Thẩm Tư Phi vội vàng tạm biệt Trần Kim, lại rụt cổ lên xe.
Cậu thử nghĩ chờ mình xác định tình cảm lại nói rõ ràng chuyện này cho Hạ Tây Châu, được thì kết hôn, không được thì cậu nuôi con một mình.
Mà không nghĩ tới đột nhiên bại lộ, làm cho cậu nhất thời không ứng phó kịp, không biết làm thế nào.
Cũng là cậu giấu giếm người ta trước, mà Hạ Tây Châu nhìn qua cũng không phải khó tiếp thu được, trái lại hắn rất bình tĩnh.
Hắn sẽ thích đứa bé sao? Thẩm Tư Phi cúi đầu trầm tư.
Hạ Tây Châu dừng lại chỗ đèn xanh đèn đỏ, đột nhiên hỏi: "Nếu như em không muốn đi, anh hẹn bác sĩ tư."
Thẩm Tư Phi sửng sốt: "Không cần."
Cậu rướn người qua chỗ ghế lái phụ, Hạ Tây Châu thấy được, bỗng nhiên quát lên: "Ngồi yên, như vậy quá nguy hiểm!"
Thẩm Tư Phi bị hắn quát một câu, sợ đến độ lập tức ngồi lại.
Trong xe yên tĩnh lại, Thẩm Tư Phi buồn bực ngán ngẩm gảy ngón tay của mình, qua một lát lại không nhịn được hỏi: "Sao anh biết được?"
Hạ Tây Châu nói: "Đội trưởng Hiệp hội quyền lợi Omega, Uông Ngạn nói cho anh."
Thẩm Tư Phi nghi hoặc: "Sao anh ta biết được?"
Hạ Tây Châu: "Lần đó bất ngờ em bị thương, cậu ấy đưa em đến bệnh viện, nghe được từ miệng bác sĩ, cậu ấy còn đứng ra bảo đảm cho em dùng phòng trị liệu khẩn cấp."
Nghĩ đến lúc đó vô cùng có khả năng không giữ nổi con, sắc mặt Hạ Tây Châu lại trầm xuống, nhưng trên mặt không thể không gắng giữ tỉnh táo, duy trì tốc độ xe vững vàng.
Thẩm Tư Phi hừ hừ hai tiếng, thiệt thòi trước đó cậu còn khen người này rất tuấn tú, quay đầu đã bị anh ta chọc thủng bí mật.
Nhưng chuyện này chung quy cũng không che giấu nổi, bất ngờ trong cuộc sống luôn ập đến.
Bệnh viện.
Bởi vì Alpha không thế vào tầng dành riêng cho Omega, Thẩm Tư Phi đi xác nhận thông tin Hạ Tây Châu là người cha Alpha của đứa bé, sau đó mới dẫn người đi vào chung.
Cửa an ninh ngoài thang máy có một cái bục, Thẩm Tư Phi không chú ý tới, bị ngáng chân lảo đảo một cái, Hạ Tây Châu ở phía sau túm được cánh tay cậu, nhẹ giọng trách cứ: "Sao em không cẩn thận như vậy!"
Thẩm Tư Phi hôm nay vô duyên vô cớ bị dạy dỗ hai lần, cơ hồ là lần đầu tiên trong đời cậu bị răn dạy như trẻ con, làm cậu bối rối.
Cậu dừng bước lại, không oan ức cũng không phản bác, mà hỏi: "Hạ tiên sinh, anh hồi hộp hả?"
Hạ Tây Châu ngẩn người.
Từ khi nghe nói đến xác nhận sự thực, từ văn phòng hiệp hội đến nhà Trần Kim, lại tới bệnh viện, dọc theo đường đi hắn đều có cảm giác đại não như không thể suy nghĩ, chỉ có một ý nghĩ, người này mang thai con của hắn.
Trên mặt bình tĩnh không sóng gió đều là giả vờ duy trì trấn tĩnh, chỉ có hắn biết nhịp tim đập của mình dao động, kích động cơ hồ sắp nhảy ra khỏi ngực.
Hắn không lên tiếng, chỉ nhìn Thẩm Tư Phi đặt tay lên ngực hắn.
Thẩm Tư Phi bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Hóa ra lúc người hồi hộp...!Tim đập rất nhanh."
Hạ Tây Châu thấp giọng nói: "Chẳng những là như vậy, lúc người căng thẳng rất dễ không có lý trí, làm một ít chuyện điên cuồng, thầy Thẩm có muốn tìm hiểu không?"
Thẩm Tư Phi bật cười, kéo tay hắn, "Không được, trước công chúng, trên đỉnh đầu còn có cái camera đấy.
Em chẳng qua là...!Muốn cho ông bố như anh đừng căng thẳng nữa."
Hạ Tây Châu há miệng lại nói không ra lời, trong đầu lại như pháo bông nổ tung, cực lực kìm chế, chỉ sợ mình làm ra chuyện gì cầm thú.
(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Người này...!Đến cùng có biết mình nói lời mời mọc gì không.
Vẫn là bác sĩ Liễu phòng 503.
Tầng chuyên dụng cho Omega rất ít người, bởi vì Omega vốn khan hiếm, số lượng cực ít, lúc thường trên căn bản không có người nào.
Thẩm Tư Phi quẹt thẻ xong được ghi vào hệ thống, bác sĩ Liễu đã sớm chờ ở đó, hắn cúi đầu nói: "Thẩm tiên sinh, tôi nhớ tôi nói cho ngài, một tháng sau quay lại..."
Hắn ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn người đàn ông ở cửa.
Thẩm Tư Phi từ phía sau đi tới, cười cười: "Đây là Alpha của tôi, Hạ tiên sinh."
...
Bác sĩ Liễu cười vui mừng.
Nếu Alpha có mặt, như vậy tiểu bảo bảo do Alpha và Omega kết hợp sinh ra chắc là có thể ổn thỏa ra đời.
Dưới phân hoá giới tính thứ hai, vô luận nam hay nữ, Omega có năng lực sinh sản cao nhất, cùng Alpha kết hợp sinh con thì vô luận giới tính nào cũng có đầu óc thông minh và năng lực vượt trội.
Nói cách khác, gen ưu tú hơn.
Đây cũng không có ý hạ thấp Beta, sự tồn tại của Beta vẫn luôn là nguồn gốc sức mạnh của nhân loại, không thể thiếu.
Bởi vì Thẩm Tư Phi đã tới, cho nên lại kiểm tra một lần nữa.
Hạ Tây Châu đứng một bên, nhìn cậu vén áo lên, lộ ra bụng dưới trắng nõn, hình như là có chút độ cong, mũm mĩm, khiến người rất muốn sờ một cái.
Bác sĩ Liễu khẳng định: "Thai nhi rất khỏe mạnh, hai ông bố không cần lo."
Hạ Tây Châu đỡ Thẩm Tư Phi ngồi dậy, cảm thấy cổ tay cậu nhỏ như thể bẻ cái là gãy.
Lạch cạch gõ ghi chép vào máy tính, bác sĩ Liễu viết vào bệnh án, "Được rồi, không có vấn đề gì lớn, sau này tôi sẽ gửi những mục cần lưu ý lúc Omega mang thai, về nhớ đọc hết."
Hạ Tây Châu gật đầu: "Ừm."
Thẩm Tư Phi: "..." Một trăm trang pdf, cậu đọc hơn một tháng cũng chưa đọc hết ba mươi trang đầu, chủ tịch Hạ lại đồng ý nhanh lẹ đến vậy.
Bác sĩ Liễu lại hỏi: "Thẩm tiên sinh làm nghề gì?"
Thẩm Tư Phi: "Giáo viên cấp ba."
"26 tuổi cao hơn hai tuổi so với tuổi tác trung bình khi Omega mang thai lần đầu, nhưng không cần lo.
Sau khi về phải chú ý bổ sung dinh dưỡng.
Thời gian ngài làm nghề giáo viên không lâu, không có bệnh xương sống xương cổ, không thì sợ là còn phải chịu khổ một chút."
Bác sĩ Liễu nhìn hai người trước mặt: "Còn có hai điều tôi nhất định phải nhắc nhở một chút."
"Một là con cần tin tức tố Alpha, hai vị nhất định phải duy trì tiếp xúc thân mật, biện pháp tốt nhất mà y học đưa ra là chung chăn chung gối.
Hai là trong lúc Omega có thai, mặc dù không có phát tình, mà vẫn có phát nhiệt, thời gian không ổn định, mà sẽ xuất hiện lúc qua giai đoạn nguy hiểm, tức là qua ba tháng."
Phát nhiệt đến là chỉ cần Alpha cắn tuyến thể, hoặc là hôn sờ là xong.
Nói chung, nhất định phải có người cha Alpha tồn tại.
Thẩm Tư Phi biết cái từ này.
Mẹ cậu khi đó cũng trải qua phát nhiệt, mà Thẩm Lương Bình quá đáng, thường xuyên không ở nhà, rất nhiều lần phát nhiệt đều là Thường Mân tự mình gắng vượt qua.
Omega hoàn toàn ỷ lại, tuyệt đối không có cách nào rời khỏi Alpha của mình, lúc đối mặt với một Alpha không thể tuyệt đối chung tình, nội tâm nhất định thất vọng mà tuyệt vọng.
Lúc Thẩm Tư Phi ra cửa, đã bình tĩnh lại.
Chuyện này, nhất định phải bàn xong xuôi.
Hạ Tây Châu xác nhận con khỏe mạnh, cũng biết toàn cầu cấm Omega nạo thai với lý do không thích hợp, nói: "Không cần gấp gáp như vậy, cả ngày hôm nay anh cũng có thể ỏ với em, tìm một chỗ ăn cơm trưa trước."
Bất kể thế nào, không thể để cho Omega của hắn đói bụng.
Thẩm Tư Phi gọi điện thoại nói cho Trần Kim bọn họ không tới dùng cơm, Trần Kim tức giận: "Em tới đây, vô luận có chuyện gì gấp anh cũng chờ em về ăn cơm.
Hôm nay em không đến thì anh cũng không ăn."
Hạ Tây Châu nói: "Hai mươi phút, đến ngay."
...
Bốn người trầm mặc ngồi ở bốn phía bàn ăn.
Ôn Nhã mở tủ lạnh ra: "Thầy Thẩm và Hạ tiên sinh uống gì không? Nước trái cây hay là nước dừa? Mỗi thứ một ít không?" (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hạ Tây Châu: "Tôi lái xe, nước trái cây là được rồi.
Thầy Thẩm uống nước sôi."
Thẩm Tư Phi không phản bác, hơi cúi đầu, như trẻ ngoan phạm lỗi nghe dạy bảo.
Trần Kim nhìn, không cần giải thích thêm cũng đã hiểu.
Anh nói: "Không còn sớm, đói rồi, nhanh ăn đi."
Ôn Nhã cũng nói: "Đúng đúng, mãi mới có dịp đến nhà làm khách, ăn nhiều một chút, sao thế, thầy Thẩm không kiêng gì chứ? Anh Trần cố ý nói nhiều lần mấy món anh không ăn, còn có mấy món này, anh ấy nói là anh thích ăn."
Thẩm Tư Phi nở nụ cười, "Cảm ơn."
Trần Kim mở miệng: "Hẹn hò đã bao lâu."
Thẩm Tư Phi: "...!Hai tháng."
Trần Kim gật đầu, không nói gì.
Mắt thấy hai tình địch trước kia hẹn hò, trong lòng anh cũng cảm thán phức tạp, cũng không phải đố kị gì, chẳng qua là cảm thấy kỳ diệu.
Nếu chấp nhận nhau yêu nhau, đương nhiên anh sẽ không ngăn cản.
Món ăn phong phú, Thẩm Tư Phi ăn rất ít, trên căn bản mỗi món ăn chỉ ăn vài miếng, buông đũa xuống.
Duy nhất có một đĩa cá kho chua ngọt, mùi cá quá nồng, cậu cũng nuốt không trôi.
Trần Kim cau mày, "Anh thấy em không ăn mấy.
Ăn không ngon à?"
Ôn Nhã nói: "Bình thường mà, anh xem mùa hè đến rồi, nắng nóng quá, có người không có khẩu vị ăn không ngon."
Hạ Tây Châu: "Vừa nãy ra cửa làm ít việc, cho em ấy ăn cái bánh ngọt, cho nên không ăn nổi."
Thẩm Tư Phi: "..." Cái vỏ này cậu không cõng.
Trần Kim cũng biết Thẩm Tư Phi thích ăn đồ ngọt, nói: "Ăn nhiều cơm ăn ít đồ ngọt, đồ ngọt gì đấy cũng phải ăn ít đi, biết chưa?"
Thẩm Tư Phi: "...!Em biết rồi."
Không biết tại sao, hôm nay dường như ở đâu cũng phải chịu giáo dục.
Trước khi đi, Trần Kim kéo Thẩm Tư Phi đến ban công nói chuyện riêng: "Anh sẽ không hỏi kĩ em.
Hạ Tây Châu khi còn bé cũng không thường chơi với chúng ta, quái gở còn quật cường đến đáng sợ.
Anh không phải nói người khác thế nào, chỉ muốn nhắc nhở em một chuyện."
Thẩm Tư Phi nhìn anh, tướng mạo Trần Kim không tinh xảo bằng cậu, cũng không tuấn mỹ như Hạ Tây Châu, ngũ quan đoan chính, tướng mạo ôn nhuận, thân mật ôn hòa như anh trai hàng xóm, từng bước khuyên nhủ: "Em là Omega, cậu ta là Alpha.
Em phải cẩn thận."
Thẩm Tư Phi chỉ nói: "Không cần lo đâu, anh Trần, Hạ Tây Châu rất tốt.
Anh ấy sẽ không làm chuyện ép buộc gì."
Trần Kim nhíu mày, "Nhanh như vậy đã bênh người ta rồi?"
"..."
Trần Kim nói: "Thích một người là chuyện của em, mà nếu bị ủy khuất, có cái gì không vui thì tìm đến anh.
Dù cậu ta là đại tổng tài, lão đại Hạ gia, anh cũng sẽ giúp em xả giận.
Anh luôn thiên vị em, biết chưa?"
Thẩm Tư Phi gật đầu, bàn tay đôn hậu của anh vỗ đầu cậu, như tiếp cho cậu sức mạnh.
Trần Kim thật lòng nói: "Em nghĩ thông suốt thật sự là quá tốt.
Tư Phi, anh rất hy vọng em được may mắn hạnh phúc." (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Chưa ngồi được bao lâu, hai người đi về, Trần Kim đưa họ đến cửa thang máy, nện vai Hạ Tây Châu một cái: "Chăm sóc anh em của anh, lủi rau cải trắng nhà anh, nếu là tra nam, đời sau mổ lợn."
Hạ Tây Châu: "..." Hạ Tây Châu hôm nay đã nhận được hai lần hoài nghi đến từ bạn thân cũng rất nghi hoặc, hắn có khuôn mặt tra nam tiêu chuẩn sao?
Hắn ôm vai Thẩm Tư Phi, khẳng định: "Sẽ không.
Tôi sẽ chăm sóc tốt cho thầy Thẩm."