Tình Đắng



""/ Văn phòng An Noãn không có người, nhưng hắn nhìn thấy Judy đang ở lại tăng ca

Cô nhóc An Noãn này luôn có thể gặp được quý nhân, người phụ tá này của cô dù là năng lực làm việc hay cách làm người đều rất ổn.

Hắn gõ cửa, Judy đi ra mở cửa.

“Ngài, ngài Mạc...” Judy hơi lắp bắp

“Tôi đến tìm An Noãn, cô ấy có ở đây không?” Judy khó khăn lắm mới nói được: “Hôm nay cô An có buổi xã giao.” Mạc Trọng Huy nhíu mày: “Xã giao với ai?” “Tổng giám đốc Khâu của tập đoàn Minh Huy.” “Khâu Minh Huy?” Lông mày Mạc Trọng Huy vặn lên

“Cô ấy đi một mình?” “Tổng giám đốc Khâu nói chỉ để cô2An đi thôi.” Mạc Trọng Huy tức đến mức văng tục

“Ăn ở đâu?”

Judy nói ra tên khách sạn, Mạc Trọng Huy lập tức rời đi.

Judy hét theo bóng lưng của hắn: “Ngài Mạc, cô An cũng không dễ dàng gì, cô ấy chỉ muốn làm ăn thôi.”

“Làm ăn thì không cần động não à?” Mạc Trọng Huy lạnh lùng hừ một tiếng rồi đi thẳng

Trước khi đến chỗ hẹn, An Noãn gọi điện hỏi Thẩm Thần Bằng một ít chuyện liên quan tới Khâu Minh Huy

Thẩm Thần Bằng nói với cô: “Năng lực của Khâu Minh Huy không tệ, chỉ có điều hơi háo sắc

Noãn Noãn, sao đột nhiên em lại hỏi về gã ta, không phải em đang cần hợp tác với gã đấy9chứ?” “Tập đoàn Minh Huy muốn xây dựng một tòa nhà văn phòng cao mười hai tầng, em muốn có được dự án này, nhưng khâu Minh Huy hẹn em ra gặp một mình, em thấy hơi sợ.” Thẩm Thần Bằng ở đầu bên kia nổi trận lôi đình: “Em còn biết sợ? Thế anh cho em biết nhé, Khấu Minh Huy là thằng dê già có tiếng đấy

Trong công ty gã, những cô nào có dáng dấp hơi đẹp mắt một chút, dù là đã kết hôn hay chưa kết hôn thì phần lớn đều đã ngủ cùng gã rồi

Em cứ việc đi gặp gã một mình đi, đến lúc đó bị thiệt thòi thì đừng có chạy về nhà khóc”

“Anh, anh giúp em6một chút đi.”

“Anh giúp em thế nào bây giờ? Nước xa không cứu được lửa gần, em tìm Huy đi, chẳng phải công ty của cậu ta ở ngay đối diện công ty em à?” An Noãn mấp máy môi, nói như muỗi kêu: “Được rồi, để em đi gặp gỡ, nếu gã mà dám làm gì, em sẽ báo tên bác hại ra.” “Em ngốc đấy à? Gã có thể tin cháu gái của Thẩm Diệc Minh sẽ ra ngoài mở một công ty nhỏ, liều mạng đoạt mối làm ăn như vậy à? An Noãn, anh không muốn xen vào chuyện của em, nhưng nếu ngay cả em cũng không biết quý trọng bản thân mình thì chúng ta cũng không cần thiết0quý trọng em nữa.”

Từ công ty của cô đến chỗ khách sạn hẹn gặp Khẩu Minh Huy chỉ có nửa giờ đi xe ngắn ngủi mà tâm trạng An Noãn vô cùng phức tạp.

Đến khách sạn, thư ký của Khâu Minh Huy đã ở dưới lẩu đợi cô.

“Cô An, cuối cùng cô cũng tới, Tổng giám đốc Khâu đã đợi cô rất lâu, xin mời đi theo tôi.” An Noãn đi theo thư ký của hắn tiến vào thang máy, giờ phút này tim cô đập càng lúc càng nhanh

Thang máy dừng lại, trái tim cô như nâng lên tận cổ họng

“Cô An, sao cô không đi”

Thư ký thấy An Noãn đứng trong thang máy, chậm chạp không đi ra ngoài

Cô ta mỉm cười: “Cô7An, cô sợ à? Cô cảm thấy tôi có xinh đẹp không?”

An Noãn thật thà gật đầu.

“Tổng giám đốc Khẩu chưa từng đụng vào người tôi.”

An Noãn hơi nghi ngờ.

“Bên ngoài đều đồn rằng Tổng giám đốc Khâu là một gã háo sắc, tôi không phủ nhận, nhưng có một số việc tối có thể khẳng định với cô, những người phụ nữ ngủ với Tổng giám đốc Khâu đều là những người cam tâm tình nguyện bò lên giường của ngài ấy

Tổng giám đốc Khâu chỉ là người không từ chối bất cứ ai thối

Những người đàn bà kia dùng đủ mọi cách tiếp cận ngài ấy vì muốn đạt được lợi ích từ ngài ấy

Ban đầu tôi cũng nghĩ cô An là loại người này, giờ xem ra là không phải

Tôi chỉ có thể nói cho cô biết những thứ này, có vào hay không là quyền tự do của cô

Công ty của cô vừa mới thành lập, sau này cô sẽ còn gặp được càng nhiều người muôn hình muôn vẻ, nếu như cứ mãi e ngại không dám hướng về phía trước thì sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.”

Cuối cùng An Noãn vẫn bước vào trong phòng.

Khâu Minh Huy đã đợi sẵn ở đó, gã ngồi ở chỗ bàn tròn lớn, đang uống rượu vang đỏ

Thấy An Noãn đi vào, gã hơi nhíu mày: “Cô An, tôi không thích nhất là người đến muộn

Thời gian đối với những người làm ăn như chúng ta mà nói đều mang ý nghĩa tiền tài, Lãng phí thời gian của tôi sẽ khiến tôi tổn thất rất nhiều tiền tài.”

“Thật có lỗi, tôi...” Khâu Minh Huy chỉ vào vị trí bên cạnh mình: “Cô ngồi đi, cô có thể đến chắc cũng không dễ dàng gì.” An Noãn ngồi xuống vị trí cách gã một đoạn

Khâu Minh Huy nhíu mày, khóe miệng nhếch lên

Sau khi ngồi xuống, An Noãn lấy hợp đồng từ trong túi ra và đưa cho Khâu Minh Huy: “Tổng giám đốc Khâu, đây là hợp đồng, mời ngài xem qua.” Khâu Minh Huy để hợp đồng sang một bên và cười nói: “Lúc ăn cơm tôi không thích bàn công việc, ăn uống xong đã

Cô An, cô muốn uống rượu vang đỏ hay rượu để” An Noãn cười: “Tôi vừa sinh con xong, vẫn còn trong tháng ở cữ nên không thể uống rượu.”

Mắt Khẩu Minh Huy hơi híp lại, gã không ép cô nữa.

“Người bên ngoài đều nói tôi là kẻ háo sắc, chắc cổ An cũng có nghe thấy

Cô đẹp như vậy, sao lại dám một mình đến chỗ hẹn?” An Noãn mỉm cười: “Xin thứ cho tôi không đánh giá cách làm người của Tổng giám đốc Khâu, hôm nay tôi đến đây chỉ là để bàn công việc

Công việc làm ăn của Tổng giám đốc Khâu lớn như vậy, tôi tin chắc ngài không đến mức như lời đồn ở bên ngoài.” “Quả nhiên là một người phụ nữ thông minh.” Khâu Minh Huy rất lưu loát ký tên vào bản hợp đồng rồi đưa cho Án Noãn.

“Cô An, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”

An Noãn hơi giật mình, nhận hợp đồng, bắt tay với gã: “Tổng giám đốc Khâu, sau này xin chiếu cố nhiều hơn.” Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Khâu Minh Huy nổi giận gầm lên

“Tôi không thích lúc ăn cơm bị người khác quấy rầy!” Vừa nói hết lời, nhìn thấy người tới là Mạc Trọng Huy, gã bị dọa sợ đến mức vội vàng xin lỗi

“Ngài Mạc, thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi không nghĩ người tới là ngài.” Lông mày An Noãn cau chặt

Mạc Trọng Huy lạnh lùng đi đến bên cạnh An Noãn, kéo cổ đứng lên và bảo vệ cổ trong ngực mình, hắn lạnh lùng nói: “Còn nhiều chuyện mày không nghĩ tới lắm, cô ấy là vợ của tao, mày có biết không?” Khâu Minh Huy giật mình, trong lòng gã thầm kều may mắn, may mà không ra tay với An Noãn, nếu không chắc gã sẽ không sống qua đêm nay

“Nói, có phải mày đã bỏ thuốc cô ấy không?” An Noãn đẩy mạnh Mạc Trọng Huy ra, cô gào lên: “Anh nổi điên làm cái gì, anh cho rằng người nào cũng hạ lưu giống như anh sao?”

Mạc Trọng Huy nghiêng đầu về phía cô: “An Noãn, bây giờ tốt nhất là em ngoan ngoãn ngậm miệng lại cho anh.” “Mạc Trọng Huy, anh cho rằng anh là ai?” Hẳn duỗi tay ôm lấy cô rồi nửa ôm nửa kéo mang cô ra khỏi khách sạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui