"Thật ra mình thấy mình có thể công..." Trình Cẩm Chi còn chưa gõ xong, đã thấy Dung Tự leo xuống khỏi giường.
Phòng ở ký túc xá thông thường của đại học đều là giường trên, bàn dưới.
Dung Tự giúp nàng lau giường, trải giường.
Dung Tự liên tục bận rộn giúp nàng, trong ngoài đều bị cô chà lau một lần.
Trong phòng không mở máy điều hòa, trán Dung Tự ửng lên đầy mồ hôi hột.
Cô hơi đưa tay, mu bàn tay quệt một cái mồ hôi dưới cằm.
Mồ hôi từ dưới cằm trượt xuống, xuôi theo cần cổ trắng nõn thon dài trượt vào trên xương quai xanh tinh tế.
Trên người Dung Tự dính một lớp mồ hôi mỏng, áo sơ mi còn dán sát vào cái eo mảnh khảnh.
Bắt đầu từ khi nào, tiểu đậu đinh chỉ biết nắm tay nàng ấp úng kêu chị đã lớn thế này rồi, tuy rằng vẫn còn là cái hũ nút, nhưng...!Trình Cẩm Chi cũng không hiểu sao, nhìn Dung Tự đầm đìa mồ hôi, làm nàng nàng nuốt cổ họng mấy lần, dường như cổ họng có hơi khát.
Dung Tự càng "mồ hôi tản ra", Trình Cẩm Chi càng phát hiện "khác thường" trên người mình.
"Nóng sao?" Tích tắc sau, Dung Tự đi đến trước mắt nàng, gấp đơn tuyên truyền ở bàn bên cạnh quạt gió cho nàng.
"Cũng, cũng bình thường..." Nàng ngửi thấy được mùi mồ hôi trên người Dung Tự.
Mùi mồ hôi trên người Dung Tự, không giống như nam sinh, có chút...!Trình Cẩm Chi không biết nói sao, lẽ nào đây là hormone nữ? Lúc Dung Tự tới gần nàng, nàng hơi khép chân lại.
"Rất nóng à?" Dung Tự cạ vào hai má đỏ ửng của Trình Cẩm Chi.
"Không thì chị ra ngoài hóng gió chút đi? Chờ em thu dọn tủ chị xong là có thể cùng chị đi ăn cơm tối."
"Hai người sao lại dính như sam thế hả." Thẩm Thu Như cầm giẻ lau đi vào, liền gặp được một cảnh nóng mắt như vậy.
"Không phải hai cậu từ nhỏ đã ở chung với nhau rồi sao?"
"Mình thích." Trình Cẩm Chi hừ một tiếng, lại cầm lấy đơn tuyên truyền trong tay Dung Tự, bắt đầu quạt gió cho Dung Tự.
"Trước đây em không có chảy mồ hôi, bây giờ ra nhiều mồ hôi thế này, có phải là vì mệt lắm đúng không?"
"Không mệt." Dung Tự khẽ cong khóe môi.
Nếu đám dân mạng trên weibo không nói, Trình Cẩm Chi cũng không phát hiện Dung Tự lại ngự tỷ đến vậy.
Trước đó, rõ ràng vẫn chỉ là một tiểu đậu đinh theo đuôi mình, bi bô kêu mình là chị.
"Này, các cậu chú ý trường hợp đi." Thẩm Thu Như luôn cho rằng một giây sau hai người họ sẽ quất nhau luôn.
Mấy đôi tình nhân kiểu vậy thật sự là ngọt đến phát ngấy.
Đợi khi tiễn Dung Tự đi, trạng thái của Trình Cẩm Chi lại giống như bị phụ tình.
"Cẩm Chi, sao cậu không nói chuyện nữa?"
"Tự Nhi nhà mình về trường rồi." Trình Cẩm Chi thở dài một hơi, nghiêng người lại vẽ bậy vẽ bạ trên gối đầu.
Dằn vặt một ngày, buổi tối ba người bắt đầu trò chuyện đêm khuya.
Lúc Thẩm Thu Như và Nam Tuyền tán gẫu đến sục sôi ngất trời, lại phát hiện Trình Cẩm Chi không hé môi tiếng nào.
"Cẩm Chi, cậu và em gái cậu thật sự là..." Bấy giờ Nam Tuyền cũng mở miệng.
"Là thật."
"Mình còn tưởng các cậu chỉ đùa trên weibo thôi." Cũng không trách Nam Tuyền nghĩ như vậy, dù sao những người như họ bước vào trường nghệ thuật biểu diễn chính là muốn đạt được sự quan tâm.
Vì thế, lúc mới bắt đầu Nam Tuyền theo dõi Trình Cẩm Chi, cũng cho rằng Trình Cẩm Chi định thông qua chuyện đó để hấp dẫn sự quan tâm của cư dân mạng.
"Hai người từ nhỏ đã quen biết rồi sao?" Vừa nãy cũng nghe Thẩm Thu Như nhắc đến, Nam Tuyền không khỏi nhiều chuyện.
"Ừm, các cậu đừng xem Dung Tự bây giờ chín chắn, khi bé em ấy vô cùng đáng yêu luôn, còn biết nũng nịu với mình nữa."
"Hâm mộ ghê."
Nói đến Dung Tự, Trình Cẩm Chi nói không ngừng nghỉ, y hệt như người "cuồng khoe vợ".
Thấy Trình Cẩm Chi luôn ở weibo post về Dung Tự, trước đó còn tưởng nàng là vì hút fans, không ngờ nàng thật sự chỉ là đơn thuần muốn khoe khoang mà thôi.
Lúc khoe Dung Tự, còn sẽ trả lời mấy bình luận đùa cợt của dân mạng.
"Vậy ba mẹ các cậu biết không?" Nam Tuyền dè dặt hỏi.
"Tụi mình còn chưa come out.
Dù sao bây giờ cũng chưa có cơ sở kinh tế gì." Nghĩ tới đây, Trình Cẩm Chi có chút ngượng ngùng mà gãi gãi lỗ tai.
"Cảm thấy thật có lỗi với ba mẹ."
"Cậu đừng nghĩ như vậy." Thẩm Thu Như nói xằng.
"Dung Tự tốt như vậy, nói không chừng ba mẹ cậu đem em ấy bồi dưỡng như con rể trong nhà đó.
Cậu nghĩ xem, sao mà ba mẹ cậu lại cưng chiều Dung Tự thế được."
"Tuy mình chưa tiếp xúc với chú dì nhiều, nhưng mình thấy họ thật sự rất cưng chiều Dung Tự đó, cứ như Dung Tự thật là em gái ruột của cậu vậy." Nam Tuyền nói.
Thẩm Thu Như và Nam Tuyền vừa nói như thế, Trình Cẩm Chi cũng chợt yên lòng dù nàng còn chẳng hiểu tại sao.
"Cũng phải, ba mẹ mình thích Dung Tự như thế, mình cảm thấy áp lực come out của mình đã nhỏ đi đôi chút."
"Cậu yên tâm, chờ ba mẹ cậu phát hiện, bọn họ chỉ đánh gãy chân cậu thôi, không có làm gì Dung Tự đâu." Thẩm Thu Như bổ sung.
"Nói gì đó." Trình Cẩm Chi hờn dỗi một câu, suýt nữa ném gối qua chỗ Thẩm Thu Như.
"Cẩm Chi, mình hỏi cậu nè.
Lúc các cậu ấy ấy, ai nằm trên vậy?" Thẩm Thu Như nói.
"Nghĩ gì thế, Tự Nhi mới bây lớn, xấu xa!" Trình Cẩm Chi "phê bình" nói.
Nam Tuyền cũng cùng phê bình với Trình Cẩm Chi.
"Xấu xa!"
"Đê tiện!"
"Đê tiện!"
"Cậu xem, Nam Tuyền cũng cho là vậy kìa."
"Mình hiểu Nam Tuyền rồi, cậu ấy là đứa thích xem náo nhiệt thì có.
Bên nào hăng hái hơn thì cậu ấy đổi chiều qua bên đó ngay." Mới một ngày, Thẩm Thu Như đã nắm rõ Nam Tuyền.
Nam Tuyền cũng cười cười.
"Bạn học Thích của chúng ta lúc nào đến đây vậy?" Trình Cẩm Chi nhìn chiếc giường phía bên cạnh.
Giường ngủ thuộc về Thích Tư Man vẫn trống không.
Vừa mới cảm khái buổi tối xong, Thích Tư Man hôm sau đã đến, đấy cũng là ngày nhập học cuối cùng.
Thích Tư Man trang điểm có hơi dày, nhỏ kéo một người đàn ông trung niên.
Gã trung niên có hơi phát tướng, vừa vào phòng đã chăm chú nhìn họ.
Vốn là Trình Cẩm Chi không cảm giác gì, là sau đó Thẩm Thu Như và Nam Tuyền nhắc đến với nàng.
"Thích Tư Man!" Lúc mới vừa nhìn thấy Thích Tư Man, Trình Cẩm Chi vẫn khá niềm nở.
Nàng quen biết Thẩm Thu Như từ trước đây, mà Thích Tư Man thì là sau này lúc tham gia group lớp mới quen biết.
Lúc nghỉ hè, hai người không ít lần cùng bàn luận về chuyện đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da.
Vì thế Trình Cẩm Chi cho rằng, thời gian học đại học, nàng có thể trở thành bạn rất thân với Thích Tư Man.
Khi thấy người đàn ông trung niên bên cạnh Thích Tư Man, Trình Cẩm Chi cũng vô cùng lễ phép.
"Chào chú ạ."
"Chú gì chứ?" Thích Tư Man bật cười, lại kéo lấy gã trung niên ấy.
"Đây là bạn trai mình, giới thiệu với các cậu đó."
Bạn trai? Gì? Không riêng Trình Cẩm Chi, hai người khác đang bận việc cũng nhìn sang.
"Man Man, mấy em gái cùng phòng với em đều đẹp quá đi.
Nãy anh vào đây chẳng thấy ai đẹp gì, còn cảm khái đây là trường biểu diễn gì chứ.
Hóa ra là anh mắt kém, thì ra đều ở phòng ký túc xá của Man Man hết đây mà." Gã trung niên lập tức đưa tay ra về phía Trình Cẩm Chi.
"Đây là bạn học Trình phải không? Anh đây cũng không lớn hơn các em bao nhiêu đâu, không khiêm tốn nữa, sau này cứ gọi anh là anh Minh nhé."
Nghiêm túc đó hả? Tui thấy ông còn lớn hơn ba tui nữa mà.
Ngày thứ nhất chạm mặt với bạn cùng phòng mới, Trình Cẩm Chi cũng phải cho bạn trai của đối phương mặt mũi.
Tay nàng cũng hơi đưa tới, vốn chỉ định chạm một cái thôi, lại bị anh Minh cầm thật chặt.
"Trình tiểu thư da dẻ mịn ghê."
Trình Cẩm Chi bị dọa đến vội vã rút tay về.
Thích Tư Man thì khá là khôn khéo, nhỏ cười cười.
"Cẩm Chi, cậu kệ lão Triệu đi, anh ấy nhìn thấy gái đẹp là không nhúc nhích vậy đó."
Bấy giờ, Nam Tuyền cũng đi tới, dường như muốn giải vây thay cho Trình Cẩm Chi.
Nhỏ hơi kéo Trình Cẩm Chi lại gần mình, trò chuyện đôi ba câu với Thích Tư Man rồi bảo đối phương tranh thủ đi lấy quân phục.
Sau khi Thích Tư Man và Triệu Minh đi rồi, Trình Cẩm Chi mới thở ra một hơi.
Vừa nãy nàng niềm nở như vậy, cảm giác như tự mình đẩy mình vào lưỡi thương vậy.
Nếu nàng sớm biết tình huống là như thế, nhất định sẽ chẳng chạy đến bắt chuyện làm gì.
"Bạn Thích này...!khẩu vị không nhẹ nhỉ." Thẩm Thu Như cảm khái một câu.
Lúc dọn dẹp vệ sinh, Thẩm Thu Như dường như lại nghĩ đến gì đó, chọt sang Trình Cẩm Chi bên cạnh.
"Trước đó mình có nghe nói, trường chúng mình có vài bạn học nữ có quan hệ đặc biệt với đại gia."
"Ý của cậu là..." Trình Cẩm Chi dường như nghĩ tới điều gì.
"Cô bạn cùng phòng ấy của chúng ta, có phải là...!bị bao nuôi không?" Thẩm Thu Như nhỏ giọng hỏi.
Bấy giờ Trình Cẩm Chi nhớ lại, trong lúc nghỉ hè, Thích Tư Man rất nhiệt tình với nàng, đặc biệt là sau khi nhìn thấy ảnh nàng trên weibo, còn nói là để ai lái xe tới đón nàng, bảo là tụ hội giữa người có tiền gì đó.
Trình Cẩm Chi phải làm việc nên không đáp ứng được.
Khi đó nàng còn ngốc nghếch mà cho rằng bạn cùng phòng thật nhiệt tình, lại còn hăng hái đi nói với Dung Tự, đến đại học phải chung sống tốt với bạn học Thích mới được.
Lúc đó Dung Tự có bày tỏ ý kiến bất đồng, lại bị nàng "phê bình" thành ghen.
Lúc tập quân sự, Thích Tư Man không đến, bạn trai nhỏ xin nghỉ bệnh giúp nhỏ.
Nói là bệnh gì đó mà một chuỗi thuật ngữ chuyên ngành, cảm tưởng như bị bệnh gì nghiêm trọng lắm vậy.
Nhưng buổi tối Trình Cẩm Chi lướt weibo, lại lướt đến ảnh show tối của nhỏ.
Trình Cẩm Chi vào weibo Thích Tư Man xem, trước đó chỉ cảm thấy Thích Tư Man có lẽ là con nhà giàu, chuyện này cũng không kỳ lạ gì, Cẩu Vũ, Tiền Thiên Tứ đều là con nhà giàu, nhưng giờ để ý lại, càng lướt càng liên tưởng đến ý kiến của lão Thẩm có vẻ đúng.
Nhớ đến ngày đó nhìn thấy Triệu Minh, Trình Cẩm Chi lại có chút khó chịu.
Sau này tán gẫu với hai cô bạn cùng phòng, họ cũng đều có phản ứng như thế.
"'Bạn trai' của bạn học Thích thật sự có vấn đề, vừa vào đã nhìn chân mình rồi." Thẩm Thu Như nói.
Nam Tuyền cũng nói như vậy.
"Ừm, mình cũng thấy hắn cứ cố tình nhìn mặt mình."
Trình Cẩm Chi chưa nói, gã đàn ông đó, lúc nắm tay với nàng, mắt cứ liên tục nhìn chằm chằm vào ngực nàng.
Bây giờ nhớ lại, thật sự rất khó chịu.
Lúc tập quân sự, Thích Tư Man còn tìm nàng tán gẫu, nói gì mà anh Minh rất hợp ý với cậu, muốn nhận cậu thành em gái nuôi, còn nói anh Minh là tổng giám đốc mấy cái công ty nào đó, làm Trình Cẩm Chi rất lơ mơ.
Nàng trước giờ không ngờ cuộc sống đại học của nàng sẽ là như vậy, người nàng cho rằng sẽ là bạn bè tốt thì lại là người như thế.
Cuộc sống đại học bởi vì cô bạn cùng phòng này, khiến Trình Cẩm Chi như mở rộng thêm nhận thức về một thế giới mới.
Hiện tại Trình Cẩm Chi học đại học, điều đợi mong mỗi ngày cũng chỉ là đợi Dung Tự được nghỉ định kỳ hằng tháng.
Bây giờ Dung Tự ngày càng bận rộn.
Lúc buồn chán, Trình Cẩm Chi đăng ký không ít câu lạc bộ.
Đợi sao đợi trăng, cuối cùng cũng đợi đến khi Dung Tự thi đại học xong.
Chỉ là ngày thi đại học kết thúc, nàng lại cãi nhau với Dung Tự.
Nàng nhìn thấy có một nữ sinh ôm lấy Dung Tự, trông như đang muốn hôn Dung Tự.