triển của nhân loại, quả thật không hề thiếu người trẻ tuổi tài hoa hơn người, nhưng phần lớn đều biến mất ở trong sông dài lịch sử, kết quả do không có trau dồi tích lũy lại quá mức ỷ lại vào thiên phú.

Tiếu Phỉ xem như có vẻ khác loại, còn trẻ đã thành danh, lại vẫn tiếp tục học hỏi, quả thật ở nơi này cũng trả giá rất nhiều cố gắng cùng hy sinh.

Đương nhiên đối với Tiếu Phỉ mà nói, khoa học quả thật là tình yêu số một của nàng. Nhưng Vương Tranh rất ngạc nhiên, tại sao người đẹp cực phẩm giống như Tiếu Phỉ lại không có ai theo đuổi, chẳng lẽ lúc học ở trường nàng cũng chưa gặp được một người để ý đến sao? Phải biết rằng chỗ đó là Aslan a.

Vấn đề riêng tư, Tiếu Phỉ có thể trêu chọc hắn, hắn cũng không dám trêu chọc cô giáo, lấy thực lực Tiếu Phỉ, tuyệt đối có thể ngược hắn cho chết đi sống lại.

Dù sao nhiều người đến hoan nghênh bọn họ như vậy, ít ra phải tỏ vẻ một chút, theo bản năng bạn học Vương Tranh giơ tay lên muốn chào hỏi.

Lập tức đám người phát ra từng đợt thét chói tai, bạn học Vương cũng có chút cảm thán, lực lượng khoa học thật sự là vĩ đại, không nghĩ tới đi làm nghiên cứu cũng có nhiều fan như vậy.

Nhưng rất nhanh, tiếng thét chói tai lập tức biến mất, lưu lại một mảnh âm thanh thất vọng, trực tiếp không nhìn người nào đó.

Tiếu Phỉ ở một bên sắp cười lật.

- Nói em cẩn thận, đôi khi cũng thật là quá khờ khạo, em không biết sao, Hồi Âm ở Sao Hỏa tổ chức buổi biểu diển, đây là fan của nàng đang chờ, hai người chúng ta làm gì có mị lực lớn như vậy?

Vương Tranh cứ gọi là đổ mồ hôi một hồi nha, hiển nhiên Tiếu Phỉ đã sớm biết, cố ý trêu đùa hắn, chậc, tại sao mấy cô giáo đều có loại sở thích ác thế này?

Lần này làm hắn mất mặt, hắn chỉ vừa mới bước lên Sao Hỏa a.

May mắn, lực chú ý của mọi người cũng không có ở trên người hắn.

Quả thật có người tiếp hắn cùng Tiếu Phỉ, chẳng qua người nọ đã sớm bị đám fan điên cuồng chen lấn đến trong góc. Vừa mới nghĩ đến Lâm Hồi Âm sẽ tới, anh bạn này cũng chen lên trước, sớm quên mất nhiệm vụ của mình.

Mệt, thần tượng thứ này thật sự là hại người a.

Tiếp đón bọn họ là một người tên là Trương Phường, hơn bốn mươi tuổi, cũng là trợn mắt há hốc mồm đối với hai vị nhà khoa học trẻ tuổi, tuy rằng biết trước là rất trẻ tuổi, nhưng tuổi như thế này cũng quá trẻ a.

- Hồi Âm ở Sao Hỏa cũng có nhiều fan như vậy a.

Tiếu Phỉ cười nói, nàng cùng Hồi Âm có quan hệ khá tốt, nhất là nàng cũng là người mê âm nhạc.

- Không phải nàng vừa tới qua hệ Mặt Trời sao, giờ còn lại đây?

Vương Tranh theo bản năng phun một câu.

- Cái gì mà còn lại đây, lần trước chỉ đi Trái Đất, hơn nữa đều đã bao lâu rồi!

Trương Phường cũng đã đứng tuổi, thế nhưng còn muốn há miệng biện luận, xem ra hắn cũng là fan a.

Vương Tranh dở khóc dở cười, làm sao biết người khác phản ứng lớn như vậy.

Tiếu Phỉ cũng vui vẻ:

- Lần trước không phải em cùng công chúa Ina nói chuyện rất vui sao, Hồi Âm chính là em gái của nàng, thái độ em của thế này là có điểm không phù hợp nha.

Chết tiệt, chuyện đó và chuyện này thì có dính dáng gì, đối với Lâm Hồi Âm chưa nói hay thích không thích cá gì. Hát còn khá dễ nghe, nhưng con bé này thích nhất là chõ mõm vào, còn thích ra vẻ ta đây là người lớn, an bài này an bài cái kia

Chỉ mong lần này đừng gặp phải.

- Khụ khụ, em chỉ có chút kinh ngạc, xem ra thị trường hệ Mặt Trời trở nên lớn rồi.

- Còn phải nói. Mấy năm nay tình trạng kinh tế hệ Mặt Trời ngầm có dấu hiệu chuyển biến tốt, kỳ thật sản nghiệp văn hóa là lá bài tốt để mở ra, hẳn là phát triển trọng điểm một chút khách du lịch vào hệ Mặt Trời. Kỳ thật thái độ của đế quốc Aslan cùng với một số liên bang cũng lo lắng đến điểm này, dù sao đây là chuyện tốt, có thể trợ giúp hệ Mặt Trời trở về vũ đài lớn Ngân Minh.

f !supportLineBreakNewLine]>


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui