Tình Đắng



Anh tiếp tục việc kết hôn của anh, tôi tiếp tục cuộc sống yên tĩnh của tôi.”

Anh cười lạnh ra tiếng, “Em bảo anh phải giả vờ như thế nào đây? Em vì anh chịu khổ nhiều như vậy, em bảo anh sao còn có thể thản nhiên đi kết hôn với người phụ nữ khác được?”

Cô hỏi lại, “Vậy anh muốn làm gì? Vì đền bù cho tôi mà từ bỏ người phụ nữ anh yêu à? Đến khi chúng ta ở với nhau, anh lại ngẫm lại những năm qua cô ấy vì anh mà chịu khổ, thế là anh lại bỏ tối để trở về bên cô ấy? Thẩm Thần Bằng, không phải tất cả phụ nữ đều3giống như Cổ Thu, đứng tại chỗ chờ anh như thế

Cũng không phải tất cả phụ nữ đều có thể đại lượng giống như Cổ Thu, bị anh làm tổn thương bao nhiêu lần mà vẫn còn có thể không oán không hối trở lại bên cạnh anh đâu.”

“Em có ý gì?” Giọng nói của anh gần như run rẩy, trong đôi mắt thâm thúy tràn ngập ưu thương, anh nhìn chăm chú vào cô

Đồng Hiểu mỉm cười, “Ý rất đơn giản, dù bây giờ anh có đá Cổ Thu đi, hay là chặt đứt hoàn toàn với tất cả các cô gái khác bên cạnh anh, rồi quỳ ở trước mặt tôi cầu xin tôi quay trở lại bên anh,0tôi cũng sẽ không đồng ý

Nói thẳng ra thì dù người nhà họ Thẩm có dùng đao gác lên cổ tôi, tôi cũng sẽ không ở bên anh.”

Hai tay anh siết chặt lại, chỗ khớp xương kêu răng rắc

“Thẩm Thần Bằng, thật ra anh là một người vô cùng may mắn, có thể gặp được Cổ Thu không so đo tất cả những chuyện hoang đường mà anh đã làm ra

Anh hãy sống tốt với cô ấy đi, phải biết trân trọng, đừng cứ bỏ lỡ hết lần này tới lần khác, thì đến cuối cùng không có gì cả đâu.”


Thẩm Thần Phong và Chung Hân Văn đưa Cổ Thu về nhà

Trên xe, Thẩm Thần Phong hỏi Cố Thu, “Cố Thu,5bây giờ cô đang ở đâu?” Cổ Thu ngồi ở băng ghế phía sau, khẽ nói: “Đưa tôi đến nhà của Thẩm Thần Bằng đi.” Chung Hân Văn vốn đang rũ đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, lúc này lại kích động ngồi ngay ngắn, cô xoay người nhìn về phía Cố Thu, “Các người sống chung?” Thật ra ngẫm lại thì như thế cũng rất bình thường, họ cũng sắp kết hôn rồi, chẳng lẽ còn mong họ trong sạch sao? Nhưng chẳng biết vì sao trong lòng cô vẫn thấy không thoải mái, chỉ hận lúc vừa rồi sao không nói nhiều thêm hai câu, đâm vào tim Thâm Thân Băng thêm hai nhát.

Cổ Thu đáp lại, “Chúng tôi không4ở chung, chỉ là tôi không yên lòng về anh ấy.” Chung Hân Văn thầm thở dài, cái thằng súc sinh Thẩm Thần Bằng này đều bị mấy cô nàng này làm hư đấy.

“Lúc trước vì sao Đồng Hiểu không nói cho anh ấy biết cô ấy đang mang thai?”

Vốn Chung Hân Văn cũng không muốn nói với Cổ Thụ quá nhiều, vì dù sao cô ấy cũng là người đáng thương, nhưng nếu cô ấy đã chủ động hỏi thì Chung Hán Văn sẽ nói thẳng, “Bởi vì Đồng Hiểu quá yêu anh ta

Trước đó hai người họ vì một số nguyên nhân mà chia tay nhau, Đồng Hiểu sợ anh ta không muốn có đứa bé này nên một9mình trốn về Cẩm Giang

Nhưng lúc đó, bởi vì thất tình, cảm xúc của cô ấy không ổn định nên không thể giữ được đứa bé

Còn về sau vẫn không nói cho anh ta biết là bởi vì Đồng Hiểu không muốn làm anh ta bị tổn thương, nên cô ấy một mình gánh chịu tất cả khổ sở

Cổ Thu, không phải chỉ có một mình cô yêu anh ta và bị tổn tượng

Đồng Hiểu cũng yêu anh ta không ít hơn so với cô

Những tổn thương cậu ấy phải chịu đựng cũng không nhẹ hơn so với cô


Cậu ấy là một cô gái rất hiền lành, khi cô xuất hiện, cậu ấy không hề có một lời oán giận mà rời đi, cũng không vì mình mà tranh thủ bất cứ cái gì cả

Nói thật ra, Thẩm Thần Bằng cũng không phải là không có tình cảm gì với cậu ấy, nếu thật sự muốn cạnh tranh công bằng thì cô chưa chắc đã có thể thắng cậu ấy đâu.”

Thẩm Thần Phong ngồi ở ghế lái không bình tĩnh nổi nữa, bèn gắt lên, “Hân Văn!”

Chung Hân Văn lơ đễnh, “Em chỉ nói sự thật, em cũng không tin các người không nhìn ra tình cảm của Thẩm Thần Bằng đối với Đồng Hiểu, dù gì cũng đều chỉ là lừa mình dối người mà thôi

Nếu như Đồng Hiểu không chủ động rời đi, bọn họ sẽ không được thuận lợi tiến tới hôn nhân như bây giờ đâu.”

“Em bớt nói đi!” Thẩm Thần Phong nghiêm nghị ra lệnh

Chung Hân Văn giận dỗi, ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ

Đến căn hộ của Thẩm Thần Bằng, Thẩm Thần Phong nói với vẻ hối lỗi, “Một mình cô không sao chứ? Có chìa khóa nhà không?” “Không sao, cảm ơn anh.”

Cổ Thu mỉm cười rồi xuống xe.

Xe lại chạy trên đường, Chung Hân Văn bốc hỏa, tức giận gào lên, “Anh không yên lòng về cô ta thì đi theo cô ta đi.” “Em gây sự cái gì đấy? Cổ Thu cũng là người bị hại, em là bạn của Đồng Hiểu nên đứng về phía cô ấy, vậy em có đứng ở góc độ của Cổ Thu để nghĩ hay không

Rất nhiều năm trước đây cô ấy bị người nhà họ Thẩm ức hiếp, không có người nào ra mặt giúp cô ấy


Hiện giờ bên cạnh Đồng Hiểu ít nhất vẫn còn có em.” Chung Hân Văn không nói thêm gì nữa.

“Bây giờ bị em quấy nhiễu thế này, không biết cái đám cưới này có còn có thuận lợi tiến hành được hay không dây

Em đấy nhé, còn ngại giữa bọn họ chưa đủ loạn à, mà còn chen một chân vào.” “Dừng xe, em muốn ói.” Thẩm Thần Phong phát bực mình, “Anh cũng có mắng em đâu, nói em hai câu mà cũng không được à?”

“Em thật sự muốn ói, dừng xe.” Thấy cô có vẻ rất khó chịu, anh ta nhanh chóng dừng xe ở ven đường.

Đêm hôm đó, Cố Thu chờ ở bên ngoài căn hộ của Thẩm Thần Bằng suốt cả đêm, nhưng anh vẫn chưa trở về.

Cho dù sắp kết hôn rồi nhưng anh vẫn chưa chịu đưa cho cô chìa khóa căn nhà này

Nhà mới của họ được chuẩn bị ở chỗ khác, chưa có ai ở, cho tới bây giờ anh cũng chưa từng quan tâm đến chuyện trang trí bên trong căn nhà đấy, vẫn luôn là cô cùng Tiết Ngọc Lan tự chuẩn bị

Thậm chí mỗi một chi tiết nhỏ trong hôn lễ, anh cũng không hỏi đến, người nhà của anh đều đã hỗ trợ sắp xếp hết tất cả.

Cố Thu có ảo giác tất cả chỉ là một vở kịch, mà anh chỉ diễn vai chú rể.

Giờ phút này cô không biết cái tuồng vui này còn có thể tiến hành thuận lợi được nữa không

Cô đứng đấy, đúng mỏi lại ngồi xổm, sau đó dứt khoát ngồi xuống đất

Đợi từ đêm cho đến hừng đông, hai đùi của cô đã cứng ngắc.


Lúc Cổ Thu quyết định từ bỏ chuẩn bị rời đi thì thang máy bỗng vang lên tiếng “đinh”, cô vội vàng chạy tới

Thẩm Thần Bằng được một người đàn ông đưa từ trong thang máy ra, anh đã say đến bất tỉnh nhân sự.

“Cô là cô Cố Thu phải không? Tôi là trợ lý của cậu Thẩm, tối hôm qua cậu Thẩm ở quán bar uống say, nên quản lý quán bar đã gọi điện cho tôi.”

Trợ lý của anh dùng chìa khóa mở cửa, trong lòng Cổ Thụ cảm thấy rất khổ sở

Trợ lý đỡ Thẩm Thần Bằng lên trên giường, “Cổ Cố Thu, đành làm phiền cô chăm sóc cho anh Thẩm, rất lâu rồi tôi không thấy anh ấy uống tới mức như vậy, có lẽ sắp kết hôn nên trong lòng vui vẻ chăng.” Nói rồi trợ lý của anh rời đi

Cố Thu vào phòng tắm lấy ra một chậu nước nóng, giúp Thẩm Thần Bằng rửa mặt mũi, lau cơ thể, thay một bộ đồ ngủ sạch sẽ thoải mái dễ chịu

Bây giờ cô vẫn vô cùng trân quý mỗi một ngày được ở cùng với anh, thậm chí là mỗi một phút, bởi vì chẳng ai nói chắc được rằng ngày mai, hay một giây sau cô sẽ lại mất anh.

***

Đồng Hiểu đang ở văn phòng dịch một phần tài liệu thì nhận được cuộc gọi của Chung Hân Văn, đầu bên kia Chung Hân Văn khóc không thành tiếng

Đồng Hiểu sợ hãi, “Hân Văn, xảy ra chuyện gì vậy? Cậu đừng khóc nhé.” “Đồng Hiểu, tớ mang thai rồi, mẹ nó chứ, còn chưa kết hôn mà đã mang thai ngoài ý muốn.”

Đồng Hiểu giật mình

Đầu bên kia bỗng vang lên giọng nói mạnh mẽ, “Đừng để ý tới cô ấy, cô ấy đang vui phát khóc, đang mừng lắm đấy.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận