Tinh Giới

Tên mập cười nói:

– Mời đạo huynh.

Lâm Thiên gật đầu đi vào trong Tinh Thạch hành.

Tên mập thầm nghĩ:

– Tu vi Kim Đan kỳ, thần thức Nguyên Anh kỳ, cảnh giới Xuất Khiếu Kỳ, thật là quái thai. Không biết sư tôn của người này là nhân vật ghê gớm cỡ nào?

Tên mập theo sau Lâm Thiên vào Tinh Thạch hành, gã phụ trách quản lý tầng thứ nhất Tinh Thạch hành, nếu Lâm Thiên đổi tại tầng này thì gã có thể tiếp tục thám thính.

Thông thường tu chân giả sẽ bị cảnh giới làm khó không thể tăng cao tu vi, cảnh giới của Lâm Thiên cao hơn bản thân hắn nhiều như vậy chẳng lẽ có cách gì đặc biệt tăng cao cảnh giới? Tên mập sẽ không bỗng dưng sinh ra hứng thú với Lâm Thiên.

Thấy Lâm Thiên không thèm nhìn tầng thứ nhất trực tiếp lên lầu, tên mập khẽ thở dài:

– Vô duyên, thôi bỏ.

Tên mập khá thú vị, chuyện gì cũng chú trọng một chữ duyên, nếu Lâm Thiên đổi tinh thạch ở tầng một thì gã sẽ cho hắn chút lợi lúc đổi, cũng sẽ thừa dịp hỏi vài vấn đề. Hiện tại Lâm Thiên trực tiếp lên lầu hai, tên mập cho rằng thế là vô duyên, thế là gác ý định hỏi thăm sang bên.

Tầng thứ hai, tầng thứ ba, Lâm Thiên không ngừng lại trực tiếp lên tầng bốn. Tầng bốn có thể dùng cực phẩm tinh thạch đổi tinh thạch, số người ít hơn ba tầng dưới rất nhiều. Đại sảnh to lớn chỉ khoảng trăm người, có một số ngồi trên thứ giống sofa rất cao cấp trò chuyện, nơi này như thành chỗ tâm sự.

Lâm Thiên đang quan sát thì một lão nhân mặc áo tím cười tủm tỉm đi tới hỏi:

– Đạo huynh, xin hỏi có gì cần lão hủ hỗ trợ gì không?

Lâm Thiên nhỏ giọng hỏi:

– Tầng này chỉ đổi cực phẩm tinh thạch sao?

Lão nhân sửng sốt, thầm nghĩ chữ ghi trên bia đá bên dưới chưa đủ to sao? Tuy nhiên lão nhân chỉ dám thầm nghĩ, có thể đến đây đổi cực phẩm tinh thạch bình thường sau lưng có thế lực lớn hoặc thực lực cực mạnh, khả năng tán tu nhỏ yếu cầm cực phẩm tinh thạch không lớn. Dù bọn họ muốn đổi cũng sẽ không đến Tinh Thạch hành, vì giao dịch cực phẩm tinh thạch trong chợ đen đổi nhiều hơn ở Tinh Thạch hành, những người có thực lực, bối cảnh không để bụng số tinh thạch nhiều ra một chút, nhưng với tán tu thực lực nhỏ yếu thì một khối hạ phẩm tinh thạch cũng đáng quý trọng.

Lão nhân đáp:

– Đạo huynh, tầng này đúng là chỉ đổi cực phẩm tinh thạch.

Tu vi của lão nhân đến Xuất Khiếu Kỳ, gọi Lâm Thiên một tiếng đạo huynh đã là cho mặt mũi. Tuy Thiên Đạo tông là siêu đại phái nhưng không hống hách như Lâm Thiên nghĩ, hắn cũng sẽ không vội phán định Thiên Đạo tông qua thái độ của lão nhân. Lâm Thiên đến đổi tiên tinh, phải cẩn trọng.

Thấy Lâm Thiên lắc đầu, lão nhân biến sắc mặt nói:

– Đạo huynh chắc không phải là không có cực phẩm tinh thạch, cố ý lên đây trêu đùa lão phu đi?!

Lâm Thiên nói:

– Ta không có cực phẩm tinh thạch.

Trời long đất lở.

Trong đại sảnh tầng bốn, nhiều người nhìn hướng Lâm Thiên.

– Tiểu tử này to gan thật, chỉ có tu vi Kim Đan kỳ, không có cực phẩm tinh thạch mà chạy lên tầng bốn trêu đùa Cầu lão! Cầu lão bình thường tốt tính nhưng khi nổi nóng thì toi. Khục khục, có trò hay để xem.

– Đánh một trận còn nhẹ, lần trước có kẻ gây sự bị Cầu lão phế tu vi quăng ra ngoài, nghe đồn sau đó bị kẻ thù tìm được, giờ chắc đã không còn mẩu xương.

– Xem cách ăn mặc của hắn tuy quái dị nhưng không có chút hơi thở năng lượng, đồ vỉa hè đây. Người không biết không sợ, ha ha!

Nhiều người trong đại sảnh nhỏ giọng xì xầm.

Lão nhân hít sâu, nói:

– Có lẽ đạo hữu đã đi nhầm chỗ, tầng bốn chỉ đổi cực phẩm tinh thạch. Nếu đạo hữu muốn đổi tinh thạch có thể xuống ba tầng dưới.

Lão nhân thầm nghĩ:

– Hôm nay tiểu thư đến thị sát, không so đo với ngươi!

Nếu không vì thế thì Lâm Thiên đã bị lão nhân ném xuống lầu, có rất nhiều ví dụ như vậy.

Lâm Thiên mỉm cười nói:

– Xin lỗi, không phải ta tới bốn tầng đổi tinh thạch, ta định đi tầng thứ năm, chỉ đi ngang qua tầng bốn.

Lâm Thiên biết nếu hắn chết tại đây thì tương lai bỏ ra chút giới lực vẫn có thể trở về, nên dù đối diện cao thủ Xuất Khiếu Kỳ, bị hàng trăm cao thủ tu vi khá mạnh nhìn chằm chằm nhưng trong lòng hắn không hề căng thẳng, biểu hiện cực kỳ bình tĩnh. Giọng Lâm Thiên rất nhẹ nhưng như ném bom vào đám đông.

Có người kinh kêu:

– Đi tầng thứ năm, ta không nghe lầm đi?!

– Tầng thứ năm là đổi tiên tinh, chẳng lẽ hắn có tiên tinh?

Nhiều người mắt lóe tia sáng kỳ lạ. Có thể đến tầng thứ tư thì không là người nghèo, có nhiều tinh thạch. Nhưng tiên tinh có sức hấp dẫn rất lớn với bọn họ, trong đám người này có một số thậm chí chưa thấy qua hình dạng tiên tinh.

Lão nhân trầm giọng hỏi:

– Đạo hữu muốn đổi tiên tinh?

Từ khi thị trường giao dịch mở đến nay không bao nhiêu người đến đổi tiên tinh. Người có được tiên tinh lại thiếu tinh thạch bình thường, xác suất này ít đến thảm thương.

Lâm Thiên nhẹ gật đầu nói:

– Đúng vậy! Sư tôn của ta dẫn ta tới thành Cửu Châu trải nghiệm sự đời, cho ta mấy khối tiên tinh rồi đi gặp bằng hữu cũ. Nhưng chẳng lẽ kêu ta cầm tiên tinh đi mua mấy món đồ vặt mười mấy, hai mươi hạ phẩm tinh thạch?

Dùng tiên tinh mua đồ vỉa hè đương nhiên là không thể nào, người ta cũng không thối lại nổi. Lão nhân gật gù, cũng có chuyện như vậy. Lão nhân thầm suy đoán sư tôn của Lâm Thiên, cho đồ nhi tiên tinh mua đồ, người bình thường không thể làm được.

Trong trăm người có một nam nhân trung niên cười to bảo:

– Cầu lão, kêu hắn lấy tiên tinh ra xem trước đã, có lẽ sư tôn của hắn đưa hòn đá bảo đó là tiên tinh, ha ha ha ha ha ha!

Một người khác phụ họa:

– Đúng rồi, Cầu lão, dù sao cũng là người phụ trách tầng thứ năm. Nếu hắn không có tiên tinh, cho hắn đi lên chẳng phải là làm mất uy nghiêm Thiên Đạo tông?

Lão nhân dao động, nói với Lâm Thiên:

– Đạo huynh, hay là lấy ra cho xem trước?

– Đương nhiên có thể!

Lâm Thiên động ý niệm, một tinh thạch trắng tinh to cỡ nắm tay hiện ra trong tay hắn.

Cảm nhận trong tinh thạch trắng tinh ẩn chứa năng lượng khổng lồ, mọi người xác định ngay nó đúng là tiên tinh.

Lão nhân nhìn Lâm Thiên chăm chú:

– Tiên tinh hạ phẩm hơi trắng, đạo hữu, của đạo hữu là tiên tinh hạ phẩm. Chúng ta lên lầu nói chuyện.

Lâm Thiên gật đầu, thu tiên tinh vào không gian Tinh Giới, hắn theo sau lão nhân lên lầu năm.

Lâm Thiên, lão nhân lên lầu rồi tầng bốn càng thêm náo nhiệt.

Người kia cảm thán rằng:

– Mợ, tiểu tử kia thật sự có tiên tinh. Đã nhìn lầm, tưởng đâu là tiểu tử nghèo, không ngờ người ta là người tài không lộ mặt.

Một lão nhân áo đen bề ngoài hơi âm trầm cười quái dị nói:

– Tu vi thấp như vậy mang theo tiên tinh bên người không phải chuyện tốt, khục khục.

Nam nhân áo trắng khinh thường nói:

– Mặc huynh dám ra tay với tiểu tử kia sao? Đừng nhìn hắn chỉ có tu vi Kim Đan kỳ, sư tôn của người ta cho ngay tiên tinh, chúng ta không trêu vào được.

Nam nhân áo đen nói:

– Hừ! Có sư tôn là tự hắn nói, ai biết hắn có cái gì? Có lẽ hắn chỉ là một tiểu tử may mắn kiếm đâu ra vài khối tiên tinh.

Nam nhân áo trắng phản bác:

– May mắn kiếm ra tiên tinh? Vậy ngươi may mắn đi làm thử? Vì mấy khối tiên tinh mất mạng thật không đáng. Tiểu tử kia không đơn giản, tu vi Kim Đan sơ kỳ nhưng có thần thức Nguyên Anh kỳ, cảnh giới Xuất Khiếu Kỳ. Ta nghi ngờ sư tôn của hắn là tán tiên!

Từ tán tiên thốt ra, nhiều người hút ngụm khí lạnh. Tu chân giả, nếu không hy vọng độ kiếp có thể chuyển tu tán tiên, tán tiên sẽ đối mặt tán tiên kiếp, ngàn năm một kiếp. Nếu vượt qua chín lần kiếp nạn, phi thăng Tiên giới thì tu vi cỡ Đại La Kim Tiên. Tán tiên gần như là lực lượng mạnh nhất Tu Chân giới, thêm chữ gần như vì có vài lúc thượng giới sẽ có người hạ giới vào Tu Chân giới, người thượng giới đã là tiên nhân, tu vi mạnh hơn tán tiên.

Lâm Thiên nghe tranh luận dưới lầu, thầm nghĩ:

– Sư tôn đẳng cấp tán tiên, ha, các người tưởng tượng ra được cũng phát mệt. Nhưng thế này lại bớt nhiều rắc rối cho ta.

Tầng thứ năm xa xỉ, cao quý hơn tầng thứ bốn một bậc. Dưới đất trải lớp thảm vàng nhạt dày, dẫm lên cực kỳ thoải mái. Phòng nhỏ hơn tầng bốn nhiều, mùi thơm thoang thoảng khiến người ngửi cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Xa xỉ thật, chủ nhân, thảm trải này dùng da lông của một loại linh thú.

Lâm Thiên không biết nên nói cái gì:

– Lấy lông linh thú làm thảm?

Tiểu Linh nói:

– Thiên Đạo tông là một trong ba siêu thế lực thế giới tu chân, nơi này dùng để tiếp đãi khách quý nên phô trương thế này cũng không quá đáng.

– Đạo hữu, lão hủ họ Cầu, không biết tên của đạo hữu là...?

Lão nhân pha tách trà cho Lâm Thiên:

– Đây là linh trà thượng đẳng, uống vào hương vị không tệ. Mời đạo hữu.

Lâm Thiên mỉm cười nói:

– Cầu lão khách sáo, tiểu tử họ Lâm!

Lão nhân tò mò hỏi:

– Lâm đ*o hữu, không biết gia sư là...?

Một người dễ dàng đưa tiên tinh cho đồ nhi khiến người tò mò cũng dễ hiểu, lão nhân phụ trách tầng bốn, năm Tinh Thạch hành, không chỉ đổi tinh thạch mà còn tìm hiểu tình báo.

Lâm Thiên xin lỗi nói:

– Cầu lão, ngại quá, gia sư có lệnh không cho tiểu tử tùy tiện báo danh húy của lão nhân gia.

Mắt lão nhân lộ tia thất vọng nhưng cũng gật đầu nói:

– Lão hủ hiểu, không biết Lâm đ*o hữu muốn đổi bao nhiêu tiên tinh?

Lâm Thiên cười nói:

– Sư tôn cho ta ba khối tiên tinh, dùng tiên tinh mua đồ thật sự bất tiện, thôi đổi hết đi.

Lão nhân hỏi:

– Lâm đ*o hữu cũng biết tỷ lệ tiên tinh đổi tinh thạch rồi đúng không? Lâm đ*o hữu muốn đổi thành tinh thạch gì?

Trong đầu lão nhân không định làm gì Lâm Thiên, ba khối Tiên tinh tuy quý giá nhưng nếu sau lưng hắn có cao nhân, vì ba khối tiên tinh đắc tội với hắn là chuyện cực kỳ không khôn ngoan. Thiên Đạo tông có thể trở thành siêu đại phái lãnh tụ quần hùng, tất nhiên tầm mắt không hạn hẹp.

– Làm phiền Cầu lão nói chút, tiểu tử mới theo sư tôn đi ra thấy cảnh đời, không hiểu nhiều mấy thứ này.

Lâm Thiên uống ngụm trà, cười khẽ:

– Trà ngon!

Lão nhân mỉm cười gật đầu nói:

– Tiên tinh của Lâm đ*o hữu là màu trắng, tiên tinh hạ phẩm. Một khối tiên tinh hạ phẩm có thể đổi thành trăm khối cực phẩm tinh thạch, ngàn khối thượng phẩm tinh thạch, vạn khối trung phẩm tinh thạch, mười vạn khối hạ phẩm tinh thạch. Bởi vì tiên tinh thưa thớt nên khi đổi sẽ không thu phí.

Không thu phí không phải vì Tinh Thạch hành lỗ, thật ra bởi vì tiên tinh hiếm hoi, một khối có thể đổi đến một trăm ba mươi khối cực phẩm tinh thạch trong chợ đen.

Lâm Thiên trầm ngâm nói:

– Vậy ta đổi một trăm cực phẩm tinh thạch, một ngàn thượng phẩm tinh thạch, một vạn trung phẩm tinh thạch đi!

Lâm Thiên lòng máy động, ba khối tiên tinh tỏa ánh sáng trắng xuất hiện trên bàn trà trước mặt.

Nhìn ba khối tiên tinh trước mắt, tim lão nhân đập nhanh. Tuy lão nhân phụ trách Tinh Thạch hành nhưng tiên tinh rất ít khi thấy, đặc biệt là một lần nhìn thấy ba khối.

– Lâm đ*o hữu, đây là tinh thạch đạo hữu đổi được.

Lão nhân vung tay phất qua bàn trà, ba khối tiên tinh biến mất, ba túi tiền to cỡ bàn tay thay vào đó.

– Trong túi vải màu trắng đựng một vạn khối trung phẩm tinh thạch, trong túi vải màu lam đựng một ngàn khối thượng phẩm tinh thạch, trong túi vải màu tím đựng một trăm khối cực phẩm tinh thạch. Lâm đ*o hữu kiểm tra xem số lượng có đúng không.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, là túi không gian, số lượng phù hợp.

Lâm Thiên mỉm cười, bắt chước lão nhân phất tay qua bàn trà, ba cái túi vải biến mất:

– Cầu lão nói gì vậy, còn cần kiểm tra lại sao? Với danh vọng của Cầu lão, của Thiên Đạo tông sao có thể lừa gạt tiểu tử như ta?

Tiểu Linh cười nói:

– Chủ nhân giả tạo quá, hi hi, nếu không phải ta nói số lượng phù hợp thì chủ nhân không kiểm tra mới là lạ.

Lão nhân cười càng tươi, thực lực như lão rất dễ nhìn ra mới rồi thần thức của Lâm Thiên không vào túi không gian quét hình. Lão nhân cho rằng Lâm Thiên thật sự không biết số lượng tinh thạch trong túi không gian, lão rất cảm động vì điều này. Lão nhân không hay biết Lâm Thiên sớm nghe Tiểu Linh báo số lượng tương xứng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui