Tình Đắng



""/ Ra sức giày vò là vì cái gì? Vì chứng minh với Huy không có nó cháu cũng có thể sống rất tốt đúng không? Cháu nói cháu đây không phải là giận dỗi thì là cái gì? Cho dù cháu muốn giận dỗi, cũng đừng có giận cá chém thớt lên con.”

Đậu Nhã Quyên và Tiết Ngọc Lan bế đứa bé đi, An Noãn ngã ngồi trên giường nhỏ, cảm thấy mệt mỏi.

Từ lúc sinh con đến giờ, lần đầu tiên An Noãn rời khỏi nhà

Sáng sớm có nói với người nhà cô phải ra ngoài, tất cả mọi người đều không nói gì, ăn cơm xong cô liền đi

Không khí bên ngoài rất đẹp, ánh mặt trời chói mắt, nhưng lại có thể sưởi ấm lòng người.

Judy gửi địa chỉ cho cô, An Noãn theo địa chỉ tìm được vị trí tòa2nhà văn phòng

Judy đã đang đợi cô ở cổng rồi

“Cô An, không giấu cô, tòa cao ốc này là của Mạc thị

Ban đầu cô giao mọi chuyện của công ty mới cho tôi toàn quyền quyết định, tôi tìm anh cô nhờ tìm chỗ, anh ấy đã tìm chỗ này, sau đó tôi mới biết đây là tòa cao ốc của Mạc thị, cô không để ý chứ?”.

An Noãn lắc đầu, “Không sao, quan hệ hợp tác bình thường thôi.”

Từ nay về sau ở trong cái giới này, thể nào cũng có lúc gặp mặt, cô đã rất dửng dưng rồi.

“Cô An, tất cả công việc đều đã chuẩn bị xong cả rồi, tài liệu cũng đều chuẩn bị đầy đủ cả

Tôi cũng đang thông báo tuyển dụng nhân viên, mời một số nhà thiết kế nổi tiếng trong nước, còn tiến hành tuyển dụng8trong trường học, tuyển dụng một số sinh viên tốt nghiệp đại học có tiềm lực

Bởi vì đãi ngộ chúng ta đưa ra vô cùng hấp dẫn nên mấy nhà thiết kế nổi tiếng đều có ý gia nhập vào công ty mới của chúng ta.” An Noãn cảm kích nắm chặt tay Judy, “Cảm ơn cô, cô vất vả rồi.”

“Cho dù như thế nào, tôi cũng coi như là cổ đông nhỏ, tôi đang làm việc cho mình mà

Đúng rồi, cô An, cô mới ở cữ xong, người nhà có đồng ý cho cô đi làm à?”

An Noãn cười chua chát, “Người nhà tôi đã mặc kệ tôi rồi.”

Judy hơi khựng lại, sau đó cười nói, “Cô An, cô thật biết nói đùa, người nhà có thương cô như vậy.”

“Có lẽ lần này tôi đã thật sự làm bọn họ tổn thương.” “Cô An,9hôm nay tôi hẹn một nhà thiết kế của JM, cũng là người Lee đưa từ trụ sở chính đến, cô ấy cũng có ý gia nhập công ty của chúng ta.” An Noãn khẽ cau mày lại, “Công khai đào góc tường như vậy, tôi sợ Lee sẽ ghi thù.” “Ann là bạn của tôi, cô ấy nghe nói chúng ta mới thành lập công ty thì chủ động liên lạc với tôi, thật ra ở công ty, rất nhiều cách làm của Lee đều không thể làm mọi người phục, cho nên không ít người đều muốn đổi chỗ, chỉ là không có chỗ nào tốt hơn JM mà đi thôi.”

An Noãn gật đầu, “Vậy thì bàn với cô ấy đi, nếu như Lee ghi thù thì cứ để anh ta thù đi, trong cùng một giới, sau này vẫn còn rất nhiều2chỗ phải cạnh tranh, đã định trước là địch không phải là bạn rồi.”

“Cô An, buổi tối tôi đặt chỗ ở một nhà hàng, hẹn mấy nhà thiết kế bàn điều kiện và hợp tác, cô có thời gian cũng tham gia một chút đi.”

“Được, buổi tối tôi rảnh.”

Sáng sớm Mạc Trọng Huy họp ở công ty, nhà họ Thẩm gọi điện thoại đến nói với hắn hôm nay An Noãn không ở nhà, hắn có thời gian có thể đến thăm con

Vốn dĩ là tin tức tốt, nhưng Mạc Trọng Huy nghe xong lại không vui chút nào, cô đã bắt đầu đi làm rồi

Vừa mới ở cữ xong đã muốn ra ngoài làm

Hắn hít sâu một hơi, cải loại cảm giác mệt mỏi đó siết chặt lấy trái tim hắn

“Ngài Mạc, tôi đã hẹn với tổng giám đốc Cung của Cung thị, tám2giờ tối nay, nhà hàng cũng đặt xong rồi.” Mạc Trọng Huy khẽ trả lời, “Đổi sang hôm khác đi, hôm nay không có thời gian, tôi phải đến nhà họ Thẩm một chuyến.” “Nhưng tổng giám đốc Cung chỉ rảnh tối nay thôi, sáng mai ông ta bay về Tân Thành rồi.” “Vậy được rồi, bây giờ cậu đến nhà họ Thẩm đón tôi.” Trương Húc lái xe đưa hắn đến nhà họ Thẩm, gần đây Mạc Trọng Huy rất lơ là, lúc lái xe vô cùng không tập trung, hôm qua suýt nữa thì đụng xe, nếu không phải phản ứng nhanh, chỉ sợ bây giờ đang nằm viện rồi.

Trên đường đến nhà họ Thẩm, hắn đột nhiên cảm thấy sống như vậy thật là đáng buồn, muốn gặp con trai của mình cũng phải lén lén lút lút.

May mà nhà họ Thẩm trừ An Noãn và Thẩm Diệc Minh ra, những người khác đều có thái độ rất tốt với hắn.

Ông cụ Thẩm nắm tay hắn nói: “Huy, NoAn Noãn bị chúng ta chiều hư rồi, tính tình càng ngày càng tệ, cháu phải khoan dung một chút.” Ông cụ có bệnh trong người, có lẽ cũng không sống được mấy năm nữa, ông cụ không có thời gian chờ được người đàn ông mới xuất hiện bên cạnh An Noãn

Bây giờ hy vọng duy nhất của ông cụ chính là An Noãn có thể quay lại với Mạc Trọng Huy

Mạc Trọng Huy đột nhiên không dám nói câu cam kết.

nhà họ Thẩm với con một ngày, nhóc con rất thích chơi với hắn, mỗi lần Mạc Trọng Huy trếu nó luôn có thể khiến nó cười khanh khách

Đây là chuyện duy nhất bây giờ có thể khiến hắn cảm thấy vui vẻ

Bảy giờ, trợ lý Trương đến đón hắn, nhưng lúc đó đứa bé vẫn thức, Mạc Trọng Huy không nỡ đi, lại ở với nó thêm một lúc nữa.

Lúc đến nhà hàng, bọn họ chậm mất nửa tiếng

Người của Cung thị đã đến lâu rồi, trợ lý Trương đẩy cửa ra, Mạc Trọng Huy đi vào.

Cung Chủ Nhi ngồi ở bên cạnh ba cô ta, nhìn thấy Mạc Trọng Huy phong độ ngời ngời ngời đi vào, tim cô ta đập rộn lên, vô cùng căng thẳng

Mạc Trọng Huy giơ tay ra với Cung Thiên Hồng, mạnh mẽ nói, “Tổng giám đốc Cung, xin lỗi, tôi đến muộn rồi.” Cung Thiên Hồng giơ tay ra bắt tay hắn, quan sát tỉ mỉ người đàn ông trước mắt này

Mạc Trọng Huy, cái tên vang dội này là truyền kỳ và thần thoại trong giới thương mại

Con gái mình thích hắn, ông ta hoàn toàn không cảm thấy lạ, ông ta chỉ lo lắng yêu người đàn ông như vậy là một chuyện nguy hiểm đến mức nào

“Tổng giám đốc Mạc là quý nhân nhiều việc, không sao cả, chúng tôi cũng vừa mới đến thôi.” Mạc Trọng Huy ngồi xuống sofa, thản nhiên nói, “Con trai tôi hơi quấy, tôi ở với nó thêm một lúc, cho nên mới đến muộn.” Cung Thiên Hồng khẽ cau mày, trái tim Cung Chủ Nhi thắt lại

Cung Thiên Hồng bằng giọng, cười giới thiệu, “Tổng giám đốc Mạc, đây là Cung Chủ Nhi con gái tôi, nó luôn rất sùng bái tổng giám đốc Mạc, hôm nay ầm ĩ đòi đến cùng.” Mạc Trọng Huy khách sáo gật đầu, “Cố Cung, chào cô.”

“Anh Mạc, em..

em rất thích anh.”

Cô ta không cầm nổi lòng biểu đạt tâm ý trong lòng, nói xong nhìn thấy Mạc Trọng Huy cau mày lại, cô ta cũng xấu hổ đỏ mặt

Cung Thiên Hồng bất đắc dĩ thở dài, khẽ nói: “Cái con bé này, thật là, làm mất hết mặt mũi của ba rồi, hy vọng ngài Mạc không trách.”

Mạc Trọng Huy cong khóe miệng lên, “Trẻ con thôi, không sao.”

“Em không phải là trẻ con, em đã tốt nghiệp đại học, em hai mươi hai tuổi rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui