Tình Duyên Vạn Năm: Ma Vương Lãnh Khốc Sủng Vương Hậu Lãnh Tình

Ma Giới đốt sáng lung linh những yêu ma qua lại hai bên đông vui như chảy nước chảy trào đón tiết lễ hè sang.

Sự vui mừng này liệu quá ai biết nó sẽ là cái gì sau đó không?

" Thật nhộn nhịp ma giới nhìn bây giờ thật sự rất đẹp đi."

" Người đó... Lại càng đẹp!"

Tiếng thầm thì trong vu vơ, than thở nhẹ nhàng nhưng không biết sao lại khiến cho người nghe thấy rợn gai óc.

Tựa vào bên cạnh cửa, phủ mình trong hoàng bào rực rỡ, nam nhân tay lắc lư ly rượu nồng như có như không đôi lam mâu sắc trời gắt gao đặt trên một thân ảnh bạch sắc đang hoà trong đám đông.

Nhìn người đó lạnh nhạt thế gian, nhìn người đó dưới sự che chở gắt gao của hắc y nhân lướt qua đám phàm tục đông đúc.

Ly rượu trong tay phốc một cái bị lực đạo mãnh liệt tạo nên một tiếng nứt vỡ loảng xoảng, chất lỏng hồng ngọc theo kẽ tay nam tử chảy tóc tách xuống dưới sàn.

" Vương...!"

Thanh y nữ tử mắt chợt co lại nhanh chóng đi tới cạnh hoàng y nam tử lấy ra một chiếc khăn tay trắng tinh ý muốn đụng vào bàn tay thấm hơi rượu của hắn.

Cút ra ~

Áaa! Chiếc khăn cách tay hắn chưa tới một cái chạm thì cặp mắt âm u của hắn co lại sát ý nổi lên như bão lũ. Hắn không hề lương tình người trước mắt là một nữ tử xuất gần như toàn lực phàm đánh bất nữ tử ra phía sau. Dơ bẩn đừng nên chạm vào hắn không ai được phép ngoài người ấy...

" Khụ... Chủ thượng... Vương.... Thanh Liễu biết sao... mong người thứ tội... Tiện nữ sẽ không sợ ý như thế nữa đâu...."

Tiếng dập đầu bôm bốp chát mạnh xuống sàn gỗ, mỗi cái cúi lạy như muốn làm vỡ tung trán tấm tách trên sàn nhà máu nhỏ nhuộm lên màu nhưng hình như nữ tử kia không biết đau vẫn tiếp tục cúi xin.

" Vương... Làm ơn xin lưu lại tiện nữ..."

Một cái dập lại một cái van xin ai nhìn vô cũng xót xa mà khoan dung nhưng hắn lại không, băng lãnh tuyệt tình vốn đã là tính thứ không quan trọng thì cần gì lưu tâm loại bỏ không phải hơn à...

Quay lưng nhìn ra khung cửa nam tử ấy rất vô tình mà ra lệnh.

" Quỷ, đưa ả tới nơi ả cần đến..."

Nơi cần tới ác ma lao ngục kẻ đã vào một đi không trở lại...

" Không... Không vương đừng mà... tha cho tiện nữ đi... Vương...."

Thanh Liễu khuôn mặt bệnh sắc ả biết kết cục khi vào đó... Không cần ả không cần vào trong đó đừng mà...

" VƯƠNG......."

" Thật ồn ào...".

Giọng nói sắc lạnh khiến tâm kẻ nhìn như muốn băng lại. Thanh Liễu thường ngày sẽ theo quán tính nhanh chóng im miệng, nhưng e hiện giờ lý trí của ả đang run rẩy vì sợ hãi cái địa ngục kia lấy đâu ra hơi để để ý biểu cảm của nam tử.....

Rất nhanh tiếng la thất thanh của Thanh Liệu bị Quỷ chặn họng bàn tay quỷ mị tháo nát khớp hàng của ả một cách gọn lẹ. Thông thạo vì đây không phải lần đầu hắn được vương trao nhiệm vụ này...

" Thuộc hạ cáo lui!"

Nắm vặn hai tay Thanh Liễu ra sau không để tâm tới khuôn mặt đau đớn biến dạng của ả, Quỷ lạnh lẽo cúi đầu xin chỉ thị của nam tử rồi lôi ả biến mất một cách vô tung khỏi canh phòng...

Vù, vù...

Ngươi...

Nếu lần sau gặp lại sẽ có biểu hiện gì...

Kinh ngạc, bỡ ngỡ hay căm hận...

Hay ngươi thậm chí còn không nhớ ta là ai....

Hoàng sam đứng như pho tượng mắt sắc lạnh nhìn vào khoảng chân trời hư vô đến thất thần. Hắn đứng đó tự lẩm bẩm chìm vào kí ức...

Không sao dù ngươi quên thì ta vẫn sẽ khiến ngươi in sâu bóng dáng của ta vào tận tâm hồn. Khắc thật sâu tới mức dù muốn quên cũng không quên nổi, chẳng sợ là ngươi hận ta...

Ngàn năm trước là ta quá khiến mình mờ nhạt mới vụt mất ngươi...

Ngàn năm sau... Ta sẽ khiến ngươi phải ở bên cạnh ta.

Chẳng sợ ngươi cao quý đến nhường nào...

Ta sẽ khiến những thứ cản đường ta phải chết...

Mà Long Hàn Thiên hắn càng phải chêt....

______________________________________

Snvv bé yêu

Chúc cưng một ngày tuyệt vời

Chị mặc dù không thể tự thân tới

Nhưng quà tặng nhất định sẽ gửi tận nơi

Bé cưng....

26/06/2019


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui