Tình Đắng



Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Thần Bằng chạy về nhà họ Thẩm, Đinh Đinh đã đến trường rồi, Mạc Trọng Huy và An Noãn cùng đưa nó đi

Hà Thu Đình nào biết hôm nay mình có thể vinh hạnh gặp được ngài Mạc

Sớm biết thì cô ta đã dậy sớm trang điểm cẩn thận rồi

Mạc Trọng Huy một tay bế Đinh Đinh, một tay dắt An Noãn đi vào lớp học

Hà Thu Đinh vội vàng nghênh đón

An Noãn cười chào hỏi: “Cô Hà, chào cổ, chăm sóc cho Mạc Tử Ý nhà chúng tôi, cô vất vả rồi.” Hà Thu Đình vội vàng nói: “Không vất vả, không vất vả, đây là việc chúng tôi nên làm

Anh đấy là..” An Noãn kéo cánh tay Mạc Trọng Huy giới thiệu: “Đây là chồng tôi.” Hà Thu Đình e lệ rụt rè chào hỏi: “Chào ngài Mạc.” Mạc Trọng Huy vốn kiêu2ngạo từ tận xương cốt, gặp giáo viên lại không chào hỏi, chỉ cười khẽ

“Đúng rồi cô Hà, hôm nay cô Đồng chưa đến à?” “Hôm nay cô Đồng bị cảm, sợ lây cho các cháu cho nên xin nghỉ.” “Vậy à, vậy đợi cô Đồng khỏe lại sẽ mời các cô ăn cơm được chứ?” Hà Thu Đình vui vẻ trong lòng, bình thường nhà giàu có sẽ không chỉ đơn giản là mời ăn cơm

Cô ta cười từ chối: “Mẹ Mạc Tử Ý, cô khách sáo quá rồi, không cần đâu.” “Nên làm mà, nên làm mà, đợi cô Đồng khỏe rồi, chúng tôi sẽ hẹn hai cô.”


Hà Thu Đình không từ chối nữa, trao đổi với bọn họ một lúc

“Cô Hà, vậy không quấy rầy cô làm việc nữa, hôm khác chúng tôi sẽ hẹn sau.” Hà Thu Đình đích thân tiễn bọn họ ra khỏi lớp học

Cô9ta phát hiện, vừa ra khỏi phòng học, ngài Mạc đã rất tự nhiên ôm lấy vai vợ mình, cảm giác đó thật là ngọt ngào

Có một số người sinh ra chính là để được cưng chiều, có một số người sinh ra phải dựa vào chính cố gắng của mình.

Cô ta khẽ thở dài, đi vào lớp học.

Rất nhiều người đều hâm mộ công việc của bọn họ, cảm thấy thoải mái, kỳ nghỉ cũng nhiều

Nhưng chỉ có bọn họ mới biết, công việc này không dễ dàng như vậy, vô cùng phức tạp, cả ngày đều phải cẩn thận từng li từng tí

Nhất là trường này, đứa bé nào cũng có bối cảnh như vậy, không chăm sóc tốt thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Cô ta kiên trì làm việc ở đây chính là nghĩ có thể mượn nơi chốn như vậy tìm một người tốt

Nhưng đã làm6ba năm rồi mà một chút cơ hội cũng không có

Ở thành phố này, ở ngôi trường này, cuộc sống đều quá mệt mỏi, cô ta chỉ sợ mình sẽ không kiên trì nổi

Thẩm Thần Bằng rất buồn bực, sáng sớm đã về nhà nhưng Đinh Đinh đã được vợ chồng Mạc Trọng Huy đưa đến trường học rồi

Anh không tập trung ở công ty cả ngày, suy nghĩ một chút vẫn gọi điện thoại cho An Noãn: “Noãn Noãn, hôm nay tan học anh đi đón cháu.” An Noãn đang bận rộn nên không hỏi quá nhiều, định về nhà sẻ chất vấn anh

Còn chưa đến giờ tan học, Thẩm Thần Bằng đã lái xe đến trường rồi

Cuối cùng cũng đợi được đến lúc tan học, cổng trường mở ra, anh liền theo đám người cùng vào sân trường

Anh đi đến lớp học nhưng không thấy Đồng Hiểu đầu

Hà Thu0Đình thì đi đến chỗ anh, cười chào hỏi: “Anh Thẩm, anh lại đến đón Mạc Tử Ý à? Hôm nay ba mẹ Mạc Tử Ý đưa em ấy đến trường học, bọn họ thật ân ái.” Thẩm Thần Bằng cười nói: “Hai người bọn họ cả ngày đều yêu nhau cuồng nhiệt, dính lấy nhau không ai có thể tách bọn họ ra.” Hà Thu Đình thầm thở dài trong lòng, có một số người sao lại tốt số như vậy chứ? “Đúng rồi cô Hà, sao cô Đồng không có ở đây?” “Cô Đồng bị cảm, sợ lây cho các cháu nên xin nghỉ một ngày.” Ngực Thẩm Thần Bằng hơi thắt lại, anh đón Đinh Đinh đi luôn


Anh đưa cháu về nhà, thậm chí không xuống xe mà vội vàng rời đi

An Noãn đợi ở nhà, còn định chất vấn anh mà người này lại biến mất như7một làn khói

Thẩm Thần Bằng vừa lái xe như bay, vừa không ngừng gọi điện thoại cho Đồng Hiểu, nhưng điện thoại của cô từ đầu đến cuối đều ở trạng thái tắt máy.

Anh lao vun vút cả đường, vượt qua vô số đèn đỏ, cuối cùng đến khu cô ở

Anh dùng sức gõ cửa, gõ rất lâu, cô gái này mới ra mở cửa

cửa vừa mở ra, Thẩm Thần Bằng đã gầm lên giận dữ: “Đồng Hiểu, em làm sao thế hả? Điện thoại cũng không nghe, em chết một mình ở bên trong cũng không có ai biết đâu.” Thấy sắc mặt Đồng Hiểu tái nhợt, anh cũng không nhẫn tâm mắng cô nữa

“Thẩm Thần Bằng, sao anh lại đến đây?” Ngay cả giọng nói chuyện của cô cũng rất yếu ớt

Thẩm Thần Bằng đau lòng ôm vai cô: “Đi, tôi đưa em đến bệnh viện.” Đồng Hiểu vùng vẫy trong lòng anh: “Không cần đâu, tôi nghỉ ngơi một chút là ổn, ngày mai là cuối tuần cũng không cần đi làm.” “Đồng Hiểu, em tự thay quần áo, hay là tôi thay cho em?” Thẩm Thần Bằng không cho cô từ chối

Đồng Hiểu vẫn đang giãy giụa, Thẩm Thần Bằng đã trực tiếp ra tay cởi quần áo của cô

Cô bị dọa vội vàng nói: “Được, tôi thay quần áo.” Thẩm Thần Bằng đưa cô đến bệnh viện, cả đường đi cô gái này đều mơ màng buồn ngủ

Đến bệnh viện, đo nhiệt độ cơ thể, sốt cao 39 độ

Thẩm Thần Bằng lập tức làm thủ tục nhập viện cho cô


Đồng Hiểu mơ một giấc mơ rất dài, cô mơ thấy lúc còn rất nhỏ, gia đình bọn họ thật hạnh phúc, cuối tuần ba mẹ cô luôn đưa cô ra ngoài chơi

Trong mơ mình quá hạnh phúc, cô thậm chí không muốn tỉnh lại, không muốn đối mặt với người nhà bây giờ

Ngày hôm nay cô đau đầu nằm ở trên giường, ở nhà gọi điện thoại cho cô: “Hiểu Hiểu, có phải hôm nay phát lương không, con gửi năm nghìn tệ về đi, em trai vừa mới tìm được công việc, cần mua cho nó ít quần áo giày dép tốt một chút, không thể để người ta khinh thường được.” “Mẹ, con không thoải mái, để sau rồi nói đi.” Chu Vũ Vi mắng ngay: “Đồng Hiểu, có phải là con không chịu không? Sao con lại không có lương tâm như vậy hả, con quên mất trước kia mẹ và ba con vất vả nuôi ba chị em con đi học thể nào à...” Đồng Hiểu chỉ cảm thấy đau đầu hơn, trực tiếp cúp điện thoại, tắt máy

Từ trước đến nay cô không dám cúp điện thoại của Chu Vũ Vi, nhưng lần này cô chỉ muốn yên tĩnh một lần

Mở mắt ra, thấy Thẩm Thần Bằng ngồi ở trước mặt mình, cô không diễn tả nổi tâm trạng của mình

“Sao anh lại ở đây? Sao tôi lại ở đây?” Thẩm Thần Bằng tức giận hừ giọng: “Em đúng là sốt đến hồ đồ rồi, tôi ở đây chăm sóc em cả đêm

Dậy ăn chút đổ đi.” Thẩm Thần Bằng đỡ cô ngồi dậy

Anh đoán được cô sắp tỉnh rồi nên bảo câu lạc bộ dưa một bát cháo thanh đạm đến, luôn để trong bình giữ nhiệt

Thẩm Thần Bằng đổ cháo ra, cẩm thìa xúc đưa đến miệng cô

“Để tôi tự làm.” Cô có chút xấu hổ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận