“Món ngọt của nhà hàng này thật tuyệt.” Lý Hân Như vừa ăn từng miếng bánh kem nhỏ, vừa hài lòng nói.
“Thích thì gói một ít đem về ăn.”
Ánh mắt Mạc Trọng Huy nhìn cô chắc hẳn tràn ngập sự cưng chiều. “Không được, hôm nay em đã ăn nhiều lắm rồi, ăn nữa thì sẽ mập mất, trừ khi tối nay anh đưa em đi tập2thể dục.”
Hóa ra còn có cùng sở thích.
Trong cuộc sống An Noãn là một kẻ lười nhác không ai bằng, ngoài công việc ra, dường như trước giờ cô cô không hề vận động. Mỗi lần Lâm Dịch Xuyên đưa cô đi chơi bóng, cô cũng chỉ ở bên cạnh mà xem thôi.
Nói cho cùng thì không phải lớn lên từ tầng lớp thượng lưu, cho dù8có muốn giả vờ cũng không được.
“Huy, anh cũng ăn một miếng đi, rất ngon đó.” Trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Lý Hân Như lấy thìa của mình múc một miếng bánh kem đưa vào trong miệng Mạc Trọng Huy. Tuy rằng hắn theo bản năng cau mày lại, nhưng vẫn nuốt xuống.
Có người nhịn không được nói một câu, “Ngài Mạc6và cô Lý thật là tình cảm, cô Lý thanh thuần dễ thương như vậy, ngài Mạc thật là có phúc.” Lý Hân Như cười nói, “Không phải là anh ấy có phúc mà là tôi có phúc, anh ấy đối xử với tôi tốt hơn tôi đối với anh ấy nhiều.” An Noãn xoa huyệt thái dương, không biết có phải do cường độ công việc3gần đây quá lớn hay không mà đầu cô thấy hơi nhức.
“Xin lỗi, tôi vào nhà vệ sinh một chút.”
An Noãn nói với mọi người một tiếng rồi đi thẳng ra khỏi gian phòng.
Không khí bên ngoài có vẻ thoáng mát hơn so với bên trong nhiều. “Cô gái, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Phía trước có một giọng nói truyền tới, An Noãn cẩn thận nhìn5người đàn ông trước mặt, bỗng nhiên nhớ ra người đàn ông cô đụng mặt khi đi ăn cùng với Mạc Trọng Huy ở nhà hàng riêng của anh ta ngày hôm đó.
An Noãn lịch sự chào hỏi, “Chào anh.”
Người đàn ông liền hỏi thẳng cô, “Cô là bạn gái của Huy sao?”
“Không phải, tôi đã nói rồi, tôi chỉ là bạn hợp tác làm ăn mà thôi.”
“Vậy cô có bạn trai không?”
Giáp mặt với người đàn ông nguy hiểm như vậy, An Noãn theo bản năng trả lời, “Có.”
“Có cũng không sao, chỉ cần không phải là Huy thì được. Bắc Kinh lớn như vậy mà chúng ta lại tình cờ gặp nhau những hai lần, tôi cảm thấy chúng ta có duyên đó. Tôi tên Thẩm Thần Phong, cô tên gì?”
An Noãn hơi cau mày, lạnh nhạt đáp, “Xin lỗi, tôi không thân với anh”
An Noãn nói xong, trực tiếp rời đi.
Người đàn ông nhìn theo bóng dáng uyển chuyển của cô, khóe miệng bất giác cong lên.
Không thân cũng có thể dần dần trở nên thân thiết, anh ta là con trai nhà họ Thẩm, còn có cô gái nào mà anh ta không cua được chứ? Vốn dĩ anh ta còn sợ cô là người phụ nữ của Mạc Trọng Huy, tuy rằng anh ta đa tình nhưng mà cũng có giới hạn, anh ta tuyệt đối không đụng vào người phụ nữ của anh em mình.
An Noãn vào nhà vệ sinh rửa mặt, lấy nước lạnh táp lên mặt mấy cái, cảm thấy có vẻ đã không còn choáng váng như khi nãy nữa.
Lúc cô về đến gian phòng, mọi người đã đổi món rồi.
An Noãn ngồi xuống vị trí của mình, Khương Lâm ngồi bên cạnh tiến lại gần hỏi cô, “Cô An, cô không sao chứ? Sắc mặt cô không tốt lắm”. An Noãn lắc đầu, “Không sao, chắc tại gần đây mệt quá.”
Sau đó mọi người lại bàn tán những gì cũng đều không lọt vào tai An Noãn nữa.
Bữa ăn kết thúc, trợ lý Trường đi đến bên cạnh cô, vô cùng lịch sự nói, “Cô An, chúng tôi đưa cô về” “Không cần đâu, tôi có tài xế, anh ta đã ở ngoài đợi tôi rồi.” Một hàng người cùng nhau bước ra khỏi nhà hàng, điều khiển An Noãn bất ngờ chính là tài xế của cô lại đổi sang người khác. Lâm Dịch Xuyên xuống xe, bước từng bước về phía An Noãn, chỉ cần nhìn lướt qua anh luôn có thể tìm thấy cô trong đám người. Lúc này, trong mắt An Noãn, Lâm Dịch Xuyên giống một hoàng tử, thân hình cao lớn, phong độ hiên ngang. Anh đi thẳng đến bên cạnh An Noãn, cánh tay dài rất tự nhiên ôm cô vào lòng.
Những người cùng nhau đi ra hầu như đều khá say, có người bắt đầu đùa giỡn, “Cô An vừa nãy cô nói mình độc thân mà, làm sao mà bạch mã hoàng tử lại xuất hiện rồi, cô cũng không giới thiệu cho chúng tôi một chút.”
Lâm Dịch Xuyên cau mày, “Độc thân?”
An Noãn có chút ngại ngùng, lúc này nếu không thừa nhận nữa thì thật sự là giấu đầu lòi đuôi rồi. An Noãn cười lên, thành thật giới thiệu với mọi người, “Đây là bạn trai tôi Lâm Dịch Xuyên”
An Noãn không dám giới thiệu tên tiếng Anh, như vậy thì phô trương quá.
Nhưng Khương Lâm vẫn nhận ra được, đứng dưới trời gió rét, hai chân anh ta đều đang run rẩy. Là ông chủ, người thật 100% đây rồi. Những người khác dường như đều chưa nhận ra anh, cười đùa trêu chọc, “Ngài Lâm và cô An đứng cạnh nhau thật đúng là trai tài gái sắc.”
Lâm Dịch Xuyên cười, vô cùng lịch sự nói với mọi người, “Cảm ơn mọi người đã chăm sóc bạn gái tôi, hôm khác tôi sẽ mời mọi người một bữa.” Trong lời nói đều là sự cưng chiều của anh dành cho An Noãn. Mạc Trọng Huy cau mày từ đầu đến cuối, cho đến khi Lâm Dịch Xuyên ôm lấy An Noãn bước đến trước mặt, hắn mới lấy lại tinh thần.
“Chào ngài Mạc.”
Không ngờ Lâm Dịch Xuyên lại biết Mạc Trọng Huy, còn đưa tay ra với hắn.
Mạc Trọng Huy cũng giơ tay ra bắt tay, “Chào anh Lâm.”
An Noãn ở trong lòng Lâm Dịch Xuyên, trái tim nhỏ bé đập thình thịch.
Lúc này, Khương Lâm đột nhiên chạy đến trước mặt Lâm Dịch Xuyên vô cùng kích động hỏi, “Xin hỏi anh có phải là Aaron Johnson không? Tôi là Khương Lâm - giám đốc chi nhánh của JM ở Bắc Kinh.”
Nghe đến Aaron Johnson, tất cả mọi người đều há hốc miệng kinh ngạc, cái tên tiếng tăm vang dội này, những nhà quản lý lãnh đạo cấp cao ở đây ai mà không biết.
Ngay cả vợ chưa cưới của Mạc Trọng Huy cũng hưng phấn nói, “Anh thật sự là Aaron sao? CEO của công ty JM, trời ơi, không ngờ anh lại tới Trung Quốc.”
Lâm Dịch Xuyên bất đắc dĩ cười nói, tự giới thiệu lại, “Chào mọi người, tôi là Aaron, tên tiếng Trung là Lâm Dịch Xuyên. Bạn gái tôi ở Trung Quốc, sao tôi có thể không đến Trung Quốc được?”
“Tôi nói cô An xuất sắc như vậy, bạn trai chắc chắn còn tài giỏi hơn, không ngờ lại là anh Aaron. Chẳng trách cố An có năng lực như vậy, xem ra đều là công sức của anh Aaron đây rồi.”
Lâm Dịch Xuyên xoa đầu An Noãn, ánh mắt nhìn cô toàn là sự nuông chiều, anh nói với mọi người, “Cảm ơn mọi người đã khẳng định năng lực của An Noãn, cô ấy là một người vô cùng nỗ lực và nghiêm túc, sau này vẫn mong mọi người có thể tiếp tục chăm sóc cô ấy.” “Đương nhiên, chắc chắn phải thế rồi.” Thời gian hỏi han lâu như thế, An Noãn vẫn một mực trốn trong lòng Lâm Dịch Xuyên, nghe anh tâng bốc cô.
Được Lâm Dịch Xuyên khen thật sự không dễ dàng gì, ở San Francisco cũng xem như là lần thứ nhất cô được khen, hôm nay lại là lần thứ hai.
Lúc An Noãn còn đang thả lòng thì nghe thấy Lâm Dịch Xuyên nói với Mạc Trọng Huy, “Ngài Mạc, An Noãn gây thêm phiền phức cho anh rồi, cô ấy có chỗ nào làm không tốt anh có thể trực tiếp mắng cô ấy, da mặt cô ấy dày lắm.”
An Noãn bĩu môi, nhéo một cái vào bên hông Lâm Dịch Xuyên. Nét mặt Mạc Trọng Huy không chút thay đổi nhàn nhạt đáp, “Ngược lại, tôi thấy cô An rất xuất sắc, cho đến bây giờ chúng tôi vẫn đang hợp tác rất vui vẻ.” Vừa ngồi lên xe, An Noãn đã bắt đầu truy hỏi, “Lâm Dịch Xuyên, sao anh lại đến đây? Cũng không báo trước cho em một tiếng.”