Cô bé phát hiện máu mũi chảy ra mà ngừng lại, nhanh chóng lau đi nó.
Đây là quá sức rồi sao?
Vừa nghĩ tới, Ngọc Linh Thảo cảm thấy có chút choáng váng tới, nhưng mà thế này cô bé vẫn là chống đỡ được.
Hình như là tinh thần lực của mình bị ảnh hưởng khá nhiều, có chút tổn thương nhưng mà lại hình như tăng mạnh thêm được chút.
“Đây là vì tinh thần thức cảnh của người đang tăng cao, mà việc vẽ phù sẽ ảnh hưởng tới tinh thần thức đó.” Huyền Cơ nói.
Ra là vậy, thế là vì mình vẽ phù quá nhiều nên ảnh hưởng tới tinh thần thức quá lớn, bất quá việc tăng trưởng tinh thần thức cảnh bởi cách thức này thật sự là tốt, thế thì vẽ càng nhiều phù sẽ càng tinh thần thức mạnh mẽ nhỉ?
“Như thế tốt thì là tốt, nhưng mà càng về sau tinh thần thức sẽ càng khó tiến tăng hơn nhiều, thậm chí việc vẽ phù lặp nhiều cũng không tạo nên ảnh hưởng gì, giống như là bỏ muối vào biển vậy.”
Khó đến vậy sao?
“Đúng vậy, việc tăng lên tinh thần thức rất khó, nhưng mà so với vài loại tinh thần thức cảnh ban đầu cũng không cần quá lo lắng, người chỉ cần cố gắng lên một chút là có thể đạt được rồi.”
“Thế thì phải cố gắng thêm thôi!” Ngọc Linh Thảo hào hứng nói.
“Nhưng trước đó thì người cần phải bảo dưỡng tinh thần thức lại đã, nếu không sẽ bị quá tải mà vỡ nát tinh thần thức đấy.”
“Ặc.”
Ngọc Linh Thảo hiểu rằng việc bị vỡ nát tinh thần thức là như thế nào, này sẽ trực tiếp mất đi thần trí, trở thành kẻ ngốc hoặc thậm chí là người thực vật, thế nên cô bé chỉ đành nghe theo Huyền Cơ mà nghỉ dưỡng một lúc.
Sau thời gian nghỉ dưỡng, Ngọc Linh Thảo thời gian đó học thêm một vài loại văn tự phù để tăng thêm khả năng. Hiện tại cô bé ghi nhớ qua được mười loại văn tự, hỏa phù khi ở hoàn tinh tông, ba loại ở chấp pháp điện là nhân linh phù, phản công phù và thạch tiễn phù, phía bên này thiên nam học viện cũng thêm sáu loại phù, bốn loại cường thể phù và hai loại bảo vệ phù.
Tất cả loại này đều cần thiết, mà phù văn phân tam loại, thành công kích, bảo vệ và cường hóa, mà cường hóa và công kích chính là những loại phù văn được sử dụng nhiều nhất, cơ bản loại bảo vệ cũng không phải không được sử dụng nhiều mà là khi ở trong một trận chiến, luyện phù sư thường công kích ở phía xa, cũng khó tiến lại tấn công phù sư nên cái này không đến mức thiết yếu, chỉ là một loại bảo mạng khi gấp gáp.
Hơn nữa khi kích hoạt bảo vệ phù cũng cần phải kích hoạt, nên là dùng linh hộ thể vẫn là tốt hơn.
Xong xuôi bên luyện phù phòng, Ngọc Linh Thảo lại tới tiếp bên luyện binh phòng, nơi đây khói lửa khá nhiều, sự nóng bức bên trong cũng không phải là thứ người thường chịu nổi.
Đơn giản hơn là nói, bọn họ sử dụng nhân hỏa, một loại dị hỏa để luyện binh. Loại nhân hỏa này nóng hơn loại lửa bình thường, cũng dễ nung chảy hơn các loại quặng, tất nhiên quặng cũng có nhiều loại, bất quá nó có thứ hạng rõ rệt hơn nhiều các thành phần phân cấp như những loại khác.
Như là kim tinh, đây là loại quặng phổ biến để luyện ra binh khí chứa linh.
Kim tinh thường là chứa vào bên trong rất là nhiều linh, cũng là một loại quặng thường thấy trong xưởng phòng luyện binh.
“Này!”
Ngọc Linh Thảo hiện tại bước vào bên trong, đột nhiên phía sau có người gọi tới.
Cô bé quay người lại xem, thấy rằng đó là một thanh niên cường tráng, thân mặc áo trắng ba lỗ, dưới bọc lại bằng y phục của học viện.
“Ngươi đây hẳn là đi nhầm chỗ rồi đi, còn nhỏ tuổi thế này.”
Hắn ta đang nói thì đột nhiên chú ý tới trên người Ngọc Linh Thảo đang mặc y phục lam sắc, liền hỏi: “Ngươi là học viên lam sắc sao?”
“Ừm.” Ngọc Linh Thảo nhẹ nhàng gật đầu, cô bé nói: “Cơ mà nhầm chỗ là sao vậy, không phải nơi này là luyện binh phòng hay sao?”
“Hể, không phải là ngươi là nữ sao? Bên kia mới là nữ phòng học, nơi đây toàn nóng lửa khói bụi tràn đầy tiếng búa đập thì ngươi vào đây làm gì?”
Vừa nói, anh ta liền chỉ sang chỗ bên cạnh, Ngọc Linh Thảo lúc này ngớ người, xong mới ngộ ra: “Vậy ra là mình vào nhầm phòng sao, Nhưng mà tiếng búa đập thì sao? Không phải luyện binh là cần phải dùng búa để rèn à?”
“Ể? Không phải ngươi đây là mới tới lần đầu hay sao mà không biết ư? Luyện binh chia ra hai loại là rèn tay và rèn đỉnh mà!”
“Luyện binh chia ra hai loại như thế sao? Thật xin lỗi, tôi mới rèn ở loại thứ nhất mà thôi, kiến thức thế này chậm cập nhập nên không biết rằng luyện binh còn có hai loại như thế.” Ngọc Linh Thảo gãi gãi đầu nói.
Tên kia thấy vậy thì cười khì một tiếng: “Với cái thân hình nhỏ con thế mà ngươi có thể rèn ở loại thứ nhất sao.”
Ngọc Linh Thảo nghe tên kia khinh thường mình như vậy thì nói: “Hừ, tôi từ bảy tuổi đã cầm búa rồi, anh đừng có mà khinh thường người nhỏ tuổi.”
“Ngươi khoác lác vừa thôi, chắc đâu rằng ngươi mới nhìn người khác rèn đúc thế nên cứ coi mình là đã biết rèn chắc?”
“Rèn được hay không, thử liền là không biết hay sao?”
“Được, để ta xem ngươi rèn như thế nào đây?” Tên kia tỏ ra khinh thường nói.