Tình Đắng



An Noãn mím môi, không nói thêm gì.

“An Noãn, có ai nói với em là đứa bé này thật sự rất giống Mạc Trọng Huy chưa?”

An Noãn cười chua chát, “Cái này còn cần phải nói sao?” Nhìn một cái là thấy ngay, cho dù An Noãn không muốn đối mặt với sự thật này, nhưng sự thật chính là như vậy

Hôm nay, người nhà họ Thẩm chuẩn bị lễ đầy tháng cho em bé, ba bác gái đi chợ mua rất nhiều đồ ăn, ba bác trai thì mang rất nhiều ruy băng và bóng bay về, chuẩn bị trang trí phòng khách

Lâm Dịch Xuyên đến JM, buổi tối sẽ tới đây ăn cơm.

“Bác cả, thật ra không cần cầu kì như vậy đâu ạ, cũng chỉ là cả nhà ăn bữa cơm thối2mà.”

Thẩm Diệc Bái giơ tay xoa đầu cô, khẽ nói: “NoAn Noãn, bởi vì thân phận của nhà chúng ta cho nên không thể làm cho bé con một buổi lễ đầy tháng long trọng, mọi người đều cảm thấy có lỗi với nó

Đây là chuyện duy nhất các bác có thể làm cho nó, thế nào cũng phải làm bầu không khí náo nhiệt một chút.”


“Cảm ơn bác cả.”

An Noãn nhìn bọn họ bận rộn mồ hôi mồ kê đầy đầu, cô đến phòng bếp pha trà cho mọi người

“Bác cả, đừng làm nữa, uống trà đã ạ.” Thẩm Diệc Bái dừng tay lại, ngồi xuống hưởng thụ uống trà An Noãn pha

Ông cười trêu cô: “Sao bác lại cảm thấy trà NoAn Noãn nhà ta pha vô cùng thơm nhỉ?” “Bác cả, bác8đừng trêu cháu nữa

Bác ba, bác cũng nghỉ ngơi một lúc đi, uống chút trà rồi hãy làm”.

Thẩm Diệc Bác cũng dùng tay lại, thuận tiện gọi cả Thẩm Diệc Minh, “Anh hai, anh đừng làm nữa, nghỉ một lát đi.”

Thẩm Diệc Minh hậm hực, “Anh không tốt số như hai người, không có ai mời anh uống trà.”

Thẩm Diệc Bái và Thẩm Diệc Bác đều bị chọc cười, Thẩm Diệc Bái vỗ vai An Noãn, dùng ánh mắt ra hiệu cho cô

An Noãn cắn môi, đi đến bên cạnh Thẩm Diệc Minh, thấp giọng nói: “Bác hai, nghỉ một lúc trước đã.”

“Sao hả? Không giận bác nữa à?”

“Cháu thật sự giận đấy

Bác hại, bác không nên lợi dụng Lâm Dịch Xuyên như vậy

Trên thế giới này, người cháu có lỗi nhất chính là anh9ấy, cháu không muốn cho anh ấy cơ hội, sau đó lại khiến anh ấy thất vọng, như vậy đối với anh ấy thật sự rất không công bằng.”

Thẩm Diệc Minh đặt sợi ruy băng trong tay xuống, tự nhiên vàng cánh tay dài qua vai An Noãn, thở dài nói, “Bác thừa nhận bác cố ý bảo Lâm Dịch Xuyên đến đây, bác không muốn cháu và Mạc Trọng Huy có bất cứ liên quan gì nữa

Thù hận của nhà họ Mạc và nhà họ Thẩm ta rất lớn, cho dù có thể thuận lợi gả qua đó, cháu cũng sẽ không hạnh phúc

Trong tương lai, Đường Tĩnh Vi và Mạc Bạch Linh sẽ luôn bới lông tìm vết


Có ai biết bây giờ Mạc Trọng Huy muốn kết hôn lại với cháu có phải2chỉ vì đứa bé hay không

Đến lúc đó chỉ cần giữa hai đứa có bất cứ mâu thuẫn nào, thì cái chết của Mạc Bình Sơn, Mạc Bình Giang vẫn sẽ đổ lên cháu

NoAn Noãn, bác không muốn cháu sống quá mệt mỏi, bác chỉ muốn cháu tìm một người đàn ông bình thường, nâng cháu trong lòng bàn tay mà thương yêu.” An Noãn bĩu môi, “Cháu biết bác muốn tốt cho cháu, nhưng bác cũng không thể lợi dụng Lâm Dịch Xuyên như vậy được.” “Được rồi, thật ra là bác có tư tâm, Lâm Dịch Xuyên yêu cháu, bác không biết tương lai còn có thể tìm được ai thương yêu cháu hơn Lâm Dịch Xuyên không nữa.” “Bác, chính vì Lâm Dịch Xuyên yêu cháu, cho nên cháu càng không thể2đối xử với anh ấy như vậy

Cháu thì tìm một người không yêu cháu đến thế, hai người đều có được cái mình muốn, sống bình thường qua ngày còn hơn.” Thẩm Diệc Minh rên rỉ, “Bác không cho phép chuyện như vậy xảy ra, chồng tương lai của cháu phải yêu cháu, rất yêu cháu.” An Noãn thầm thở dài trong lòng, không nói thêm gì nữa

Một người ba, lúc đối mặt với chuyện cưới xin cả đời của con gái mình, chung quy vẫn sẽ ích kỷ

Buổi tối, Lâm Dịch Xuyên đến từ sớm, giúp mọi người treo ruy băng và bóng bay

Thẩm Thần Bằng về nhà nhìn thấy mọi thứ rực rỡ hẳn lên, không nhịn được huýt sáo

“Chà chà chà, lần đầu tiên thấy nhà biến thành cái dáng vẻ này, còn là do ba boss nhà ta bận rộn nhất đích thân trang trí

An Noãn, cái đãi ngộ này không phải là thứ mà người bình thường có được đâu.” Thẩm Diệc Bái đi đến cười nói, “Không chỉ có ba nhân công này đâu, còn có Tiểu Lâm nữa, Tiểu Lầm cũng giúp rất nhiều.” Lúc này, Thẩm Thần Bằng mới nhìn thấy Lâm Dịch Xuyên, anh ta khẽ cau mày lại, kéo An Noãn sang bên cạnh, thấp giọng trách mắng: “NoAn Noãn, em cố ý đúng không, cố ý tìm Lâm Dịch Xuyên đến đây là muốn dùng anh ta chọc giận Huy à?” “Lâm Dịch Xuyên là bạn của em, mời anh ấy đến tham gia lễ đầy tháng của con em cũng là chuyện đương nhiên.” Thẩm Thần Bằng hậm hực, “NoAn Noãn, em không chỉ có mỗi anh ta là bạn, tại sao chỉ mới mỗi anh ta? Em chính là cố ý chọc giận Huy.” An Noãn trợn mắt, tức giận mắng, “Em không chỉ mới Lâm Dịch Xuyên, còn mời Judy nữa.” “Cái cô gái phương Tây đó vóc dáng không tệ, anh có thể theo đuổi cô ấy không?” An Noãn đập mạnh lên vai anh ta một cái, “Judy là bạn em, anh dám động vào cô ấy thử xem.” “Anh đùa thôi, anh vẫn thích con gái Trung Quốc hơn.”

“Anh, gần đây đời sống tình cảm của anh thế nào? Anh và Cố Thu...” Thẩm Thần Bằng lập tức sầm mặt xuống, rất nghiêm túc nói: “Anh và Cổ Thu đã sớm chia tay rồi, sau này đừng nhắc đến cô ấy ở trước mặt anh nữa

Bây giờ đời sống tình cảm của anh rất phong phú, ngày nào cũng có các cô gái khác nhau vây quanh, cực kỳ phóng khoáng.” An Noãn bĩu môi, lười phản ứng lại anh ta


Bữa tối có cả nhà họ Thẩm, còn có một người ngoài là Lâm Dịch Xuyên nữa.

Người nhà đều rất quan tâm đến Lâm Dịch Xuyên, tranh nhau gắp thức ăn cho anh, ngay cả Thẩm Diệc Minh tương đối nghiêm túc với người ngoài cũng đích thân gắp thức ăn cho Lâm Dịch Xuyên.

“Tiểu Lâm, ở nhà bác đừng khách sáo, cháu là bạn tốt nhất của An Noãn, mọi người đều coi cháu như người nhà.” “Cảm ơn bác, hy vọng cháu không gây phiền phức cho mọi người ạ.”

Thẩm Diệc Minh cười nói: “Sao thế được chứ, cháu đến nhà bác, mọi người đều rất hoan nghênh

Tính tình NoAn Noãn không tốt, cũng chỉ có cháu là có thể chịu được cái tính đó của nó, không chấp nhặt nó

Tối nay cháu ở lại đây đi, sáng mai còn có thể giúp một chút.”

Lâm Dịch Xuyên vẫn chưa kịp nói gì, An Noãn đã đứng phắt dậy, vô cùng kích động, cô mấp máy môi, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

Nhưng sự kích động của cô không thể nghi ngờ gì chính là cho Lâm Dịch Xuyên một cái tát rất mạnh

Lâm Dịch Xuyên mím môi, nói với giọng hơi chua chát: “Bác, không cần dâu ạ, cháu đã đặt xong khách sạn rồi.” Thẩm Diệc Minh trừng mắt với An Noãn một cái, giọng nói của ông mạnh mẽ giống như ra lệnh, “Tiểu Lâm, hôm nay cháu cứ ở lại đây đi, sáng mai mọi người cần cháu giúp.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận